Hãy trân trọng thời gian cùng ba mẹ
2023-07-12 02:10
Tác giả:
Hoa Trà Nhỏ
blogradio.vn - Bản thân tôi cũng đang nỗ lực hết sức, dành thời gian bên ba mẹ mình, nỗ lực nhổ đi gai nhọn của mình. Đời người có bao nhiêu cái 10 năm, 20 năm. Tôi chỉ muốn trân trọng quãng thời gian khi còn ở bên ba mẹ mình.
***
Đã bao nhiêu lần bạn nói lời yêu thương với gia đình? Con yêu ba mẹ, con xin lỗi ba mẹ, con cảm ơn ba mẹ. Những câu nói đơn giản ấy dường như tôi đã quên từ rất lâu.
Ba mẹ tôi chẳng phải người giàu có hay trí thức mà là những con người rất bình thường, thế nhưng đối với tôi họ thực sự là những người vĩ đại. Từ nhỏ tới lớn, tôi đã sống cùng với ông bà vì ba mẹ tôi phải làm ăn xa để kiếm tiền nuôi tôi. Nhà ông bà tôi ở ngoài bắc còn ba mẹ tôi thì vào miền nam để làm ăn.
Xa cách ba mẹ từ nhỏ cho nên tôi trở nên không hiểu chuyện và luôn làm theo ý thích của mình, một đứa trẻ mãi không chịu lớn. Ba mẹ rất yêu chiều tôi, mỗi một tháng liền gửi đồ về quê cho tôi, nào là bánh, kẹo, quần áo, sữa...Khi đó, tôi cảm thấy bản thân thật là hạnh phúc. Bởi vì được kế thừa sự thông minh của ba tôi cho nên tôi học rất giỏi, luôn luôn đạt được thứ nhất trong lớp.
Bản thân tôi cũng luôn lấy đó làm kiêu ngạo mà muốn ba mẹ thưởng nhiều hơn. Cũng bởi vì được cưng chiều cho nên bản thân tôi cũng sinh ra lười biếng, ngỗ nghịch với ông bà, cha mẹ khi không đòi được thứ mình muốn. Những lúc bị la, tôi liền lấy cớ đó mà oán trách ba mẹ vì không ở bên, luôn so sánh với những gia đình các bạn khác trong lớp.
Cho dù tôi gai góc, ngang ngược là thế, ba mẹ tôi vẫn ôm lấy những gai góc đó mà thương yêu tôi. Còn nhớ lúc tôi lên lớp 6, tôi bị bệnh nặng và phải nhập viện. Bác sĩ nói tôi cần phải phẫu thuật. Khi đó tôi òa khóc lên mà nghĩ tới ba mẹ, tôi thật sự sợ lắm. Thế nhưng ba mẹ tôi vì bận làm việc nên không thể về ngay được mà phải thu xếp thời gian. Quả thực, nếu nói về tính xấu của tôi thì nhiều lắm, đặc biệt là nóng tính. Tôi cứ luôn hờn dỗi oán trách ba mẹ tôi. Có ba mẹ nào nỡ bỏ rơi con cái chăng? Có đứa con nào mà không nhớ ba mẹ chứ?
Thực ra trong sâu thẳm, tôi vẫn muốn ba mẹ ở gần bên. Chỉ là bản tính kiêu ngạo, không chịu nhận sai của tôi cứ liên tục làm ba mẹ tôi đau lòng. Khi nghe tin tôi phải phẫu thuật, bác tôi kể mẹ đã khóc. Dù nói sắp xếp thời gian, nhưng ba tôi khi đó liền bỏ lại mọi công việc mà đặt vé máy bay để về đưa tôi đi viện. Khi đó tôi không hiểu chuyện.
Năm tôi học xong lớp 12, ba tôi vì làm ăn với một người bạn mà thua lỗ, nợ nần chồng chất. Bao nhiêu năm làm ăn nơi đất khách quê người đến một căn nhà để yên ổn cũng chẳng có, chủ nợ còn liên tục đến nhà ông bà tôi đòi tiền. Sau đó, tôi chuyển vào nhà trọ với ba mẹ tôi. Căn nhà trọ thực sự quá nhỏ, điều đó đối với tôi thực sự rất sốc.
Khi đó, thay vì bình tĩnh, tôi lại tiếp tục oán trách. Tôi chẳng những không đứng về phía cha mẹ tôi, không hỏi rõ ràng câu chuyện mà chỉ biết dùng lời lẽ khó nghe. Khi đó ba tôi vừa tức giận cũng vừa bất lực. Rốt cuộc, ông ấy không chịu được mà đánh tôi. Đó cũng là lần đầu tiên ông ấy đánh tôi. Mẹ tôi thấy thế càng đau lòng hơn nữa mà khóc lóc nói tôi với ba tôi bình tĩnh.
Khi đó tôi không hiểu tại sao tôi lại phải chịu món nợ của ba mẹ tôi, bị bạn bè, người thân chế giễu vì những món nợ tôi không vay. Tôi nhịn ăn suốt 2 bữa liền. Dù đau lòng, ba mẹ vẫn chuẩn bị cơm nước cho tôi, biết tôi khó chịu thì tránh mặt đi để tôi có thể ăn cơm. Suốt một khoảng thời gian đó, tôi biết tôi làm thế hoàn toàn là sai nhưng bản tính kiêu ngạo, tự tôn không cho phép tôi nói lời xin lỗi. Tôi để mặc chuyện đó, xem sự hy sinh của ba mẹ như điều hiển nhiên.
Ít lâu sau, thông báo trúng tuyển đại học gửi tới, tôi liền dọn đồ mà đi học. Lúc thiếu tiền thì tôi xin mẹ, những lúc mẹ gọi thì tôi cúp máy. Ở trường thấy cô vẫn khen tôi là học trò ngoan, xuất sắc nhưng đối với ba mẹ, tôi thực sự là một đứa con bất hiếu.
Trong một lần tình cờ, tôi vô tình xem được một video nói về gia đình. Lúc ấy, tôi liền chạnh lòng. Tôi chợt nhớ tôi chưa một lần nói câu "con yêu ba mẹ" từ rất lâu rồi, chưa từng nói câu "con xin lỗi ba mẹ". Khi đó tôi lấy hết dũng khí mà nhắn tới mẹ tôi câu "con yêu ba mẹ ạ". Tôi cứ nghĩ ba mẹ tôi đối với câu nói đó chỉ xem là trò đùa thôi. Thế nhưng, một tiếng sau, điện thoại của tôi liền nhận được tin nhắn từ mẹ, "yeu.con". Lúc đó, tôi bật khóc nức nở như một đứa trẻ, tôi chỉ muốn nhanh chóng trở về ôm ba mẹ.
Ba mẹ thực sự luôn yêu thương con cái cho dù con cái có ngỗ nghịch tới cỡ nào. Có một sự thật rằng, ba mẹ luôn yêu con cái nhiều hơn con cái yêu ba mẹ. Chính bản thân tôi cảm nhận sâu sắc được điều này.
Bản thân tôi cũng đang nỗ lực hết sức, dành thời gian bên ba mẹ mình, nỗ lực nhổ đi gai nhọn của mình. Đời người có bao nhiêu cái 10 năm, 20 năm. Tôi chỉ muốn trân trọng quãng thời gian khi còn ở bên ba mẹ mình
© Hoa Trà Nhỏ - blogradio.vn
Xem thêm: Định Mệnh Đưa Hạnh Phúc Đến Bên Em
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi
Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…
Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.