Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé

2023-12-07 06:00

Tác giả: Hoài An


blogradio.vn - Cũng đã hơn ba năm kể từ ngày tôi đặt chân lên đất Sài Gòn tôi lại thấy Sài Gòn nhỏ bé, không còn hào nhoáng xa hoa nữa trong đôi mắt của tôi ngày xưa nữa. Tôi không hiểu vì sao, nhưng có lẽ tôi phải tự hỏi mình rằng đến bao giờ tôi mới thỏa lòng mình với những điều mới mẻ, bởi tôi hiểu rằng bản thân tôi rất dễ thích một điều gì đó nhưng lại rất chóng quên một điều gì đó, đôi lúc tôi cũng tự hỏi rằng mình đang tìm kiếm điều gì và muốn làm gì cho cuộc đời này.

***

Ông ngoại tôi là một người khó tính, ông thường dạy con cháu phải phép tắc, khuôn khổ vì họ hàng bên ngoại tôi đều theo truyền thống nho giáo từ xưa. Lúc nhỏ tôi cảm thấy việc bản thân là con gái luôn thiệt thòi về nhiều mặt, kể cả việc học. Ngay từ ngày còn bé, gia đình tôi luôn tâm niệm rằng cho tôi đi học để biết chữ, biết tính toán chứ không phải để làm ông này bà nọ, vì ông ngoại nói rằng con gái học cao sẽ không lấy được chồng. 

Do tôi cá tính từ nhỏ và nhận thức được điều này từ rất sớm nên bản thân tôi rất sợ đến một ngày sẽ không được đi học, vì thế mà tôi luôn cố gắng để năm nào cũng nhận được giấy khen từ nhà trường. Có lẽ tôi nói ra điều này sẽ rất khó tin nhưng từ lớp 1 đến lớp 12, ngay cả khi lên đại học tôi đều làm lớp trưởng, cuối năm nào tổng kết cũng mang về nhà vài tấm giấy khen. Nhờ vậy mà tôi học đến hết lớp chín, rồi cấp ba, đại học, đi làm..

Ngày tôi thi đậu vào Đại học, tôi hình dung ra việc mình sẽ lên Cần Thơ - với tôi lúc ấy Cần Thơ là một thành phố lớn xa hoa nhiều thử thách, cám dỗ, nhộn nhịp, nơi đáng để học tập, sống và làm việc. Những ngày đầu đặt chân lên đất Cần Thơ tôi phải thích nghi với những điều mới mẻ, hòa nhập vào nó, gắn bó như một phần quê hương mình, những người lạ rồi cũng trở thành thân thiết, những quán lạ rồi cũng trở thành quen, những con đường không thể nhớ tên rồi cũng nằm trong tiềm thức tự bao giờ.

807043f8ec99189022b2dae36d356da6

Nhưng rồi đến một ngày, tôi chợt nhận ra thành phố này bỗng bình thường như quê tôi vậy. Người ta thường nói rằng cái gì thân thiết quá rồi sẽ trở nên bình thường và không còn đặc biệt nữa. Cần Thơ cũng vậy, bốn năm học tại đây từng con đường tôi đã thuộc nằm lòng, những cô, dì bán hủ tiếu gõ chỉ cần thấy tôi ghé quán là tự mang món ra mà không cần hỏi tôi ăn gì, đến nỗi tôi ra vào hoài một quán cà phê mà ở đó nhân viên quen quá cũng chẳng thèm chào tôi như bao người khách khác. Khi đó, tôi cảm thấy Cần Thơ nhỏ bé quá, không còn gì mới mẻ để tôi khai thác, tìm tòi nữa.

Ngày tôi đậu phỏng vấn ở Sài Gòn và chuẩn bị đồ đạc để lên đó làm việc tôi bồi hồi, nôn nao đến không ngủ được. Trong mắt tôi Sài Gòn là cám dỗ, nơi mà bao người muốn đến để thay đổi cuộc đời, cũng là nơi mà người ta đến khi muốn quên đi những điều đã cũ. Ngày đặt chân lên đó tôi cô đơn, lẻ loi, trống vắng lắm và có lẽ đây là lần đầu tiên tôi phải sống một mình ở một nơi rộng lớn, không người thân, không bạn bè thân thiết, không hàng quán quen thuộc,...những đêm đầu chưa quen chỗ lạ tôi không thể ngủ được, cứ trằn trọc mãi.

Sài Gòn dạy cho tôi quá nhiều thứ, điều đầu tiên tôi học được ở đây là lời cảm ơn. Tôi cảm ơn tất cả mọi người, từ anh chị đồng nghiệp đã tận tình giúp đỡ tôi trong những ngày đầu đặt chân đến Công ty, giúp tôi hòa nhập vào môi trường mới. Tôi cảm ơn chị chủ nhà đã luôn quan tâm, hỏi han trong những ngày tôi bước vào nơi ở mới, sợ tôi chưa quen đường xá, hàng quán. Hơn hết, tôi cảm ơn các anh chị ở trọ cùng một nhà đã chia sẻ những kinh nghiệm cho tôi khi làm việc trong môi trường công sở, dạy tôi cách nhìn nhận, thấu hiểu và đánh giá một con người. 

Tôi giờ đây đã không còn là một đứa hấp tấp, vội vã mà điềm tĩnh và trưởng thành hơn. Tôi thấy rất nghịch lý bởi người ta thường nói ai ở Sài Gòn cũng sống vội nhưng Sài Gòn lại giúp tôi sống chậm lại và cảm nhận nhiều hơn. Nếu ngày xưa tôi thích nói thì giờ tôi lại thích nghe, ngày xưa tôi thích là tâm điểm của sự chú ý thì giờ tôi lại muốn là một khán giả đứng xem, ngày xưa tôi là một đứa nặng tình thì giờ tôi đã cảm thấy nhẹ lòng hơn với mọi việc.

8971126c55f832f9809752cf7f286310

Cũng đã hơn ba năm kể từ ngày tôi đặt chân lên đất Sài Gòn tôi lại thấy Sài Gòn nhỏ bé, không còn hào nhoáng xa hoa nữa trong đôi mắt của tôi ngày xưa nữa. Tôi không hiểu vì sao, nhưng có lẽ tôi phải tự hỏi mình rằng đến bao giờ tôi mới thỏa lòng mình với những điều mới mẻ, bởi tôi hiểu rằng bản thân tôi rất dễ thích một điều gì đó nhưng lại rất chóng quên một điều gì đó, đôi lúc tôi cũng tự hỏi rằng mình đang tìm kiếm điều gì và muốn làm gì cho cuộc đời này.

Thật ra mà nói, trong cuộc sống con người ai cũng tham vọng hướng đến những điều lớn lao, nhưng khi nhìn lại có những điều tưởng chừng như nhỏ bé lại khiến ta trở nên hạnh phúc. Cũng giống như Fran KA.Clark từng nhận định: “Ai cũng muốn làm điều gì đó rất lớn lao, nhưng lại không nhận ra rằng cuộc sống được tạo thành từ những điều rất nhỏ”. 

© Hoài An - blogradio.vn

Xem thêm: Thời Gian Sẽ Chữa Lành Mọi Vết Thương 

Hoài An

Có những thứ trong đời chỉ để giấu đi...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top