Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc của con là bố mẹ luôn hạnh phúc

2023-01-18 01:25

Tác giả: Doanh Doanh


blogradio.vn - Hạnh phúc với tôi đôi khi chỉ cần có thế, người tôi yêu hạnh phúc còn tôi thì bình yên. Ba mẹ đã dành hết những gì gọi là tuổi trẻ cho con và con cũng muốn dành hết những gì mình có thể làm trong tuổi trẻ này cho ba, yêu ba như cái cách mắt ba sáng lên mỗi lần nhắc về bình rượu mơ duy nhất của ông ấy. Bởi lẽ ước mơ của cha là ước mơ con, hạnh phúc của con là cha con hạnh phúc.

***

Dự báo thời tiết nói rằng từ ngày mai không khí lạnh sẽ tràn về quê tôi, thông tin ấy như một nốt trầm lắng lại cảm xúc đang thăng hoa khi vừa được nhận làm CTV cho một blog.

Năm nay là năm đầu tiên mùa lạnh tràn về nhưng tôi không có nhà, điều này thực sự khiến tôi lo lắng và bồn chồn hơn bao giờ hết. Mỗi đợt không khí lạnh tràn về quê tôi luôn bị ảnh hưởng rất nặng, sương muối sẽ phủ đầy mái nhà và bụi cây trước cửa nhà tôi. Có những đêm sương muối đã phủ dày thành tuyết. Mỗi lần như vậy lưng ba tôi lại đau nhức, khớp gối và xương sống của ông không để ông yên ổn dù chỉ một ngày. Ba tôi sẽ ho lụ khụ và bước những bước đi khó khăn, đứng dậy và ngồi xuống với ông cũng trở thành một cực hình ông đã chịu đựng và sống chung với những căn bệnh quái gở ấy ngót nghét chục năm khi ông vừa bước vào tuổi 50. 

Mỗi mùa lạnh như vậy thứ ông cần là một người phụ ông những công việc vụn vặt trong nhà, đun giúp ông ấm thuốc, dìu ông lên xuống cái thềm trước của, xoa dầu nóng lên cái lưng già và những ly nước ấm vừa phải giúp dịu hơn cơn ho như muốn lộn hết ruột gan ông ra ngoài... Những công việc mà hằng năm vẫn là tôi làm chúng. 

bo_11

Ba mẹ tôi chỉ có mỗi tôi là đứa con duy nhất, với ba tôi, tôi chính xác là bình rượu mơ mà các cụ hay nhắc mỗi khi nói đến đứa con gái trong nhà. Mẹ tôi coi tôi là tất cả những gì quý giá nhất trong đời mà bà ấy có, chỉ là bà đành phải  để lại cái tài sản quý giá của bà cho người chồng chung gối hơn 20 năm để đi về miền cực lạc khi tôi vừa đủ tuổi trăng tròn. 

Năm nay tôi chuyển công tác vào làm trong một thành phố lớn, nơi đủ đầy mọi điều kiện với một mức lương ngàn người ao ước, nhưng nơi đây không có ba tôi. 

Tôi đã rất đắn đo trước quyết định chuyển công tác này, tôi không muốn rời xa ba tôi, tôi không yên tâm để ông một mình ở nhà như cái cách ông lo lắng cho tôi hồi tôi còn bé mỗi lần ông bà có việc bận và tôi phải ở nhà một mình. Với tôi giới hạn lớn nhất trong tôi có lẽ là người cha già ấy, tôi chưa tưởng tượng được mình sẽ sống như thế nào nếu thiếu đi ông. Còn ba tôi, ông không muốn trở thành vật cản đưa tôi đến một tương lai sáng lạn hơn, đủ đầy hơn, ông làm đủ mọi cách chỉ để tôi đồng ý với công ty rằng mình sẽ chuyển công tác. Và tôi đã nghe lời.

Những ngày đầu xa nhà, không ngày nào tôi không gọi điện hỏi thăm, có những hôm đi làm về khuya, tôi vẫn ráng coi lại camera xem một ngày hôm nay của ba tôi có ổn không, có gì bất thường không... Tôi làm điều đó suốt 3 tháng sau khi chuyển công tác, tôi sẽ về nhà lúc nào tôi có thời gian dù chỉ là 1 ngày cuối tuần ít ỏi, tôi không muốn ba mình cô đơn. Mãi khi tôi đã quen với việc sống xa ba thì mùa lạnh lại tràn về. 

Mấy ngày nay tôi bồn chồn một cách lạ thường, mặt tôi nóng ran và tay tôi lúc nào cũng đổ mồ hôi hột. Đã gần tuần nay tôi không có được một giấc ngủ sâu. Mắt tôi thâm, mặt tôi hốc hác. Mỗi lần nhìn camera nghe tiếng ho lụ khụ và từng cái nhấc chân mệt mỏi của ba mắt tôi lại đỏ hoe, nơi khóe mắt tôi lúc nào cũng có hai hàng nước nóng chảy chỉ chực trào ra mỗi lần nghe giọng khàn khàn của ba qua những cuộc điện thoại vội vã.

Sau những đêm dài gần như thức trắng, tôi quyết định dốc hết tiền tiết kiệm của mình để mua trả góp một căn chung cư lớn hơn căn tôi đang ở, căn nhà đó có hai phòng ngủ và nó đủ rộng để ba tôi không thấy bí bức nếu ở trong nhà quá lâu. Ngày đón ba lên ở với tôi là một ngày đặc biệt, tôi chưa bao giờ cảm thấy tự hào về bản thân như ngày hôm đó, tôi đón ba ở sân bay bằng một cái ôm thật chặt, đưa ông về căn nhà tôi mua bằng tiền tôi, căn nhà của của cô gái chưa tròn 25 tuổi, ngắm nhìn ánh mắt đầy tự hào của ba và khóe miệng cong lên để lại nhiều nếp nhăn trên mặt.

bo_13

Tuổi trẻ là gì nếu không phải là cố gắng? Thành công là gì nếu chẳng để cha mẹ ta đủ đầy? Tôi tự cảm ơn mình vì đã luôn cố gắng không ngừng nghỉ, cảm ơn những ngày thức xuyên đêm với màn hình máy tính và đống giấy tờ A4 mà hôm sau vẫn lên văn phòng bình thường. 

Cảm ơn những ngày gần như trầm cảm, những lần khóc tu tu chỉ muốn gọi về nhà. Và cảm ơn ba tôi đã luôn ở sau ủng hộ tôi. Giờ đây tôi có thể pha cho ba một ly nước ấm, đi làm và chờ mong cuối ngày về ăn cơm ba nấu, bôi dầu nóng lên cái lưng già của ba, ngồi mách lẻo với ba về những chuyện đã làm khó tôi trên công ty, hay là nghe ba thủ thỉ kể về chuyện tình của ba với mẹ ngày xưa.

Hạnh phúc với tôi đôi khi chỉ cần có thế, người tôi yêu hạnh phúc còn tôi thì bình yên. Ba mẹ đã dành hết những gì gọi là tuổi trẻ cho con và con cũng muốn dành hết những gì mình có thể làm trong tuổi trẻ này cho ba, yêu ba như cái cách mắt ba sáng lên mỗi lần nhắc về bình rượu mơ duy nhất của ông ấy. Bởi lẽ ước mơ của cha là ước mơ con, hạnh phúc của con là cha con hạnh phúc.

© Doanh Doanh - blogradio.vn                 

Xem thêm: Chưa một lần bố nói yêu con nhưng ... | Family Radio

Doanh Doanh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

back to top