Những ngày Tết xa quê
2020-01-17 01:22
Tác giả:
Thành Trung
blogradio.vn - Tết xa nhà, ở nơi xứ người này thật khó để đi kiếm cho mình một cành đào hay cây quất nhỏ, cũng không dễ để đun được một nồi bánh chưng trên bếp củi hồng. Ở đây không có củi cũng không thể chuẩn bị được đầy đủ nguyên liệu và có khi hàng xóm thấy khói nghi ngút lại gọi lính cứu hỏa, hay đơn giản kiếm được một món ăn quen thuộc ở trong ngày tết cũng là điều không thể.
***
Xa quê, có ai mà không nhớ chứ, không có người nào lại không muốn về quê cùng sum họp bên bố mẹ và người thân, đặc biệt hơn là vào những ngày tết. Ở chốn xứ người, cùng với mấy anh em, ngồi lại với nhau ở chốn này nhưng tôi biết bây giờ họ nói cười rất vui nhưng trong lòng ai cũng nao nao lòng nhớ về quê hương, ở ngoài kia thỉnh thoảng tôi cũng bắt gặp không ít những người xa quê, cũng đang tranh thủ kiếm thêm tiền trong những ngày Tết mà lòng khó tả.
Hôm qua, mẹ gọi điện hỏi: “Tết này con được nghỉ mấy ngày? Ở bên đó mấy anh em ăn tết thế nào? Cố gắng lên con nhé”. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ cho đứa con xa quê như tôi phải rưng rưng nước mắt cùng với một cảm xúc khó tả. Chắc chắn đây sẽ là một năm đáng nhớ và đáng để kỷ niệm mà mỗi lần về sau tôi sẽ kể lại.
Tết là sự khởi đầu của một năm mới, ai cũng mong cho mình và người thân gặp được nhiều điều may mắn, nhưng cũng là dịp để nhớ về cội nguồn và cùng tất cả mọi người trong nhà quây quần bên nồi bánh chưng chiều hai chín Tết, cùng nhau nói chuyện ríu rít và thức tới tận sáng, sau đó thì ai nấy đều mệt vì một đêm không ngủ, nhưng trong lòng vẫn rạo rực vì rất hào hứng khi nhìn thấy nồi bánh đã chín. Và cùng nhau làm những cái bánh thật ngon thật lạ mắt để cùng mời mọi người.
Tết xa nhà, ở nơi xứ người này thật khó để đi kiếm cho mình một cành đào hay cây quất nhỏ, cũng không dễ để đun được một nồi bánh chưng trên bếp củi hồng. Ở đây không có củi cũng không thể chuẩn bị được đầy đủ nguyên liệu và có khi hàng xóm thấy khói nghi ngút lại gọi lính cứu hỏa, hay đơn giản kiếm được một món ăn quen thuộc ở trong ngày tết cũng là điều không thể.
Tết xa nhà, có lẽ tôi phải nghĩ rằng việc này là bình thường, bởi lẽ bên ngoài kia cũng đang có vô vàn người giống như mình. Cũng đang mong mỏi chờ đợi để có được một năm về quê đoàn tụ với gia đình, cũng chỉ vì muốn sau này có một cuộc sống khác hơn nên mới phải đi xa.
Tết xa nhà, ngồi một mình viết ra những dòng này tôi thật sự rất nhớ, nhớ da diết. Xa quê cũng nhiều nhưng thật sự chưa có năm nào tôi lại xa quê vào những dịp đặc biệt này. Vẫn tự bảo mình sẽ không sao, sẽ cố gắng. Bởi vì dù xa quê nhưng tôi lại có được sự thương yêu và quan tâm tốt từ các cộng sự, và mọi người trong cty cũng rất hoà đồng nhưng đặc biệt hơn là có một người tổ trưởng rất là tuyệt vời. Vì vậy nên tôi nghĩ không nên buồn, vì trên đời không thể cái gì cũng hoàn hảo hết được. Được cái này phải mất cái kia, cũng là đi học thôi nên học xong thì cũng sẽ lại về đoàn tụ thôi mà.
Có về quê, tôi mới được sống lại những cảm xúc của những ngày tháng xa nhà, được quỳ lạy trước bàn thờ tổ tiên nội, ngoại và cùng mọi người chuẩn bị những món ăn ngon, lại được đi chợ quê, phiên chợ mà 1 năm chỉ có 1 lần, nên rất đông người, cũng có rất nhiều mặt hàng đẹp và lạ mắt được bày bán, lại được nhìn thấy những gương mặt thân quen của bạn bè từ thuở ấu thơ.
Tết xa nhà - Thật nhớ, tôi nhớ những thứ đã trở thành đặc trưng của Tết Việt. Nhưng có lẽ ai rồi cũng sẽ có những năm tháng của tuổi trưởng thành, rồi cũng phải đi xa một tí, để rồi từ đó mới nhìn về, mới cảm nhận lại được những giá trị truyền thống mà nhiều khi mình ở gần quá lại làm mình thấy bình thường. Mong sao năm mới, sẽ đem đến những đều may mắn tốt đẹp nhất, cho những người mà tôi yêu thương, cũng như những người xa quê như tôi, để Tết sang năm, sẽ có một cái Tết đoàn viên đầm ấm bên người thân của mình.
© thanhtrung - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Nồng nàn mùi Tết
Xem thêm: Đợi cho qua ngày 27 Tết được không anh?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mình đến bên nhau
Cô ở nhà thì lúc nấu ăn hắn thêm đôi đũa vậy thôi. Người làng thấy ngôi nhà có hai kẻ gá nghĩa đang ở thì cũng bật cười, nhìn như hai người đến chốn đường cùng đang giúp nhau vậy.

Thành phố nơi đây tôi gặp người
Thành phố nơi đây tôi gặp người Chắc do duyên phận chẳng thành đôi Dù sao cũng một lần gặp gỡ Không nợ cũng duyên chẳng đua đòi.

Tình thương cô thầy
Tháng năm dưới mái nhà trường Em cảm nhận được, tình thương cô thầy Tận tụy lo lắng đêm ngày Bên trang giáo án, miệt mài nghĩ suy.

Sài Gòn trong tim tôi
Sài Gòn với tôi không chỉ là bức tranh lộng lẫy hay một thành phố với trang sử hào hùng mà Sài Gòn còn là góc khuất của những mảnh đời cơ cực.

Ước mơ tuổi 20
Tôi cũng như nhiều bạn trẻ Việt Nam đang sinh sống và làm việc trên đất nước Mặt trời mọc, mỗi bạn đều có riêng mình những hoài bão ước mơ, cũng đang nuôi dưỡng tâm hồn trong sáng, tinh thần vững vàng và sức khỏe, tài chính đủ lớn để khi trở về đất nước hoàn thành ước mơ ấy. Còn tôi đang từng bước, từng bước tiến lại gần hơn ước mơ của mẹ và của chính tôi trong niềm tin vững chắc. Tôi sẽ làm được.

Chuyến xe cuối cùng để trở về
Ngày cuối cùng cô rời khỏi Sài Gòn, bầu trời không chút gợn mây, nắng vẫn chiếu gay gắt từ bầu trời xanh thăm thẳm, những ước mơ xa xăm nay đã thành hiện thực. Cô biết ơn người đã cưu mang cô cả về vật chất lẫn tinh thần nơi xứ người xa lạ này và trong lòng cũng chẳng trách anh nữa.

Đợi chờ rồi buông
Em sẽ kéo em về với hiện thực bên những người thân thương Gia đình, bạn bè và bao điều thân thuộc Điều quý giá ở ngay bên mình, do trước đây vì tình yêu ngây ngất Em đã bỏ quên

Nỗi lòng năm năm
Tôi nhận ra đó là công việc mới của tôi trong hiện tại. Tôi cứ cắm cúi vào cái lap mỗi ngày và cắm cúi theo những dòng cảm xúc những dòng suy nghĩ cứ trào lên trong tôi và trút xuống những trang giấy trắng qua cái bàn phím.

Chuyến đi về với tuổi thơ
Ánh nắng đã tắt hết, trả lại một không gian thanh bình êm ái, gió lại càng lạnh và heo hút phả qua những ngọn lúa dưới đồng quê chiều về. Mặt trời đã từ từ chìm sâu sau những dãy núi hướng Tây xa mờ vời vợi, những chiếc “máy bay” đó sẽ bay về đâu chúng tôi cũng không biết nữa, nhưng chắc chắn nó sẽ đáp xuống một vùng đất của những người ngồi trong muốn đến.

Ước mơ cánh cò
Cánh cò là hiện thân cho những người miền quê lam lũ, vất vả, cơ cực. Nhưng bên sâu trong đáy lòng là nỗi khát khao được bay nhảy tự do với đời mà không bị trói buộc. Đáng tiếc, cả tuổi thơ của tôi đã bị ràng buộc bởi hoàn cảnh đẩy đưa, từ đó kìm hãm hết sức sáng tạo mong muốn được thỏa sức.