Ước mơ từ màu ký ức khó gọi tên
2019-08-10 08:30
Tác giả: Huy Phước
blogradio.vn - Cho mãi đến sau này khi trở thành một thủy thủ, con tàu lớn của tôi ngược xuôi muôn trùng vạn lý, ấy vậy mà đêm đêm tôi vẫn thao thức một cánh buồm. Chẳng phải tôi ngố đâu mà bởi tôi tin vào những ước mơ, tôi tin vào sự màu nhiệm của cuộc đời, màu nhiệm như cái mùi săm mùi đáy của ông tôi mà đến bây giờ tôi vẫn không thể gọi tên nổi.
***
Có lẽ ngày còn ngây ngô tôi đã có nhiều thói quen lập dị. Tôi thích đứng một mình nhìn ra cửa biển đợi những con thuyền cập bến, tôi thích xem cách người ta xoay cột hạ buồm rồi tung dây lên bờ. Tôi có thể đứng sau lưng ông tôi hàng giờ xem ông ngồi vá lưới. Những trò bịt mắt bắt dê, những trò trận giả, những trò trốn tìm của lũ bạn không làm tôi hứng thú vì tôi có quá nhiều mối quan tâm của riêng mình.
Nhưng ông tôi mất đã quá lâu, cậu tôi cũng vậy. Vậy mà tôi vẫn nhớ như in mùi săm mùi đáy, mùi cửa biển, mùi con còng, mùi nắng hạ, mùi mưa giông và ngay cả đến bây giờ đôi khi tôi bực bội vì vẫn chưa thể gọi tên một cách chính xác nhất những thứ mùi yêu thương vật vã ấy.
Bởi vậy tôi được đặt cho cái biệt danh chuẩn không thể chỉnh: Huy Ngố. Tôi cũng chẳng phải ái ngại vì cái biệt danh ấy vì thành thật tôi đâu quan tâm ngố nghĩa là gì, việc của tôi là điều tra cho ra nhẽ tại sao gió có thể mang thuyền của ông tôi đi, đưa thuyền của cậu tôi về trong khi lại dìm chết biết bao lần những con thuyền bằng bẹ chuối của tôi vừa xuất xưởng.
Một lần bị mẹ mắng, tôi quyết tâm bỏ nhà ra đi, buổi trưa vắng tôi leo lên bằng được thuyền của cậu, đóng chặt cửa vào, ngồi trong đó một mình tôi sung sướng chiến đấu với những con bọ thuyền đen nhánh. Khi đó tôi biết cả thế giới ấy là của mình, đừng hòng ai phá vỡ. Đó là hạnh phúc của tôi…
Lớn lên rồi lại lớn thêm lên hình ảnh những cánh buồm lúc nào cũng căng phồng trong hồn tôi rực rỡ. Và một ngày thế giới ấy mở ra biết bao điều mới lạ, tôi ngỡ ngàng đọc Cánh buồm đỏ thắm.
Cô bé Axôn sống với cha là một thủy thủ nghỉ hưu sau khi mẹ cô là Mary mất sớm. Cha cô (Longren) ở nhà chăm sóc cô, ông làm các đồ chơi với những hình ảnh gợi về nghề thủy thủ để bán kiếm tiền. Một lần trong khi mang đồ chơi đi qua cánh rừng để bán, Axôn đã gặp ông già Egơn. Ông kể cho cô bé nghe về cuộc sống ngoài biển cả và nói với cô rằng, lớn lên sẽ có một chàng hoàng tử lái con tàu có cánh buồm đỏ thắm đến đón cô. Và cô bé đã tin.
“Chàng hoàng tử” trong truyện là con trai một gia đình giàu có-Arthur Gray. Cậu bé có mơ ước được trở thành thủy thủ. Lớn lên, cậu xin vào làm thủy thủ tàu Anselm. Ban đầu thuyền trưởng Hop có vẻ không tin cậu thiếu niên nhà giàu này có thể chịu được khắc nghiệt nơi đầu sóng, nhưng qua chuyến đi biển dài ngày cùng cậu, Gray đã hoàn toàn làm thuyền trưởng Hop nể phục.
Sau này, cậu rời bỏ thuyền Anselm để tự mua một con tàu cho riêng mình, tàu “Bí mật”. Một hôm, trên đường đi, họ lái tàu ngang làng Kaperna (nơi Assol đang sống), Gray chợt có hứng muốn câu cá nên thủy thủ đoàn đã dừng chân ở đây. Tại bụi cỏ gần khu rừng họ dừng chân, Gray tìm thấy Assol đang ngủ và ngay lập tức yêu cô.
Anh cởi chiếc nhẫn trên tay và nhẹ nhàng đeo cho cô. Assol vẫn say ngủ và không hề biết gì về việc này. Sau đó, Gray vào làng để tìm hiểu thêm về cô gái mình vừa gặp và biết được câu chuyện về con thuyền có cánh buồm đỏ. Anh đã chuẩn bị con tàu y hệt như lời kể và đến rước Assol, trong sự ngỡ ngàng của dân làng, những người luôn chế nhạo cô và cha cô.
Câu chuyện một cô bé – cô gái lớn lên ở một làng quê ven biển, với mơ ước sẽ có một chàng trai xứng đáng đến đón mình trên một chiếc thuyền với những cánh buồm đỏ thắm, đã đem đến cho con người sự hy vọng và niềm tin vào những điều ta mơ ước, dù nghe có vẻ viễn vông. Mơ ước – điều mà con người luôn giữ được trong mọi hoàn cảnh.
Tôi đã đọc tác phẩm này đến ba lần và luôn tự hỏi liệu trên đời có cánh buồm nào đỏ thắm như vậy không, liệu con người ta có thể sống bằng những niềm tin sắp đặt như vậy ư? Cho mãi đến sau này khi trở thành một thủy thủ, con tàu lớn của tôi ngược xuôi muôn trùng vạn lý, ấy vậy mà đêm đêm tôi vẫn thao thức một cánh buồm.
Chẳng phải tôi ngố đâu mà bởi tôi tin vào những ước mơ, tôi tin vào sự màu nhiệm của cuộc đời, màu nhiệm như cái mùi săm mùi đáy của ông tôi mà đến bây giờ tôi vẫn không thể gọi tên nổi.
Những cánh buồm đỏ thắm, đã đem đến cho tôi sự hy vọng và niềm tin vào những điều tôi mơ ước, nghe dù có vẻ viển vông. Mơ ước chính là hồng cầu trong dòng máu mỗi một con người. Nếu bạn không còn mơ ước cánh buồm ấy sẽ mãi mãi lạc vào hố đen tối tăm của vũ trụ này. Đây là một cuốn sách giản dị, không mang nặng những triết lý lớn lao nhưng sau khi đọc nó bạn sẽ làm được những điều lớn lao thần thánh. Tôi tin thế. Hãy là một Cánh buồm đỏ thắm!
© Huy Phước – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Điều hối tiếc nhất cuộc đời
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu