Hội An cổ kính ngự trị trong mỗi nẻo hồn
2019-06-14 08:15
Tác giả:
Huy Phước
blogradio.vn - Những người yêu Hội An bằng cả tấm lòng đều thích gọi nơi đây là phố Hoài – phố nhớ. Cả Hội An là một nỗi nhớ, thẫm đẫm giữa cội lòng như một vết khắc thiên thu qua bao mưa nắng, qua bao trần ai, qua bao những buổi chiều như tôi lang thang từng con phố nhỏ mỏng manh, dịu dàng như bàn tay con gái chiều nay.
***
Nét bình yên của phố cổ được tạo bởi những bàn tay tài hoa của các nghệ nhân làm lồng đèn, những nhà điêu khắc những nghệ sĩ nhiếp ảnh… Và trên hết là tấm lòng người dân phố Hội. Đứng giữa lòng Hội An đôi khi bạn có cảm giác có gì đó quá đỗi quen thuộc, hình như là một chút cổ thành Hà Nội?
“Ai về qua phố Hội An
Nhặt giùm sợi nắng tơ vàng quê tôi
Đã đi lưu lạc khắp nơi
Vẫn không quên được khung trời nắng xưa…”
(Lê Cẩm Thanh)
Từ chạng vạng muôn ngàn chiếc đèn lồng bật sáng mờ tỏ khi nào, làm cho tôi quên mất khoảnh khắc tịch tà, tôi chìm vào phố, tôi khoác tay phố, cứ thế mà đi. Những chiếc đèn lồng kiêu hãnh sắc màu, không ồn ào mà mê hoặc thị giác khiến cho tôi càng đi càng muốn ngắm càng muốn tìm hiểu xem nơi tận cùng ánh sáng kia đâu là huyền diệu trời đêm.

Trở về xưa cũ, trở về những câu chuyện cội nguồn, rằng ngày xưa nơi đây cứ mỗi đêm rằm, dân làng thường tụ nhau thành từng nhóm, giong thuyền trên những con sông uốn quanh phố cổ và thả những chiếc lồng đèn mang theo bao mơ ước, khát vọng. Có nhiều đôi trai gái sau những đêm trăng ấy đã trở thành vợ chồng. Và từ đấy nghề làm lồng đèn đã được gìn giữ và phát triển đến ngày nay… Hội An xưa từng là một thương cảng sầm uất với nhiều chuyến tàu hàng vào ra tấp nập, với những hội quán bán buôn thịnh vượng của người Trung Hoa.
Lối sang sông xưa đã thưa bớt những chuyến đò, và sự bình yên nay nằm lại vẹn nguyên trong lòng phố cổ. Để những đêm rằm, Hội An càng mặc trầm cổ kính. Những chiếc hoa đăng bồng bềnh, lấp loáng dưới sông trăng, như những khuông của bản nhạc nhiều dấu lặng.
Tôi thênh thang tản bộ trên đường Trần Phú và quan sát những nét đổi thay của từng mái ngói âm đương. Một vài ngôi nhà cổ đang được trùng tu, phục chế, những mái ngói màu hồng tươi mới được lợp lên, nhưng không làm mất chiều sâu và nét thâm trầm của phố cổ.
Bàn tay của những người thợ lành nghề hôm nay đang gắn lại những vết rạn nứt trên từng bức tường, cả những viên gạch dưới lòng đường cũng được lát bằng gọn ghẽ. Và những mặt hàng mỹ nghệ sắc sảo, như khắc chữ lên ống tre, viết câu đối tết. Những câu thơ ca ngợi về cuộc sống, cảnh sắc thiên nhiên, những chữ Nhẫn, Trí, Tâm, Tài, Phúc, Lộc, Thọ… trên ống tre vàng óng đang ngã màu cánh dán.
Những bàn tay nghệ nhân tỉ mẩn, họ lặng lẽ thổi hồn vào từng tác phẩm, thêm sắc màu cho văn hóa phố Hội, để có thể mường tượng ra nét bình yên tráng mỏng như sương sớm trong lành buổi ban mai mà người dân phố Hội đã dày công chưng cất, gìn giữ bao đời.

Buổi chiều tà dạo một vòng quanh Hội An tìm cái gì đó lót dạ, không khó để bắt gặp cái tên ngộ nghĩnh của một món ăn khiến thực khách tò mò: Cao lầu. Những người chưa từng biết đến món này chắc hẳn cũng phải thích thú mà gọi một phần khám phá xem như thế nào. Còn mấy ai mà hiểu rõ về Cao lầu thì càng phải thưởng thức cho bằng được để thoả thê cái mong muốn. Bởi lẽ, Cao lầu là đặc sản của Hội An, chỉ ở nơi phố cổ mới có và mang cái hồn cổ kính nơi đây. Mấy ai có dịp ghé thăm khu phố nhỏ nhắn mà bỏ qua món này thì dường như chuyến thăm đã lỡ một nhịp nào rồi.
Người Nhật bảo sợi cao lầu trông giống như mì Udon truyền thống của họ nhưng hương vị thì hoàn toàn khác. Cái tên lạ tai này thì mang âm hưởng ngôn ngữ Trung Hoa, nó ám chỉ những món ăn sang trọng của giới nhà giàu, “cao lương mĩ vị”. Cái đặc biệt là thói quen muốn được thưởng thức trên những tầng lầu cao để ngắm nhìn toàn cảnh. Và rồi cuối cùng lại được rút gọn thành “Cao lầu”, vừa ngộ nghĩnh lại gây ấn tượng.
Nơi nghỉ dưỡng ở Hội An chủ yếu nằm ở 3 tuyến điểm chính: dọc bãi biển Cửa Đại, trung tâm phố cổ Hội An và dọc tuyến đường nối bãi biển với phố cổ Hội An. Có một số khu nghỉ dưỡng cao cấp tọa lạc ngay trên bãi biển, còn loại bình dân nằm ngay trong lòng phố cổ. Tuyến đường ở khoảng giữa bãi biển và phố cổ có cả loại rẻ và loại bình dân. Từ bãi biển đến phố cổ mất khoảng 5 – 10 phút lái xe, rất nhiều khu nghỉ dưỡng cao cấp có cung cấp dịch vụ xe buýt tuyến ngắn từ phố cổ đến bãi biển.
Nhưng dù ở đâu, bạn cũng có thể tự đến phố cổ bằng xe đạp, xe máy hay bắt taxi hoặc đơn giản hơn bạn có thể vi vu bằng chính đôi chân của mình như tôi để khám phá những điều thú vị và hoang sơ của một Hội An cổ kính ngự trị trong mỗi nẻo hồn.

Thời điểm lý tưởng nhất để đến Hội An là từ tháng 2 đến tháng 4, vào thời gian này mưa ít, thời tiết dễ chịu. Mỗi năm có 2 mùa rõ rệt: mùa mưa kéo dài từ tháng 8 đến tháng 12 và mùa khô từ tháng 1 đến tháng 7, thỉnh thoảng có những đợt rét mùa đông nhưng không đậm và không kéo dài. Nếu có thể, bạn hãy đến thăm Hội An vào ngày 14 rằm âm lịch hàng tháng để tham dự đêm phố cổ. Vào dịp này bạn sẽ có cơ hội được nghe các bài hát cổ truyền, chơi các trò chơi dân gian và thưởng thức các món ăn ngon tuyệt, đặc biệt được tận mắt nhìn ngắm những chiếc đèn lồng đỏ rực giăng khắp phố, đúng là một dịp không thể bỏ lỡ!
Tôi đã đi qua nhiều phố cổ nước mình, và cả những phố cổ một vài quốc gia tôi có dịp ghé qua. Nếu là kẻ yếu bóng vía khi nhìn những cao ốc đồ sộ thì sẽ cảm thấy an lòng khi bước trong những ngõ hẹp. Hà Nội thì quá thâm trầm, tôi thấy ngưỡng vọng nhiều hơn là mến yêu. Phố cổ ở Huế trang nghiêm và quí phái, như thấy đâu đây còn phảng phất ngựa xe âm tướng hồn binh, bởi vậy lại thấy kiêu sa hơn là gần thân mật. Nhiều những con phố cổ tỉnh lẻ dọc đường ngang qua tôi lại thấy quá nhạt nhòa bởi thiếu vắng linh hồn… Về Hội An cảm giác như gặp lại một người bạn cũ từ lâu trông đợi, phố như choàng vai khách hàn huyên thân thiết, khách như bá vai phố mà tâm sự hàn huyên. Phố chẳng nỡ thâm trầm, lại chẳng quá thâm nghiêm.
Tôi cứ hình dung khi gặp lại một không gian cổ và cũ, như một ngày bạc tóc trần gian, trải bao dặm đường dâu bể bỗng được nhảy lên chiếc xe thổ mộ với nhịp gõ bình yên của vó xưa xe ngựa, rồi thả dốc về đâu những phố Hoài.
Những người yêu Hội An bằng cả tấm lòng đều thích gọi nơi đây là phố Hoài – phố nhớ. Cả Hội An là một nỗi nhớ, thẫm đẫm giữa cội lòng như một vết khắc thiên thu qua bao mưa nắng, qua bao trần ai, qua bao những buổi chiều như tôi lang thang từng con phố nhỏ mỏng manh dịu dàng như bàn tay con gái chiều nay.
Hình như ở đâu đó, hồn phố vẫn vọng về qua từng ánh đèn dìu dặt, Hội An cổ kính ngự trị trong mỗi nẻo hồn…
© Huy Phước – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Trả lại niềm tin cho em
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.
Định mệnh của em
"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."
Những năm tháng không quên
Hưng và Khánh, hai cậu học sinh với tính cách đối lập, tình cờ gặp nhau trong lớp học thêm và dần trở thành bạn thân qua những lần cùng chia sẻ sách vở, bài học. Họ gắn bó qua các kỳ thi căng thẳng, những buổi ôn luyện, và cả những giấc mơ về tương lai: Hưng muốn trở thành kỹ sư, còn Khánh mơ làm bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ.













