Phát thanh xúc cảm của bạn !

Giữa chúng ta, là tình yêu hay là tình bạn?

2021-10-17 01:30

Tác giả: Thành Trung


blogradio.vn - Hai phút nói ra tâm tư. Mười giây để tỏ tình, dù rằng không văn thơ, không ngọt ngào, nhưng mà, tôi đã nói ra những lời thật lòng mình: “tôi muốn cùng cậu đi xa nhất có thể, và bên nhau lâu nhất có thể.”  Nhưng, cậu đã không đồng ý.

***

Một câu hỏi mà tôi đã tự hỏi chính mình mà cho tới bây giờ tôi vẫn chưa thể đưa ra được đáp án, có lẽ câu hỏi này tôi phải nhờ tới một người nữa mới có thể trả lời được.

''Giữa chúng ta là tình yêu hay là tình bạn'', ngày mà tôi tự mình đưa ra câu hỏi này, cũng là lúc mà tôi muốn nghe được câu trả lời từ cậu, nhưng tôi lại chưa có đủ sự tự tin và dũng cảm để nói ra, nên đành phải im lặng và che dấu đi cái tình cảm ấy. Vậy ra, tình yêu đầu của tôi là một tình yêu đơn phương. Yêu đơn phương có gì sai chứ? Kệ, vẫn yêu thôi.

Tôi biết rằng tình yêu này chỉ là một thứ tình cảm chỉ có một mình tôi hiểu, một mình tôi biết và chỉ có một mình tôi cảm nhận được. Tình yêu đơn phương, nó cũng là một tình yêu đẹp, vì nó làm cho tôi biết chờ đợi, biết nhớ nhung và biết cảm nhận những niềm vui từ những điều bé nhỏ ở trong đó, một khi đã yêu ai đó rồi, thì hãy chắc chắn rằng chúng ta cũng đã yêu những tính cách, hành động, hay là nụ cười của người ấy.

Yêu đơn phương. Là một thứ tình yêu kì lạ nhất trên đời, nó làm cho tôi muốn điên đảo, và nóng rực cả hai bàn tay khi vừa nhìn thấy có một ai đó nói chuyện hay chỉ cần bước đến gần người ấy. Nó cũng giống như việc bạn phải diễn một bộ phim mà nhân vật chính trong đó có tính cách và lời nói không phải là bạn ngoài đời, nhưng bạn vẫn phải làm tốt cái vai đó, hay là giống như việc bạn cố để dành một miếng thịt ngon đến sau cùng, rồi tự dưng vô tình làm rơi mất lúc nào mà bản thân không hay biết.

Tôi đã có lúc tự trách bản thân mình, sao không làm cho nó đi lại gần hơn, mà lại làm cho nó càng ngày càng đi xa, tự trách mình 'sao mà khờ thế', trách mình sao cứ mãi u mê mà không chịu tỉnh dậy.

Yêu đơn phương, nó giống như một người đang nghe nhạc có gắn headphone vậy, với người đang nghe thì nó rất hay và cảm nhận được những cảm xúc trong bài hát đó, nhưng với người ở bên ngoài, họ dường như không quan tâm, cũng chẳng muốn để ý đến.

Có lúc, tôi đã từng tin rằng, tình cảm của tôi, đến một ngày nào đó nó có thể sẽ đủ lớn, để tôi không phải sợ mất đi, và phải nghĩ đến việc, mình sẽ bảo vệ tình cảm này ra sao.

Hai phút nói ra tâm tư. Mười giây để tỏ tình, dù rằng không văn thơ, không ngọt ngào, nhưng mà, tôi đã nói ra những lời thật lòng mình: “tôi muốn cùng cậu đi xa nhất có thể, và bên nhau lâu nhất có thể.”  Nhưng, cậu đã không đồng ý. Khi nghe xong câu trả lời từ cậu, mà trong lòng tôi bỗng nhiên có một nỗi buồn tới chiếm ngự. Không ngờ phải không. Chính tôi cũng không ngờ nữa… nhưng mà tôi đã tự nói với lòng mình, dù kết quả có ra sao, thì tôi vẫn sẽ chấp nhận, tôn trọng. Tôi chợt nghĩ không phải cậu ấy không nhận tình cảm của mình là do mình quá vô cảm, quá trẻ con, mà chính là vì, cậu ấy chưa thể đón nhận tình cảm vào lúc này, cũng giống như tôi bây giờ không thể cam tâm dứt bỏ tình cảm này vậy.

Vậy là, cái câu hỏi, giữa chúng ta là tình yêu hay là tình bạn ấy, tôi vẫn chưa thể trả lời được, dù tôi đã được biết chín mươi phần trăm đáp án ấy là gì. Nếu đó là tình yêu, bây giờ cũng không phải nữa rồi, vậy còn tình bạn, bây giờ thì tình bạn như ngày xưa chắc cũng không thể nào quay về được, vì giờ đây tôi không còn can đảm để bước lại gần cậu và nói chuyện cùng cậu như lúc trước nữa. Vậy ra. Bây giờ. Giữa chúng ta là gì đây? Là người xa lạ hay sao? Không đâu, mình vẫn là bạn nhé.

© Thành Trung - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:   

 

Blog Radio 459: Hay là mình thử yêu nhau đi!

Thành Trung

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

back to top