Bình yên trong tình yêu
2020-06-27 01:25
Tác giả:
Ánh Dương
blogradio.vn - Chị muốn sống cho chính mình, làm những điều mình thích và thực hiện những giấc mơ còn dang dở. Chị muốn đi con đường của chị và chỉ riêng mình chị mà thôi nhưng không phải một mình như trước nữa. Có lẽ sự bình yên bây giờ còn có cả sự bình yên trong tình yêu.
***
Một sáng tháng Tám bầu trời mát dịu và trong lành, từng cụm mây trắng nở bồng bềnh điểm xuyết trên nền trời xanh. Vài tia nắng chiếu lấp lánh, những giọt nước còn đọng lại trên lá cây sau cơn mưa buổi sớm.
Lượn vòng qua con ngõ quen, chị ghé vào chợ mua ít rau củ, thịt và mì gói rồi vào công ty. Sau cái mỉm cười gật chào chú bảo vệ chị chạy xe xuống tầng hầm, gỡ bỏ mũ bảo hiểm và cất áo khoác vào cốp xe, tay chị quơ lấy túi thức ăn vừa mua định bước chân đi bỗng khựng lại khi thấy các chị khác trong váy đầm rực rỡ, tay xách túi hoa đang nói cười tiến về phía chị.
Bất chợt chị buông tay để lại túi đồ ăn trên xe, ngẩng mặt lên cười rồi đi vào thang máy. Trong phút bối rối, ngượng ngùng tưởng chừng các cơ trên mặt đang tê cứng dưới cái nhìn của mọi người.
Chị thoáng nghĩ ngợi và buồn tủi. Họ cũng trạc tuổi, cũng cấp bậc ngang nhau, chị nhìn lại mình quần tây áo sơ mi - vẫn một phong cách giản dị, trên tay chị có thể là lỉnh kỉnh đồ ăn chứ không phải một cái túi xinh xắn nào đó.
Một mái tóc dài màu nâu hạt dẻ, uốn gợn nhẹ phần đuôi nhưng không giấu được các chân tóc đã bạc màu vì thời gian. Tất bật với cơm áo gạo tiền làm chị cảm thấy khoảng cách trước mặt mình như xa lắm.
Diễm Kiều cái tên mang vẻ đẹp dịu dàng, đáng yêu như con người của chị. Trải qua bao sóng gió chị đã phần nào vững chải và mạnh mẽ hơn. Nhớ lại lúc mới đi làm, giỏi chuyên môn nên chị được cất nhắc lên vị trí phó phòng khi chỉ mới 24 tuổi rồi lên trưởng phòng chỉ sau 2 năm.
Vì tài năng, xinh đẹp lại giỏi giang nên chị bị một nhóm người trong công ty ghen ghét và chơi xấu. Chị bị mất chức. Hụt hẫng, thất vọng cùng bao chuyện xấu ập tới làm chị đuối sức tưởng chừng như sắp gục ngã. Cuối cùng chị lấy lại tinh thần đấu tranh giành lại danh dự và chức vụ của mình sau 7 năm.
Tuy vậy chị cũng không oán trách và giận những người đã hại mình. Trong công việc chị nhanh nhẹn, tháo vát. Cái nào chị cũng có cách giải quyết linh hoạt.
Chị luôn sáng tạo đưa ra nhiều ý kiến có hiệu quả và thiết thực tốt nhất cho công ty. Đến chỗ làm chị miệt mài với công việc, luôn tìm thấy cái mới và giải quyết vấn đề nhạy bén. Chị luôn vạch ra kế hoạch sẵn để mọi người cùng thực hiện. Khi hoàn thành tốt chị cho phép mình và mọi người được nghỉ ngơi.
Ở công ty cũng có nhiều bộ phận khác không thích chị nhưng chị vẫn không bận tâm. Chị quan niệm chỉ cần làm đúng nhiệm vụ, trách nhiệm của mình. Chị sẵn sàng đứng lên chống lại những yêu cầu không phù hợp, những giải quyết không thỏa đáng của cấp trên.
Trong cuộc họp chị luôn lên tiếng bảo vệ cái đúng, sẵn sàng đấu tranh cho lẽ phải và kiên quyết đến cùng nên nhân viên của chị rất nể trọng và yêu mến chị.
Có lẽ đối với chị cuộc sống bình dị và san sẻ cùng mọi người là niềm vui, niềm hạnh phúc. Sở thích của chị là được nấu ăn, được chế biến ra những món ăn ngon, sạch và bổ dưỡng cho mọi người.
Trong chỗ làm có khu nấu ăn tập thể, trưa nào chị cũng nấu ăn cùng mọi người. Mỗi người góp một ít tạo thành bữa ăn chung. Bữa trưa có hôm là cơm với rau luộc, bầu luộc cùng thịt kho tiêu, lúc bánh đa cua hay lẩu, súp, bún nước…, mỗi ngày một món.
Những cô nàng không biết nấu ăn cũng được dịp mở mang kiến thức được chị chỉ dẫn nhiệt tình và từ đó biết làm nhiều món ăn hơn. Trong buổi ăn trưa mọi người quây quần bên nhau nói cười xen lẫn những tranh luận, không khí thật ấm áp như trong một gia đình.
Tuấn là một anh đồng nghiệp rất thân từ lúc mới vào làm, cuộc hôn nhân của anh sớm tan vỡ. Vợ anh vui tình duyên mới để lại anh hai đứa con nhỏ.
Trong các cuộc vui chơi mọi người thường chọc ghẹo và ghép đôi chị với Tuấn. Chị cảm nhận được ánh mắt khác lạ và thái độ quan tâm ân cần từ anh. Chị bâng khuâng và do dự, cũng cần lắm một bờ vai nương tựa lúc về chiều lại sợ cảnh con anh, con tôi và con chúng ta nên chị cứ lần lựa mãi.
Chị nhớ lại thời xuân trẻ chị đã một lần dang dở, cảm giác đó thỉnh thoảng vẫn còn đeo bám trong những giấc mơ. Chị quen anh được một năm rồi cưới, cuộc sống hôn nhân dần tẻ nhạt, dần dà chị nhận ra anh là một người sống ích kỷ và độc đoán.
Chị bị cấm đoán và nghi ngờ tất cả các mối quan hệ với bất cứ người con trai nào đến gần chị. Sau bốn năm chung sống những tưởng có được một đứa con sẽ làm anh thay đổi nhưng cuộc sống của chị ngày càng chật vật và tù túng hơn. Cuối cùng chị quyết định ly hôn.
Chị ôm đứa con thơ gần 3 tuổi về nhà mẹ, chị gặp rất nhiều khó khăn. Vài lời bàn tán ở công ty về chuyện gia đình khiến chị không khỏi đau khổ và buồn lòng. Chị gửi con đến trường và lao đầu vào công việc. Vốn là người phụ nữ năng động, giỏi giang và tự tin nên chị tìm được rất nhiều việc làm thêm đủ để trang trải chi phí cho con ăn học. Thu nhập dần ổn định chị dồn hết tình thương lo cho con.
Giờ đây đã qua 40 tuổi, chị đã phần nào thư thả, kinh tế cũng vững chắc. Đứa con gái bé bỏng ngày nào của chị đã vào Đại học, đã biết tự chăm sóc cho bản thân mình. Con gái chị không đi chơi khuya hay theo bạn bè đua đòi ăn chơi, lại biết giúp đỡ việc nhà cho mẹ đỡ mệt, chị cảm thấy an ủi phần nào.
Chị có những người bạn rất tốt, rảnh rỗi là cùng nhau rong ruổi đó đây, cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn. Cái cảm giác tự do, không ai bó buộc, thích làm gì, đi đâu, lúc nào cũng không phải lo lắng hay bận tâm lo nghĩ, chị thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại. Tuy đôi lúc vẫn cảm thấy cô đơn, trống trải mỗi khi đi về không có con ở nhà và đôi lúc ngẩn ngơ buồn khi thấy cặp đôi nào đó sánh bước bên nhau.
Ngày lễ tình nhân cũng là ngày sinh nhật của chị, Tuấn tặng chị bó hoa hồng nhung tươi thắm thay lời yêu và ngỏ ý muốn cùng chị về chung một nhà. Gương mặt chị rạng rỡ ánh lên niềm vui, xao xuyến, hạnh phúc lâng lâng như một cô gái lần đầu biết yêu. Nhưng rồi chị thoáng nghĩ ngợi.
Mắt chị nhìn vào khoảng không gian trước mặt, trong tâm trí chị hiện lên hình ảnh mỗi ngày chị đến chỗ làm tất bật với công việc của mình nhưng đổi lại buổi trưa được ngồi vào mâm cơm cùng những đứa em đồng nghiệp luôn vui vầy bên nhau nói cười.
Mỗi chiều chị về nhà trong sự đón chờ của con và cuộc hẹn hò buổi tối cà phê cùng lũ bạn hay trong một khóa học nào đó hoặc những buổi tối trời mát mẻ chị cùng đứa con gái của mình dạo bộ trên con đường chạy dài cập bờ song. Hai mẹ con sẽ cùng tập thể dục trên những thiết bị tập được trang bị sẵn, tiếng nhạc du dương hòa quyện theo gió cùng ánh đèn đường hắt xuống lòng sông lấp lánh huyền ảo. Nghĩ tới đó chị cảm nhận hạnh phúc thật an yên.
Và có lẽ giờ đây trong thoáng nghĩ ngợi ấy chị dành một chỗ cho Tuấn. Dành cho người đàn ông vừa muốn chị về cùng nhà.
Chị muốn sống cho chính mình, làm những điều mình thích và thực hiện những giấc mơ còn dang dở. Chị muốn đi con đường của chị và chỉ riêng mình chị mà thôi nhưng không phải một mình như trước nữa. Có lẽ sự bình yên bây giờ còn có cả sự bình yên trong tình yêu.
© Ánh Dương – blogradio.vn
Xem thêm: Chúng ta là những chú chim nhỏ khao khát bầu trời tự do
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.