Lòng đi tìm bình yên từ những tiếng mưa đêm
2017-08-24 01:30
Tác giả:

Tháng 8, những ngày này Sài Gòn vào điệp khúc mưa đêm, hầu như đêm nào đêm nào cũng thế. Mưa đêm dội về những kí ức đã xa, gợi lại những điều xưa cũ và khơi lại những nỗi nhớ không tên. Trong lòng mỗi người, ai cũng có một người để nhớ để thương để hối tiếc mỗi đêm mưa như thế. Dẫu rằng người ấy đã cũ, chuyện ấy đã xa và đoạn tình ấy đã là dĩ vãng. Mưa đêm để nỗi buồn nỗi cô đơn trong mỗi người được phép lên tiếng sau bao ngày chất chứa trong tim.
Và đêm nay, ngoài trời mưa rả rích, môi nhâm nhi li cafe sữa nóng, tai lắng nghe giai điệu acoustic nhẹ nhàng và mắt thì nhảy nhót cùng những con chữ. Có lẽ rất lâu rồi tôi mới tìm lại cảm giác này: lòng nhẹ tênh và bình yên đến lạ... Bên ngoài vẫn là Sài Gòn nhộn nhịp và hối hả trong mưa, tôi vẫn là cô sinh viên còn nhiều điều phải kể.
Rời xa một người từng yêu thương, từ bỏ một mối quan hệ mập mờ không hồi kết, tôi tự cho phép mình buồn vài ngày, ăn chơi phóng túng vài hôm và cũng khóc lóc, vài lần rồi tự nhủ phải quên đi. Tôi từng cho rằng mình đủ mạnh mẽ, đủ lí trí để vượt qua nỗi đau ấy, nhưng có lẽ tình cảm là điều khó nói còn trái tim là thứ không nghe lời nhất trên đời. Dù có tự nhủ phải quên đi bao nhiêu lần, có cố bắt bản thân không nhớ không đau bao nhiêu lần thì cũng bấy nhiêu lần tôi thất bại.

Có lẽ tôi đã quên rằng thời gian chính là liều thuốc hiệu quả nhất cho mọi nỗi đau. Nó không khiến vết thương kia lành nhưng nhờ nó mà ta học cách thích nghi và vết thương nào dù có sâu đến đâu thì cũng sẽ có ngày liền sẹo. Tôi đã quay về nhịp sống cũ vẫn cuồng quay với công việc với học hành, vẫn sống vui tươi an ổn mỗi ngày. Tôi học cách tự yêu thương mình và sống cho chính mình. Cuối tuần rảnh rỗi lại chạy đến quán cafe quen để đọc vài quyển sách, để nhâm nhi ly cafe yêu thích, để được đắm mình trong giai điệu acoustic mộc mạc giản đơn và trải lòng mình cùng những con chữ.
Nhiều khi chỉ đơn giản là để tìm góc ngắm nhìn Sài Gòn trong mưa, để tách mình vài giờ khỏi cuộc sống vẫn đang hối hả để lòng mình lại tìm thấy được những bình yên...
© H.C – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”

Yên đơn phương
Em đã cố kìm nén không khóc trước mọi người. Chắc chỉ có mỗi mình anh không nhận ra tình cảm của em dành cho anh mà thôi.

Mùa xuân sau cơn giông
Nước mắt ông Tét bất giác trào ra. Ông quay lưng bước đi, nỗi đau và cảm giác tủi hổ đè nặng lên trái tim. "Tết này, mình phải làm gì đó… phải làm gì đó cho con Kiệu," ông tự nhủ, nhưng lòng vẫn trĩu nặng bởi những nỗi buồn chưa tìm được lối ra.

Ta chưa từng đơn côi
Nỗi nhớ cồn cào nơi biển lặng Hình bóng ai gửi vào vầng trăng Để bao đêm vì sao sáng mãi Vì gần trăng nguyện toả bao đời.

Muốn gặp anh
Thật sự cảm ơn anh vì đã đến gặp em, để em có thể nói ra những lời đã cất giấu bao năm nay để có thể bước tiếp hành trình cuộc đời không có anh. Nhưng... liệu điều đó có thật sự dễ dàng?

Suy nghĩ về tiêu đề "Bước chậm lại giữa thế gian vội vã" của Đại Đức Haemin
Vậy thì “bước chậm lại” để ngắm nhìn vạn vật đang chuyển mình trong gió, bước chậm lại để ta thấu hiểu hơn về cuộc đời, về con người, hay đơn giản là bước chậm lại để gom nhặt những “mảnh người” của chính mình, để biết ta còn biết buồn, biết yêu, và biết tất thảy mọi cảm xúc như con người.

Mưa bóng mây
Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới
Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.