Con thật may vì có mẹ trong đời
2023-05-13 01:10
Tác giả:
Hạt Tiêu Nhỏ
Nhớ khi bé, vẫn hay theo bám mẹ
Dù ở nhà hay lúc mẹ đi đâu
Chẳng cần biết là mẹ đi bao lâu
Con vẫn sẽ chạy theo mà bám mẹ.
Nhớ thuở bé, khi con mới bập bẹ
Ngập ngừng kêu từng tiếng mẹ đầu tiên
Thế mà mẹ mất ngủ mấy đêm liền
Vì hạnh phúc lần đầu được gọi mẹ.
Nhớ thuở bé, con rất hay bị té
Trầy da tay rồi lại sưng cả đầu
Làm cho mẹ hết sức lo âu
Không có mẹ lấy ai đâu mà đỡ.
Nhớ lúc bé, con rất hay mắc cỡ
Gặp người quen còn chẳng dám ngẩng đầu
Thấy con ngại, mẹ bảo không sao đâu
Có mẹ rồi con đừng lo con nhé.
Nhớ khi bé, con rất hay hỏi mẹ
Thắc mắc bao nhiêu là thứ trên đời
Kia là gì, đó là chi hả mẹ ơi
Dẫu biết khó, mà mẹ vẫn cố nghĩ.
Con còn nhớ, tới lúc con tập đi
Chân trái quẹo rồi tới chân phải cong
Lỡ bị té thì con lại khóc ròng
Đòi mẹ dỗ, mẹ bồng mới nín khóc.
Hay cái lần đầu tiên con đi học
Bị bạn bè trêu là đứa khóc nhè
Vội về nhà con kể cho mẹ nghe
Mẹ ôm con, bảo con mẹ giỏi nhất.
Con còn bé, mẹ phải luôn vất vả
Lo chăm con còn chăm cả cửa nhà
Ba phải luôn gánh lúa ở đồng xa
Nên tất cả đều dành cho mẹ hết.
Có nhiều lần con thấy mẹ rất mệt
Ngồi trước hiên, mẹ buông tiếng thở dài
Con thấy vậy, vội chạy lại bóp vai
Mẹ nhìn con, nở nụ cười ấm áp.
Đôi tay mẹ ngày một càng thô ráp
Chẻ củi khô rồi lại gặt lúa đồng
Có lắm lúc, con thấy nó bị phồng
Chắc đau lắm, mà mẹ không kể khổ.
Con còn nhớ, cái hôm trời mưa đổ
Nhà mình nghèo nên lắm chỗ dột mưa
Mẹ bảo con nằm vào chỗ mẹ chừa
Còn mẹ thì, nằm bên mưa dột ướt.
Mẹ ơi mẹ, dù cuộc đời xuôi ngược
Cuốn con theo danh lợi với bạc tiền
Nhưng với con mẹ mãi là ưu tiên
Không thứ gì mà có thể mua được.
Mẹ ơi mẹ, cuộc đời không biết trước
Là khổ đau, khỏe mạnh hay sang giàu
Nhưng mà con sẽ không bỏ mẹ đâu
Vì mất mẹ, con đi đâu mà kiếm lại.
Mẹ ơi mẹ, cuộc đời nhiều ngang trái
Lắm lúc không được như ý của mình
Con vẫn luôn nhớ lời mẹ đinh ninh
Phải cố gắng hết mình nghe con ạ.
Mẹ ơi mẹ, đời mẹ nhiều vất vả
Dành tất cả lo cho chồng cho con
Miễn làm sao cho gia đình vẹn tròn
Còn phần mẹ thì ra sao cũng được.
Mẹ ơi mẹ, bao nhiêu là mơ ước
Mẹ quên đi để lo ngược cho con
Lo đến nỗi, thân xác mẹ hao mòn
Chỉ cần tốt cho con là mẹ mừng.
Mẹ ơi mẹ, con thương mẹ quá chừng
Tuổi đã già, bóng lưng kia đã xế
Sao mẹ cứ mãi lo cho con thế
Biết bao giờ con trả nổi mẹ ơi.
Con thật may, vì có mẹ trong đời
Dẫu rong ruổi về nhà vẫn có mẹ
Mẹ vẫn chờ, vẫn trông như hồi bé
Như cái thời con bám mẹ mẹ ơi.
© Hạt Tiêu Nhỏ - blogradio.vn
Xem thêm: Thanh xuân này con đã nợ cha mẹ | Family Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Nhân duyên đã mang anh đến với em
Tôi kể những câu chuyện của tôi ở Pháp và cô ấy chia sẻ những chuyện xung quanh cô ấy ở Việt Nam. Thế nhưng, chính tôi đã đánh mất đi mối quan hệ ấy. Tôi thật sự rất muốn gặp cô ấy nhưng tình hình lúc đó của tôi không cho phép điều đó.

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...
Những lúc đấy mình chỉ cười, bởi vì chỉ bản thân mình mới biết, thật ra mình như thế nào. Chẳng qua là bản thân mình “hèn”. Hèn đúng nghĩa, hèn yêu, hèn cả được yêu.

Tiêu cực là một phần của chính mình
Mỗi ngày trôi qua, mình lại có cảm giác mình muốn sống hơn một ngày. Mình vẫn còn những cuộc gặp gỡ mà mình cần phải gặp, còn những nơi mà mình cần phải đến, mọi thứ đều cần thời điểm thích hợp.

Bây giờ là mùa đông
Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ
Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn
Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn
Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi
Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.