Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi đàn ông hai lăm

2018-04-19 01:30

Tác giả: Giọng đọc: Tuấn Anh

blogradio.vn - Khi đàn ông hai lăm, họ bắt đầu cảm thấy có trách nhiệm với chính cuộc đời mình, và hơn hết là trách nhiệm với gia đình. Khi đó, họ sẽ chẳng còn vô tư nữa vì vừa phải gây dựng sự nghiệp cho mình, vừa phải gánh vác gia đình nhiều hơn. Vậy nên đàn ông hai lăm, họ bắ đầu phải e ngại, sợ hãi trước việc sắp phải làm người lớn.

***

Khi đàn ông hai lăm, đó là cái ngưỡng của già – trẻ! Vào cái thời điểm đó, bản thân cũng sẽ có những thay đổi trong suy nghĩ, về tình yêu, tình bạn, về công việc và những mục tiêu của bản thân mình!

Khi đàn ông hai lăm – họ biết thật sự mình cần gì, muốn gì, ước mơ của mình ra sao, mục tiêu cuộc đời mình phải như thế nào. Khi đó, họ chẳng còn sợ phải gặp thất bại nữa, có chăng là họ sợ mình thất nghiệp.

Khi đàn ông hai lăm, chuyện tình cảm cũng giảm đi một phần quan trọng. Có thể yêu, cũng có thể không, nhưng quan trọng vẫn là chưa tới thời điểm để cưới. Và rồi cũng có khi “tập thể” người yêu cũ rủ nhau đi lấy chồng; gởi thiệp hồng kèm theo câu nhắn: “Đám cưới người cũ, anh nhớ tới dự để em vui!” Thật ra chẳng phải sợ mình đau đớn vì những cuộc tình, mà điều họ e ngại là tình yêu có thể khiến họ quên đi những thứ quý giá khác. Và thế là họ lựa chọn cho mình sự cô đơn, dẫu rằng cái áp lực người yêu, áp lực hôn nhân vẫn chưa bao giờ thôi âm ỉ từ các phụ huynh. Nếu có lỡ yêu, thì những người đàn ông hai lăm cũng sẽ xác định rằng họ sẽ gắn bó lâu dài với người đó cả cuộc đời.

Khi đàn ông hai lăm (Cafe Vlog)

Khi đàn ông hai lăm, họ chẳng ngần ngại thể hiện cảm xúc thật của mình, sẵn sàng để những giọt nước mắt rơi vì hạnh phúc với một điều gì đó thật giản đơn. Hai lăm tuổi, chẳng phải trải đời quá nhiều nhưng cũng là đủ cho một phần xúc cảm mà trước đó bản thân cứ phải gồng lên mà che dấu!

Khi đàn ông hai lăm, sự nghiệp của họ có thể vẫn chỉ là một con số không. Cho dù có tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại xuất sắc đi nữa, thì cũng chẳng có gì đảm bảo cho một việc làm tốt, một mức lương ổn định hay là việc bị mắng xối xả trong môi trường công sở sẽ trở thành thói quen, và rồi sĩ diện của một thằng đàn ông hai lăm tuổi cũng sẽ tan biến với nỗi lo cơm áo gạo tiền.

Khi đàn ông hai lăm, những cuộc nhậu nhẹt ồn ào thâu đêm sẽ được giảm đi. Đôi khi họ lựa chọn trầm ngâm bên ly coffee một mình, mặc kệ tất cả những thứ xung quanh để suy nghĩ về bản thân, hay vạch ra những ngã rẽ để tìm kiếm những thành quả của cuộc đời. Đàn ông hai lăm, cách ăn mặc của họ cũng thay đổi, họ biết lựa chọn cho mình những bộ cánh phù hợp với từng thời điểm, với từng cuộc gặp gỡ.

Khi đàn ông hai lăm, họ bắt đầu cảm thấy có trách nhiệm với chính cuộc đời mình, và hơn hết là trách nhiệm với gia đình. Khi đó, họ sẽ chẳng còn vô tư nữa vì vừa phải gây dựng sự nghiệp cho mình, vừa phải gánh vác gia đình nhiều hơn. Vậy nên đàn ông hai lăm, họ bắt đầu phải e ngại, sợ hãi trước việc sắp phải làm người lớn.

Đàn ông hai lăm - chợt thấy những tháng ngày ngây dại thuở xưa thật tuyệt vời.

© Linh Võ – blogradio.vn

Giọng đọc: Tuấn Anh
Thực hiện: Tuấn Anh


Ở độ tuổi này

Sáng tác và trình bày: Tề Nhất

Khi tôi phát hiện mình đã đến tuổi thành gia lập thất
Ấy thế mà người phụ nữ của tôi đâu?
Người phụ nữ của tôi ở đâu nhỉ?

Khi tôi đã quen với việc coi những lời thật lòng chỉ tựa như cổ tích
Vậy sự đơn thuần của tôi đâu rồi?
Sự đơn thuần của tôi đâu mất rồi?

Ở độ tuổi này tôi đã chẳng còn muốn miễn cưỡng
Có những chuyện chẳng thể nào cưỡng cầu
Điều nên đến sẽ đến
Thứ phải đi cũng sẽ chẳng thể nào níu giữ được đâu

Thanh xuân chầm chậm trôi xa khỏi tầm tay
Tôi bắt đầu biết hoài cổ
Uống cạn chén rượu này đã không còn cách nào quay trở lại nữa rồi.

Ở cái độ tuổi này chúng ta yêu còn không nhanh bằng tốc độ chia tay
Ở cái độ tuổi này chúng ta càng trân trọng sự tự do khó có được
Ở cái độ tuổi này chúng ta dễ xúc động hơn khi trước rất nhiều
Ở cái độ tuổi này chúng ta bồi hồi giữa lý tưởng và hiện thực không nguôi.

Chẳng biết tự lúc nào cô độc đã không còn đáng thẹn nữa
Chẳng biết tự lúc nào cảm xúc của bố trở nên yếu đuối hơn
Chẳng biết tự lúc nào chuyện cơm áo cũng trở thành áp lực
Chẳng biết tự lúc nào chúng ta bắt đầu hiểu ra những chuyện ấy

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão (Blog Radio 884)

Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão (Blog Radio 884)

Phụ nữ ạ. Đừng yêu lại người cũ, đừng yêu lần thứ hai. Đôi khi trở lại không phải là tình yêu, chỉ là vương vấn cảm giác. Đừng nhầm lẫn giữa yêu và cảm giác. Đời luôn có ngoại lệ mà ngoại lệ thường hiếm hoi và ít ỏi. Có những đồ cũ là bảo vật, cũng có những thứ chỉ là đồ bỏ đi.”

Kiên Nhẫn Nhé, Đừng Để Sự Vội Vàng Làm Bạn Mất Phương Hướng (Blog Radio 883)

Kiên Nhẫn Nhé, Đừng Để Sự Vội Vàng Làm Bạn Mất Phương Hướng (Blog Radio 883)

“Hãy cứ yên tâm và bình tĩnh thôi. Có người đi nhanh, có người đi chậm, vì mỗi người có một lộ trình riêng. Bạn không cần nhìn vào lộ trình của người khác để tự ti về mình. Bởi vốn dĩ xuất phát điểm và đích đến của cậu với họ đã khác nhau rồi mà”.

Hãy Can Đảm Kết Hôn Khi Bạn Sẵn Sàng (Blog Radio 882)

Hãy Can Đảm Kết Hôn Khi Bạn Sẵn Sàng (Blog Radio 882)

Và rồi khi tuổi 30 thì lại quá xa mà cái giai đoạn tuổi 18 đã qua từ rất lâu rồi ấy, chúng ta lại bắt đầu bước vào cái giai đoạn hối thúc lập gia đình từ các bậc phụ huynh.

Đừng Chỉ Ngồi Nhìn Em Khóc (Blog Radio 881)

Đừng Chỉ Ngồi Nhìn Em Khóc (Blog Radio 881)

Tôi luôn thấy phiền lòng, vì cô gái năm đó, trong mắt mọi người, có một cuộc sống hoàn hảo, nhưng hóa ra tất cả chỉ là vỏ bọc cho sự yếu đuối của cô ấy.

Ngọt Ngào Sau Những Gian Nan (Blog Radio 880)

Ngọt Ngào Sau Những Gian Nan (Blog Radio 880)

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê, nơi có những cánh đồng lúa trải dài, những con sông uốn mình bên cạnh lũy tre làng. Tuy sinh ra và lớn lên ở một nơi nghèo khó, nhưng tuổi thơ tôi lại ngập tràn sự hạnh phúc, những kỉ niệm mà tôi tin chắc rằng không phải ai cũng may mắn có được.

Làm Vợ Anh Được Không? (Blog Radio 879)

Làm Vợ Anh Được Không? (Blog Radio 879)

Ngay trong đêm hôm đó, tôi bắt chuyến tàu sớm nhất trở về quê. Tôi không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa, bầu không khí ngột ngạt như thể đang bóp nát tôi. Tôi tắt điện thoại, tắt mọi trạng thái hoạt động trên mạng xã hội rồi lên tàu. Sau một đêm, tôi cũng về tới nhà mình. Suy cho cùng, dù gia đình tôi có thất bại đến mấy thì đó cũng là nơi duy nhất bao dung, che chở cho tôi vào những lúc như thế này.

Mình Bên Nhau Khi Mùa Cúc Họa Mi Nở (Blog Radio 878)

Mình Bên Nhau Khi Mùa Cúc Họa Mi Nở (Blog Radio 878)

Thanh xuân – Khoảng thời gian tưởng chừng như mãi mãi, nhưng thực tế lại trôi qua nhanh chóng, để lại trong lòng ta những hồi ức ngọt ngào nhưng cũng đầy những niềm đau và tiếc nuối về những thứ đã mất đi và không bao giờ trở lại.

Hãy Là Chính Mình Đừng Sống Cuộc Đời Người Khác (Blog Radio 877)

Hãy Là Chính Mình Đừng Sống Cuộc Đời Người Khác (Blog Radio 877)

Như những đứa trẻ mới lớn mang trong mình niềm háo hức về cuộc đời, mỗi chúng ta cũng luôn đem theo trong tim muôn ngàn ước mơ về những chuyến hành trình mới mẻ.

Bỏ lại quá khứ, sống vì tương lai (Blog Radio 876)

Bỏ lại quá khứ, sống vì tương lai (Blog Radio 876)

Ta biết đấy, thời gian trôi đi không bao giờ trở lại, những gì đã xảy ra chúng ta không thể nào thay đổi được, nhưng những gì ở thời điểm hiện tại hoặc tương lai, ta có thể thay đổi được.

Đã chọn rời đi sao lại quay về (Blog Radio 875)

Đã chọn rời đi sao lại quay về (Blog Radio 875)

Một chiều thu ảm đạm, họ lặng lẽ đi về hai hướng ngược nhau. Trên con đường quen thuộc đã từng nắm tay nhau qua mỗi chiều lộng gió, hai chiếc bóng đơn độc trải dài trên nền đất lạnh lẽo.

back to top