Một chút bình yên giữa tháng 11 bộn bề
2020-11-18 01:25
Tác giả:
Khánh An ( Hồng Minh)
blogradio.vn - Cám ơn tháng 11 đã cho ta giây phút chợt khựng chân lại trên chuyến hành trình dài của mình, để nhìn ngắm những sắc màu xung quanh và ta như đã tìm thấy sự yên ả cho mình giữa bộn bề ngổn ngang của cuộc sống.
***
Vậy là cũng đã đến tháng 11, tháng của ngày nhà giáo Việt Nam thiêng liêng và cũng là tháng của những mùa hoa gây thương tạo nhớ. Trời đất lúc này đã bước vào những ngày giao mùa mới của quãng thời gian cuối năm nên có chút vàng vọt, hoang tàn, xơ xác làm lòng người thêm phần trĩu nặng.
Tháng 11, tuy đủng đỉnh hiền hòa nhưng đi đến đâu đều dễ dàng nhận ra đến đó. Cái đặc trưng của tháng 11 không phải bởi hai chữ số giống hệt nhau được sắp đứng cạnh bên nhau, mà là từ sự chuyển động của không gian, vạn vật, chuyển động cả những tâm tư trong mỗi người.
Tháng này là tháng gọi Đông về nên nó phủ hanh gầy trên phố, phủ sương đêm lay lắt trên lá cành mỗi sớm tinh mơ và còn phủ ướt cả những tiếng rao về bao thức quà mỗi buổi sáng.
Tháng 11 về làm cho cái lạnh như dạn dĩ hơn, len lỏi vào tận ngõ ngách, vào từng ô cửa sổ rồi vội chồm mình quấn quýt mỗi khi ai đó tay đan tay trên phố. Tháng 11 là tháng của những khoảnh khắc cuối thu đang dần trôi theo dòng người vội vã, cũng đồng thời là tháng của những hoài niệm dấu yêu còn đọng lại trên đôi mắt người thương.
Tháng 11 đến mang theo cả một sắc trời tràn ngập hương sắc của các loài hoa khắp mọi miền làm cho lòng người xuyến xao và rạo rực. Nào là hoa tam giác mạch phơn phớt tím hồng dưới nắng với vẻ đẹp hoang dại của những cánh hoa hình chóp nón có ba mặt hình tam giác ở miền núi Tây Bắc xa xôi.
Những ruộng cải vàng rực rỡ giữa khung cảnh thơ mộng ươm trong cái lạnh đầu đông và cứ thể mùa hoa cải vàng về lại khiến các bạn trẻ vùng đồng bằng sông Hồng đứng ngồi không yên với sức hút của loài hoa dân dã mà đẹp nao lòng.
Lúc này những đóa hoa cúc họa mi nho nhỏ mang màu trắng tinh khôi cũng bung nở, mong manh khoe cánh giữa Hà thành như báo hiệu một mùa đông đã bắt đầu tìm về.
Hình ảnh những gánh hàng rong đầy cúc họa mi thanh khiết của các mẹ, các chị giữa lòng những con phố cổ u tịch đã tạo nên nét đẹp rất riêng cho tháng 11 của xứ kinh kỳ mà không đâu khác có được
Không chịu kém cạnh, Đà Lạt làm cho người ta say sưa với một vị nồng khác, chẳng phải là màn sương phủ kín cho một ngày mới, cũng chẳng hẳn là cái lạnh thấu xương khi đêm về mà chính là vị ngọt ngào của thành phố ươm vàng trong sắc hoa dã quỳ rực rỡ của Tây Nguyên hùng vĩ.
Vẻ đẹp nhẹ nhàng, thanh tao nhưng vẫn đầy quyến rũ nổi bật giữa đất trời núi rừng xanh thăm thẳm, những rặng hoa dã quỳ là “đặc sản”, một dấu ấn đẹp hoang sơ của đại ngàn trong lòng du khách khi đến thăm nơi đây vào tháng 11 này.
Tháng 11 về, cũng là mùa nước nổi ở vùng đất phương Nam quanh năm nắng gió, lúc này xem lẫn màu xanh mênh mông của nước dâng cao là những nhành hoa điên điển vàng tươi, sản vật độc đáo của mùa nước nổi và những triền hoa lục bình tim tím chấp chới trên sóng nước.
Những cánh hoa điên điển nho nhỏ, những cánh lục bình mỏng manh cứ rung rinh, cứ phơ phất trong gió trong nắng, làm lòng người cứ nao nao một nỗi nhớ niềm thương không thể định hình.
Cuộc sống bon chen và những điều phiền lòng phải chăng đang khiến bạn mệt nhoài. Tháng 11 rồi, chút giao mùa đỏng đảnh ấy có biết bao điều khiến con tim bồi hồi xao xuyến.
Tháng 11 về, những hàng cây thưa lá chơ vơ không còn suy nghĩ, những chiếc ghế đá, những con đường cũng lười biếng mà nằm co ro trong những giấc mộng còn dang dở.
Tháng 11, ta sải bước trên con đường quen thuộc, bất chợt cảm nhận được một làn gió se se lướt qua, ngước mắt lên nhìn bầu trời không một gợn mây, bỗng cảm thấy mùa đông đã sang tự khi nào, dịu nhẹ, khe khẽ.
Tháng 11 về, gợi thương vương nhớ, làm lòng ta bình yên, nhẹ nhàng đến lạ kì, thoáng chốc ta bỗng thấy yên bình và nhẹ nhàng trong tâm hồn.
Cám ơn tháng 11 đã cho ta giây phút chợt khựng chân lại trên chuyến hành trình dài của mình, để nhìn ngắm những sắc màu xung quanh và ta như đã tìm thấy sự yên ả cho mình giữa bộn bề ngổn ngang của cuộc sống.
© Khánh An ( Hồng Minh) - blogradio.vn
Xem thêm: Bỏ lỡ một người, bỏ lỡ một đời
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.
Không được bỏ cuộc
Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.

















