Em giá như mình kìm được nỗi nhớ anh
2021-07-20 01:20
Tác giả:
Agnes
blogradio.vn - Năm tháng ròng rã, sáu năm cứ vậy mà nhẹ trôi. Em chưa từng quên anh, chưa từng quên điều em đã hứa. Một góc nào đó vẫn vẹn nguyên và một khoảng vô bờ cho mối tình dang dở.
***
Họ gọi cho em nói về anh. Em hốt hoảng chạy vội vào bệnh viện, anh đã về. Trước mặt em chỉ còn chiếc băng ca. Em gục ngã, mọi thứ đã tàn nhẫn mà cùng anh rời xa em một cách nhói lòng đến như thế. Em chỉ muốn ước nguyện xin một phép màu nào đó cho mình. Mở đôi mi đang nhòe lệ ấy, anh vẫn còn đó, dang tay ôm trọn em vào lòng. Họ bảo anh đi rồi.
Tôi gọi cho em khi hay tin dữ. Em không khóc, không ầm ĩ, em lặng thinh đến hoảng sợ.
"Em giá như mình kìm được nỗi nhớ anh ấy".
Tiếng em khe khẽ bên kia đầu dây, lời em đau thương khôn tả. Ai sẽ dìu em qua nỗi mất mát này. Anh đi rồi, người từng cứu em ra khỏi sự âm trầm của quá khứ, người đã kiên trì từng giây một đưa em thoát khỏi bủa vây của cuộc đời. Rồi ai sẽ thay anh yêu lại em?
Tôi lo em dằn vặt chính mình. Tôi thương cho những vết thương em chưa kịp liền sẹo. Anh đã vội đi.
Em từng có một cuốn phim buồn não ruột. Em từng có quá khứ chẳng muốn đặt tên. Em từng muốn cuộc đời thôi cứ vậy mà trôi đi. Anh đã đến, mang gam màu mới cho cuộc đời em. Anh đưa tay chờ em nắm lấy. Một khoảng dài em dằn xé tâm can. Anh như ánh hoàng hôn chiều năm ấy, nắng hồng cứ thế mà len vào.
Một ngày hoàng hôn chợt tắt, em mơn man nỗi nhớ anh, em cho mình một điều ước nhỏ "Anh à, nhớ anh lắm, mình gặp nhau đi".
Người đàn ông coi em là thế giới ấy, đã âm thầm trước cửa nhà em. Nỗi nhớ tạm gác lại hôm nay. Em yêu thương chỉ cần như thế, lúc em cần anh có thể cạnh bên. Không phải xa xôi như sao trên trời ấy, một chút ấm áp nhẹ của buổi chiều tà. Một cái ôm, một bàn tay nắm vội, một lần tựa đầu. Em muốn yêu thương mình êm đềm như thế. Chút nhớ nhung cho những ngày xa cách. Buông nhọc nhằn rồi mình về với nhau.
Em chào anh, nhẹ kiễng chân, gửi nụ hôn thay lời tạm biệt.
"Em giá mình giữ anh ấy ở lại. Em giá mình ôm anh ấy lâu hơn chút nữa. Em giá mà... Giá mà em biết kìm nỗi nhớ thì tốt biết bao".
Tôi đã thấy nước mắt em rơi ở đầu dây bên ấy. Tôi thấu nỗi đau của em. Nếu em không bật lên nỗi nhớ, anh sẽ không chạy về và rồi đó là ngày cuối cùng anh mang hạnh phúc đến cho em. Chiếc xe không phép tắt ấy, đã cướp đi hơi thở của anh, đã cướp đi sinh khí của em rồi.
"Nếu em biết đó là lần cuối, em sẽ im lặng trong nỗi nhớ anh".
Em đã lặp lại câu ấy, nhiều lần, sau đó.
Em ôm người phụ nữ ấy. Em vuốt ve nỗi đau đớn của bà. Không một lời quở trách, không lời đắng cay. Hai người phụ nữ lẳng lặng gặm nhấm sự trống trải nơi này.
"Không thể làm dâu của mẹ, em sẽ làm con gái của bà, thay anh chăm sóc mãi sau này”.
Năm tháng ròng rã, sáu năm cứ vậy mà nhẹ trôi. Em chưa từng quên anh, chưa từng quên điều em đã hứa. Một góc nào đó vẫn vẹn nguyên và một khoảng vô bờ cho mối tình dang dở.
Ngày em cho phép bản thân mình bước tiếp đoạn tình mới, ngày em có đủ dũng khí xoa dịu cơn đau cũ, cũng là ngày em để một người thay anh yêu lại em.
"Anh đừng ghen với mối tình năm ấy, đừng hỏi rằng lòng em có còn thương. Không ai thắng, ai thua trước tình yêu này cả. Anh ấy là quá khứ tươi đẹp em may mắn có cho mình, không ai thay thế được. Còn anh, là chồng, là người kề cận em mãi về sau, em không thương thì làm sao có thể? Đừng cân đo xem ai ít, ai nhiều. Anh ấy đến trước nhưng lại lặng lẽ bên em và anh thì không phải kẻ thế vai, mà là người cùng em song hành trong chặng đường kế tiếp".
Tình yêu, trước và sau, không cùng thời điểm, đừng dại khờ đem tính toán, hơn thua.
© Agnes - blogradio.vn
Xem thêm: Người thương mình sẽ luôn dõi theo mình, dù họ không còn bên mình nữa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Về để thấy tết (Phần 1)
Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn
Mỗi số trong ngày sinh không chỉ là một ký hiệu, mà còn là một biểu tượng của năng lượng vũ trụ, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời mỗi người.

Ai nói là tôi không thích cậu?
Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này
Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng
Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?
Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.