Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có những yêu thương

2014-04-04 01:24

Tác giả: Đoàn Hòa


Cafe.Blog - Gửi anh- tình yêu của nó. Sẽ mãi là nơi này. Sẽ mãi là những yêu thương ấy. Sẽ mãi tinh khôi như màu trắng ấy. Những yêu thương ngày xưa...

***

Như một con ma xó đi khắp đó đây, khắp ngõ ngách con phố Hà Nội không có chỗ nào nó chưa từng đi qua. Niềm đam mê bất tận của nó là được tự do và những chuyến đi. Hôm qua hội nó lại kéo nhau lên lịch, địa điểm là Mộc Châu đầy nắng, gió, hoa ban và sương mù. 

Sáng sớm tinh mơ, khi cả Hà Nội đang chìm trong cái rét mơ màng của sương sớm và cái tĩnh mịch của buổi sáng, không có tiếng gà gáy, không có tiếng í ới gọi nhau sớm của các mẹ các bà, chỉ có cái im ắng bao trùm lên con hẻm nhỏ. Thật khác lạ so với Hà Nội thường ngày với những tấp nập, bon chen, xô bồ và sôi động. Nó thích thú, thì ra cũng có lúc Hà Nội dịu dàng và thâm trầm như thiếu nữ tuổi đôi mươi e lệ của ngày xưa. Yên lặng tưởng như có thể nghe cả tiếng chuyển đi của thời gian vậy. Gió khẽ lướt qua mơn man mái tóc, thầm thì mơn trớn trên vai áo nó. Khẽ xoay người nhìn lên ngọn cây cao nhất trước mặt, chới với giữa trời Hà Nội. Đây có phải chăng là phút lặng của con người, khi mà một đứa hay nói hay cười như nó đứng lặng giữa nơi thủ đô hoa lẹ ngắm nhìn mọi vật đang trong giấc ngủ muộn. Nó chợt thấy mình bé nhỏ, cô đơn và lạc lõng vô cùng. Cảm giác níu lấy dòng cảm xúc. Đã bao lâu rồi nó chưa nhận được tình yêu thương ấy. Đã bao lâu rồi không còn những dòng tin nhắn hỏi han chia sẻ. Nhẹ nhàng đến rồi đi như những góc im lặng của buổi sáng nay vậy, mối tình đầu đẹp đẽ của nó khiến nó chơi vơi, chênh vênh giữa lòng Hà Nội ấy…

Gom nhặt những kỉ niệm theo từng chuyến đi, nó mang nỗi lòng trải theo từng con phố, từng nơi mà nó đến. Hạnh phúc có chăng là những kỉ niệm ngọt ngào theo ta trong suốt cuộc đời hay chỉ là những nỗi nhớ đầy vơi in dài cùng thời gian chạy dọc. Nhớ đến anh cùng những yêu thương mong manh như trong sương sớm của Mai Châu. Tình yêu cũng vậy, phải chăng có lúc đầy mê hoặc, hấp dẫn cần sự khám phá như thành phố Mai Châu vậy. Cũng có khi nó dễ vỡ dễ tan như sương sớm nhưng mà cũng ngọt ngào làm mê đắm bất kì ai.


Mộc Châu - thành phố  của sương mù, của hoa ban trắng và của những chênh vênh. Ngồi sau thằng bạn và líu lo ti tỉ chuyện trên đời. Vừa cãi nhau, vừa chém gió. Nhìn từ xa xa, sương mù xoay xoay theo cuốn lấy cả thành phố mờ ảo. Lạnh. Cái lạnh từ hơi sương thấm dần qua lớp áo mỏng manh. Nhưng hơi tự nhiên khiến nó thấy dễ chịu hơn. 

Sương tan dần và làm hiện lên nét đẹp hoang sơ của núi rừng Tây Bắc, cái đẹp vừa hoang vu, bí ẩn vừa rất tinh tế, nhẹ nhàng, mong manh như nét duyên của người con gái miền Tây. Hoa ban nở trắng cả một vùng, tinh khôi và thanh khiết. 

Đẹp! Nó trầm trồ khen và nức nở xuyến xao trước cảnh thiên nhiên trời đát đang chìm trong nét duyên trầm lặng. Mặt trời lên dần xóa tan màn sương mù mờ ảo. nắng nhẹ nhàng chứ không chói chang như xứ Nghệ nhà nó. Hoa ban cũng dịu dàng trắng mong manh và nhẹ nhàng lắm, không trắng như nắng rực rỡ của cái nắng buổi trưa hè hối hả. Yêu cái mong manh đến nao lòng ấy, như muốn nâng niu từng cánh hoa xinh xinh còn vương sương sớm. 

Trong lòng nó đang nhớ ai? Lần đầu tiên gặp anh chính là ở nơi đây. Mộc Châu sương mù bao phủ mờ ảo này chính là nơi in dấu tình đầu của nó. Nhẹ nhàng và mong manh như sương. Trắng trong như hoa ban vậy. Lần đầu nó biết cảm nhận được trái tim mình đang đập nhanh hơn vì một nguời con trai. Cái nắm tay đầu tiên run run khiến nó đỏ ửng mặt còn anh thì nhìn nó cười hạnh phúc. Đến nụ hôn nhẹ nhàng anh trao nó. Tất cả với nó như vẫn vẹn nguyên nhất. Nhắm mắt để cảm nhận từng chút kỉ niệm ngây thơ len lỏi trong tim. Nó chợt mỉm cười… 



Gửi anh- tình yêu của nó. Sẽ mãi là nơi này. Sẽ mãi là những yêu thương ấy. Sẽ mãi tinh khôi như màu trắng ấy. Những yêu thương ngày xưa...

Tình yêu của nó đang dần trao gửi lại nơi này. Khi mà mọi thứ đang dần lùi xa về kí ức thì bất chợt hạnh phúc mỉm cười như chưa bắt đầu. Ở nơi mà nó tưởng như mọi hạnh phúc đã lùi xa cũng là nơi nó bắt đầu hạnh phúc. 

Có những yêu thương không bao giờ bắt đầu nhưng sẽ đến.

Có những yêu thương chưa đến đã mãi đi.

Có nhưng yêu thương mà hạnh phúc không bao giờ là mãi mãi.

Có những yêu thương tồn tại nơi trái tim cùng bao nỗi nhớ mong.

Yêu thương trong nó- là những yêu thương nào…
  • Đoàn Thị Hòa

music for soul

Click vào đây để tham gia chương trình Music for soul

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mảnh hồn quê

Mảnh hồn quê

Nước đã lên gần chạm mép bờ đê, những con nước ròng, nước lớn lững lờ mang theo những mảng phù sa bồi đắp, bên bồi bên lở. Yên hít mũi nghe mùi nước mắm kho quẹt thơm lừng, mằn mặn bốc ra từ gian bếp nhỏ. Ánh lửa đỏ hồng phản chiếu lên gương mặt của Yên đang lấm tấm mồ hôi. Mùa gió bấc về, lại nhớ mùi khoai, mùi bắp nướng lùi trong cái bếp dã chiến đêm giao thừa nấu bánh.

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

“Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần.

Nghề giáo

Nghề giáo

Có người thầy cầm lấy ngọn đuốc đỏ Mang ánh sáng thắp lên triệu vì sao Có người thầy lặng lẽ vương bụi phấn Hát cho em một khúc ca yêu đời.

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Tự chấp nhận và yêu thương bản thân là một quá trình phát triển cá nhân quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi chúng ta làm được điều này, chúng ta có khả năng sống một cuộc sống tràn đầy niềm tự hào, tự tin và tình yêu.

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Mưa bóng mây tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong thời khắc ngắn ngủi ta bắt gặp khoảnh khắc kì diệu ấy, có lẽ lòng ta sẽ chợt lắng lại trong những xúc cảm bồi hồi.

Những ngày xanh tươi

Những ngày xanh tươi

Đôi lần chúng tôi muốn bỏ cuộc nhưng tim chúng tôi có dòng máu đỏ nóng rực chảy qua, dòng máu làm chúng tôi nóng lên mỗi khi tinh thần lạnh đi vì mệt mỏi.

Lời yêu chưa nói

Lời yêu chưa nói

Tình yêu thầm lặng suốt nhiều năm tháng đã biến thành một món quà vĩnh cửu, một sự kết nối không bao giờ bị đứt đoạn. Tôi đã học được rằng tình yêu không bao giờ kết thúc, nó chỉ thay đổi hình thức. Tình yêu của chúng tôi, bất chấp mọi khó khăn, vẫn tồn tại, và nó đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống và trái tim tôi.

Vang vọng tiếng sáo

Vang vọng tiếng sáo

Nắng chiều nhè nhẹ rọi cao Thất thanh tiếng hót lao đao giữa đời Sáo đi khắp mọi phương trời Lần theo gió mát à ơi thân mình.

Đời là những cung đường

Đời là những cung đường

Đi sai đường không có nghĩa sẽ sai đích đến. Hãy nhớ rằng, “chỉ cần có niềm tin, đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích”. Đi đường vòng sẽ xa hơn nhưng bạn sẽ ngắm nhìn được nhiều thứ mới lạ hơn mà những “bước chân mòn” sẽ không thể có được.

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cảnh ôm lấy con người nhỏ bé ấy vào trong ngực mình, vỗ về, an ủi như một đứa con nít. Thảo nấc lên từng tiếng thổn thức mà trái tim đau như cắt vì biết rằng từ đây tình yêu trong cuộc đời mình không còn trọn vẹn nữa, không còn là tình yêu của cá nhân nhưng là của mọi người.

back to top