Kết hôn tuổi 23 thì thiên hạ cũng đừng lo
2018-04-15 01:18
Tác giả: Giọng đọc: Titi
Hai mươi ba tuổi mình quyết định kết hôn!
Gia đình bất ngờ trước, rồi đến thiên hạ. Phải thôi, thời buổi hiện đại có ai lại muốn kết hôn sớm. Bằng tuổi mình, có đứa còn chưa tốt nghiệp đại học, hội bạn thân của mình chúng còn đang mải mê kiếm tiền, mải chơi. Nói đâu xa, cách đây vài tháng, mình còn gạch đầu dòng cho những dự định, những bước đi của cuộc đời. Hai mươi nhăm tuổi, con số to tướng ghi rõ gắn với dòng chữ “lấy chồng”. Còn nhiệm vụ được đặt lên hàng đầu là làm ra nhiều “xèng” để thỏa lòng cho cái mơ ước đi du lịch và mua sắm.
Thế mà, người tính không bằng trời tính, chưa bước sang tuổi 24, mình đã ký xoẹt vào bản đăng ký kết hôn một cách ngon lành. Bút sa thì gà chết, thôi thì mình xin nhận làm con “gà” để được chết một lần vì tình yêu. Giờ nghĩ lại, mình liều thật, bố mẹ có khi còn ngã ngửa khi nghe tin huống chi là bàn dân thiên hạ. Người thì cười khẩy “bác sĩ bảo cưới à”, người thì tiếc rẻ “lấy chống gì mà sớm thế?”. Số khác lại quan tâm “lấy ai, làm gì, ở đâu? Sao nhanh thế? Đã chắc chưa?”. Riêng bố mẹ, không ai phản đối, chỉ nhắc nhở “con tìm hiểu cho kĩ”. Đáp lại sự quan tâm của mọi người, mình chỉ cười, vì một con bé đen nhẻm, gầy gò, và bị gia đình lo ế ngày nào lại cưới chồng sớm thế. Mà cưới là vì cái duyên ông trời sắp đặt chứ chẳng phải vì một lý do nào.
Ngày làm thủ tục đăng kí kết hôn, mình và ông xã về ra mắt hai bên gia đình. Vui thì nhiều vì đa số mọi người ủng hộ và tán thành, buồn chút ít vì vẫn còn phần nhỏ những bộ phận râu ria dèm pha. Nhưng rồi đâu cũng vào đấy, mình chính thức là vợ người ta đó thôi. Suy cho cùng không ai có quyền tước đi hạnh phúc của người khác. Cũng như mình, không vì một lí do nhỏ nhặt mà đánh mất đi hạnh phúc của cả đời. Sống - cốt lõi cũng là yêu thương nhau.
Thiên hạ có cái lý của họ. Chẳng biết có phải do mình may mắn hay do được hưởng phúc đức từ cha mẹ để lại, mình lấy được một người chồng trân trọng tình yêu, có học thức có hiểu biết, để mình không phải hổ thẹn với ai, không phải ân hận điều gì! Mình chẳng muốn nói mình kiếm được bao nhiêu tiền mỗi tháng, vì con số đó đâu có đáng để mọi người quan tâm nhưng nó cũng không khiến mình bị đói, không phải mặc rách và không phụ thuộc vào ai. Ngược lại nó cho mình cơ hội, cho mình thử thách, và cho mình bài học. Nói như vậy hẳn là tình yêu đâu chỉ nằm ở việc bạn phải ăn mặc đẹp, bạn phải lấy người giàu và bạn phải có tấm bằng hạng sang.
Thiên hạ có cái lý hẳn cũng lại có cái tình. Người người lo cho mình lấy chồng chỉ có hai bàn tay trắng. Họ lo mình sống khổ, họ sợ có ngày vì nghèo khổ mà mình bỏ chồng. Người ta chúc phúc cho mình bằng những nỗi lo, nhưng có ai đi lên giàu có mà không phải trải qua khó khăn. Bố mẹ mình ngày xưa lấy nhau, nghèo đói nhưng cũng nuôi mình trưởng thành, cũng dạy dỗ mình đến nơi đến chốn. Mình vẫn nói với chồng, anh lấy em, em cũng chỉ có hai bàn tay trắng, nghề nghiệp ổn định thì không, tiền thì không, sướng khổ sau anh gắng chịu.
Mình nhớ mãi câu nói của bố hồi mình chưa lấy chồng “Bố mày khổ từ nhỏ, cơm không có mà ăn, phải ăn khoai ăn sắn, bố chỉ mong mày lấy được chồng biết yêu thương vợ con, biết lo cho gia đình. Nghèo, giàu không quan trọng, miễn là phải sống đàng hoàng”.
Thôi thì mình vốn sinh ra đã không đòi hỏi thế này thế kia, có sao thì dùng vậy. Có lần mình lo chồng chê cái nhà trọ “nát”, mưa to nước úng ngập cả nhà, nên hỏi chồng có muốn chuyển phòng trọ. Thâm tâm mình chẳng bao giờ mong cái gật đầu từ anh, vì quan điểm của mình “người ta ở được thì mình cũng ở được”. Rất may là anh cũng đồng ý với mình. Thế thì “Thiên Hạ” ơi xin đừng lo!
Mình kém chồng hơn chục tuổi. Nhiều người nghe xong mà chậc lưỡi “gì mà già thế”. Mình tủm tỉm cười. Có ông chồng “già” nào lại chấp những lời cáu kỉnh đáng yêu của cô vợ trẻ. Mấy lần mẹ mình gọi điện hỏi thăm con gái, cứ nhắc nhở mãi “đừng thấy nó hiền mà bắt nạt”. Thừa nhận có những lúc mình oai phong như chúa tể sơn lâm, nhưng có lúc mình cũng lại phải xuống nước khi anh chồng lên ngôi hoàng đế. Tuy nhiều lúc chồng phải ngửa cổ lên trời mà than “ôi lấy vợ vào khổ đời tôi rồi”. Nhưng cuộc sống khắc tự cân bằng nhau khi có bận chồng già cắm được nồi cơm, giặt giũ quần áo, mà chị vợ vẫn than “ôi mang tiếng lấy chồng già mà thế này”. Hai đôi mắt nhìn nhau cười rúc rích.
Hạnh phúc đâu cứ phải tìm trong những lời khen ngợi cho nhau. Hạnh phúc có khi lại nằm trong những tiếng thở dài!
© Nguyễn Thị Tuyết – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.