Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em chọn dừng lại để giữ cho mình những gì đẹp nhất

2017-09-01 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Nếu chỉ cần yêu nhau như thế mãi vô tư vô lo thì tốt biết anh nhỉ? Nhưng khi anh nói với em rằng “Mình cưới đi". Em chợt bừng tỉnh khỏi giấc mơ này. Em đã quá hạnh phúc vì tình yêu của anh mà quên mất em là ai: em là người phụ nữ đã từng một lần ly hôn. Hôn nhân với em là một cơn ác mộng.

***

Em chọn dừng lại để giữ cho mình những yêu thương đẹp nhất

“Mình có thể thử yêu nhau chẳng bận tâm lo nghĩ gì nữa được không em?” Em nhớ chứ sao quên được những gì mình đã cùng nhau trải qua.

Nơi đất khách quê người này ai rồi cũng cần cho mình những người bạn, người thương bên mình để khỏa lấp những trống vắng của người xa quê. Nhật Bản là miền đất hứa của bao người và sự thật chỉ có những người như chúng ta mới hiểu. Một ngày bắt đầu với việc đi học, vội vàng ăn vội nắm cơm từ lúc trên tàu, cô giáo ra khỏi lớp là vội vã gục xuống bàn ngủ, là kết thúc giờ học chạy vội đến chỗ làm thêm thứ nhất, kết thúc công việc ở chỗ làm thứ hai đã 4h sáng.

Một ngày đều trôi qua như thế có lẽ quá đủ vất vả mệt mỏi đủ thiếu thốn tình cảm nên người ta dễ tìm đến nhau thương nhau yêu nhau chia sẻ cho ấm áp của những kẻ tha phương cầu thực. Nhưng anh à! Em càng chông chênh em lại chọn cho mình cái góc riêng mình ẩn khuất. Cuộc sống vẫn ổn như thế: đi học, đi làm, ngày nghỉ học có thời gian em lại xách máy ảnh lên đi khắp nơi, em thích giữ lại những khoảnh khắc hạnh phúc của mọi thứ quanh em, nụ cười của cụ già vẽ tranh nơi công viên, hay chú chó nhỏ vui đùa tung tăng bên cô chủ của mình, đôi cá chép tung tăng bơi bên nhau ở con kênh bên nhà. Em thích ngắm lại những bức ảnh mình chụp để em thấy thật ra thứ gọi là hạnh phúc có tồn tại trên đời.

Rồi anh đến bên em phá vỡ những thói quen, kéo em ra khỏi bóng tối. Em đã từng muốn cứ thế nắm tay anh để anh dắt em đi đến nơi của riêng hai ta, muốn vì tình yêu anh dành cho em mà bỏ hết tất cả, chỉ cần bình yên yêu nhau thôi. Anh đến bên từ một đứa em thành bạn thành người thương vai trò nào anh cũng hoàn thành xuất sắc. Anh nhớ không cũng tháng 8 mùa mưa nơi này năm ấy, chúng ta leo núi Phú Sĩ cùng mấy đứa bạn cùng lớp, hôm ấy mưa nhiều đường lên núi trơn trượt anh mang balo cho cả hai đứa, nắm chặt tay em dìu em từng bước cùng nhau đi lên đến đỉnh cao nhất, đêm ấy trong căn lều nhỏ sáu con người chen chúc trú mưa qua đêm trên đỉnh núi chờ đón bình mình nơi đỉnh núi cao nhất Nhật Bản, mưa lạnh anh âm thầm ôm em thật chặt trong vòng tay anh đắp cho em nửa chiếc áo khoác khô còn anh che mình bằng nữa tấm áo ướt, vì nằm chung với mọi người em dù bực tức vì hành động của anh cũng chả thể mắng anh nên đã vờ ngủ say không biết, rồi trong bóng đêm ấy anh nhẹ nhàng hôn lên mái tóc em để em gối đầu lên tay anh nhẹ nhàng gói gọn em trong vòng tay anh.

Em chọn dừng lại để giữ cho mình những yêu thương đẹp nhất

Bình minh hôm ấy là bình minh đẹp nhất ấm áp nhất ba năm rồi mới lại thấy bởi những yêu thương len lỏi dần vào trái tim chết lặng của em. Em đã thấy mình yêu trở lại em đã biết cuối cùng em đã tìm thấy hạnh phúc của mình. Vì em lớn tuổi hơn anh nên chả bao giờ em gọi anh một tiếng anh, anh là “nô” còn em là “sen” cứ thế mình bên nhau hai năm rồi. Nếu chỉ cần yêu nhau như thế mãi vô tư vô lo thì tốt biết anh nhỉ? Nhưng khi anh nói với em rằng “Mình cưới đi". Em chợt bừng tỉnh khỏi giấc mơ này. Em đã quá hạnh phúc vì tình yêu của anh mà quên mất em là ai: em là người phụ nữ đã từng một lần ly hôn. Hôn nhân với em là một cơn ác mộng. Nhưng em tin anh sẽ biến cơn ác mộng ấy thành mộng đẹp của em. Giá như chỉ cần nghĩ đến đó thôi anh nhỉ: cuộc sống đâu chỉ riêng hai ta, còn bao người xung quanh, em không đủ can đảm bất chấp tất để tất cả, em không đủ can đảm để anh phải sống giữa tiếng gièm pha chê cười, để anh phải lựa chọn giữa người thân anh ba mẹ anh và em.

Giá như mẹ anh mắng em chửi em em sẽ dễ chịu hơn, nhưng mẹ anh chỉ khóc thôi nước mắt rơi trên đôi mắt khắc khoải của bà làm em chua xót đến tận tâm can. Nếu như em là bà em cũng như thế, vì thế mình dừng lại để giữ cho nhau những yêu thương đẹp nhất anh nhé. Em đã ích kỉ quá nhiều giữ anh bên em hai năm rồi dù rằng lúc cần một người bên em lúc này, cần một người đan những ngón tay, cần một bờ vai ấm cho em ngủ say, dù rằng em đau thật đấy!

Hôm nay em lên máy bay rời nơi này rời xa anh mang theo tất cả những yêu thương của hai ta, tha lỗi cho em, cảm ơn anh vì tất cả. Có thể 5 năm sau 10 năm sau vô tình gặp nhau em mong được thấy anh hạnh phúc bên người phụ nữ xứng đáng với anh. Em yêu anh cả một đời thương nhớ của em.

Cuộc đời đâu phải lúc nào cũng như ta muốn, đâu phải yêu nhau là đến được với nhau. Mỗi người chọn mình một hạnh phúc riêng, em chọn mình hạnh phúc với những kỉ niệm, đêm nay em lại nhớ anh lại đem những bức ảnh hai ta đặt lên ngực để anh trong tim em đong đầy.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hạnh phúc khi là chính mình 

Hạnh phúc khi là chính mình 

Hạnh phúc khi là chính mình không phải là một điểm đến, mà là một hành trình dài và ý nghĩa. Khi ta chấp nhận và yêu thương bản thân, ta tìm thấy một nguồn hạnh phúc chân thật, lấp lánh như ánh nắng sớm mai soi sáng tâm hồn.

Ánh Trăng

Ánh Trăng

Trăng nghiêng, trăng ngả, bóng trăng dài Hỡi người, đang ngồi đó đợi chờ ai Nhìn thấy người, ngồi sầu rưng mắt lệ Bóng hình người, đã mờ dần nhạt phai

Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình

Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình

Không ai có thể quay về quá khứ để bắt đầu lại, nhưng mọi người đều có thể làm lại từ đầu ngay bây giờ và tạo dựng tương lai mới. Nhưng trước khi có thể thực hiện sự thay đổi này trong cuộc sống của mình, bạn phải buông bỏ những thứ đang cản trở và vô nghĩa.

Tháng năm hướng về một người

Tháng năm hướng về một người

Tôi biết! Tôi không xinh, không vui tính, không giỏi giang. Tôi là người bình thường nhưng tôi cũng xứng đáng yêu một ai đó mà.

Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?

Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?

Tính ra thì thời gian bạn thực sự dành cho bản thân ít ỏi đến đáng thương, đến nỗi đếm được trên đầu ngón tay. Vậy tại sao lại phải vội vàng đi tìm một người để yêu mà quên mất một người đang cần được bạn yêu thương ở ngay trước mắt - Đó là chính bản thân bạn cơ chứ!

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)

Anh không đáp ngay mà nhìn cô, vừa khít ánh nắng bên ngoài lọt qua khe cửa làm cho những hạt bụi trong không khí như phát sáng lấp lánh, chiếu lên khuôn mặt cùng mái tóc Thùy Anh. Cảnh tượng vừa êm dịu vừa ấm áp.

20 điều

20 điều "thô nhưng thật" cần hiểu sớm để đường đời bớt chông gai, thành bại và phúc họa cũng từ đây mà ra

Trưởng thành thật sự là khi hiểu được 20 điều dưới đây. Bạn thấm nhuần được bao nhiêu?

Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...

Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...

Hỏi cả bản thân em, sau này không có anh thì em phải chống đỡ thế nào đây. Em đã quen ngày nào cũng nhắn tin với anh, có chuyện gì cũng kể với anh, nhìn thấy gì cũng nghĩ tới anh, thấy quán ăn nào cũng ghi lại để sau này đi với anh… Nhưng làm gì có sau này nữa.

Nếu ngày đó em ơi ta có thật

Nếu ngày đó em ơi ta có thật

Nếu ngày đó ta bên nhau xa lạ Không đi chung chuyến ga nhỏ cuối ngày Không nhìn em đôi mắt biết lung lay Đâu cay đắng mảnh hồn anh tuyệt vọng

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)

Anh đang chăm chú nghe thì bất chợt lại nhìn trúng đôi mắt cô, lại vô tình bị nó thu hút. Không biết cô có phát hiện ra bản thân mình có đôi mắt rất đẹp hay không, long lanh như chứa đựng ánh sáng của thế giới xung quanh.

back to top