Mẹ mau đến, đón con có được không?
2023-08-01 00:50
Tác giả: Hạt Tiêu Nhỏ
Ma trầm cảm, giam con vào ác mộng
Bỏ mặc con gào thét ở bên trong
Mẹ ơi mẹ, con sợ hãi cô độc
Mẹ mau đến, ôm con có được không?
Mỗi đêm đến, con một mình bật khóc
Cái tủ cũ, con nhốt mình vào trong
Mẹ ơi mẹ, con cô đơn lạc lõng
Mẹ quay lại, đừng bỏ con được không?
Lời ác độc, bên tai con vang vọng
"Ngừng lại đi", mẹ ơi, mẹ nghe không?
"Mau chết đi, mày không xứng được sống
Đồ mồ côi, tự kỷ, chết cho xong".
Tại sao họ, lại không muốn con sống?
Mặc cho con, quỳ xin họ rộng lòng
Bỏng mẹ ơi, họ hất con canh nóng
"Thả tôi ra", họ nhốt con trong phòng.
Con nhờ cô, cô mắng con lừa lọc
"Giả vờ khóc cho người ta ngủi lòng
Suốt ngày cứ, hễ chút là mệt nhọc
Trầm cảm gì, trốn học có đúng không?"
Không mẹ ơi, con chưa từng nói dóc
Những lời con, nói ra đều thật lòng
Tại sao cô chẳng tin còn trách móc
Có phải vì con mồ côi đúng không?
Họ nhìn con, như nhìn "quái vật sống"
Xa lánh con, họ hét lớn bảo "không"
"Đừng lại gần, đồ mồ côi hư hỏng
Con không được, chơi với nó nghe không?"
Mẹ biết không, mỗi ngày con đều sống
Lang thang như, là một cái xác rỗng
Lớp da ngoài cố gồng mình bao bọc
Một cơ thể mục rữa ở bên trong.
Mẹ ơi mẹ, con đã từng trách móc
Là cuộc đời sao lại lắm bất công
Cướp mẹ đi, lại để cho con sống
Rồi mang con cho trầm cảm coi trông.
Từng giây qua, mọi thứ dần trống rỗng
Hố tuyệt vọng, nuốt chửng con vào trong
Mẹ ơi mẹ, thế giới quá cay độc
Mẹ mau đến, đón con có được không?
Con mệt rồi những tháng ngày cô độc
Không hạnh phúc, không có mẹ chờ mong
Cuộc đời này, con không còn muốn sống
Mẹ cho con, theo mẹ có được không?
Đôi mắt mệt, con chìm vào giấc mộng
Dang vòng tay, mẹ ôm con vào lòng
Ngủ đi con, đó chỉ là ác mộng
Có mẹ rồi, trầm cảm hóa hư không.
© Hạt Tiêu Nhỏ - blogradio.vn
Xem thêm: Đừng Cúi Đầu Khóc Hãy Ngẩng Đầu Đi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)
Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.
Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)
Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.
Sống chậm tí để thấy đời an yên
"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.
Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui
“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.
Kẹo ngọt vị gừng
Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!
Biết nhiều hay là cần biết?
Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.
Mãi nhớ về cha
Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.
Lạc đường
Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.
Một người, hai cuộc sống
Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.
Chào mừng em đã tìm được nhà của mình
Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…