Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta thật sự không có sau này

2023-07-22 03:25

Tác giả: Mạc Nhiên


blogradio.vn - Chắc hẳn với chúng ta là ngoại lệ hoặc là vòng tròn quá rộng lớn đến mức mình lạc nhau ra ngoài quỹ đạo. Trong chúng ta chắc có lẽ chưa từng nghĩ đến việc chẳng còn cùng nhau! Hóa ra tình yêu không đơn thuần là khi chúng ta ở cạnh nhau, hiện tại mà còn có ngày mai với bao trăn trở, suy tư, được, mất. Chúng ta, thật sự không có sau này.

***

Có những ngày trời bất chợt trở lạnh dù mới hôm qua đây còn nóng rát cả mặt. Những lúc như thế chỉ muốn vùi đầu trong chăn, bật smartphone rồi nhắn tin trò chuyện với người ta để nhắc mặc thêm áo, để kể nhau nghe về hôm nay rồi bất giác ngủ quên đi vì hạnh phúc. Có điều chẳng thể ngờ, rằng những thứ đó về sau khiến trái tim như vỡ vụn.

Cũng những ngày trời trở lạnh, nhưng chiếc smartphone kia im lìm trong chăn cùng bản thân gặm nhấm những đoạn ký ức đẹp đẽ. Mọi thứ từ bao giờ như bọt nước tan vào hư vô. Hóa ra những gì của hôm nay có lẽ là tạm bợ, mọi thứ chỉ lưng chừng bấp bênh để đến một ngày nào đó đổ xuống hoàn toàn. Đau, đến nghẹt thở. Hạnh phúc tưởng chừng ngay trước mắt nhưng lại đứng bên bờ vực chia ly dù bao lần cố vun vén. Vỡ, mọi thứ vỡ tan rồi.

"Sẽ có lúc chúng ta rời xa nhau vì duyên chưa đủ nặng". Thử hỏi bao nhiêu là nặng, bao nhiêu là đủ? Hay đó chỉ là cái cớ để con người ta biện minh cho lỗi lầm của mình. 

Thật sự khi chẳng còn muốn ở bên nhau thì thứ con người ta cần chỉ là lý do dù nó thật sự lãng nhách. Mọi lý lẽ dù vô lý đến đâu cũng dĩ nhiên trở nên thuyết phục. Thay vì thừa nhận mình tìm cách chối bỏ để rồi cứ thế rời xa nhau, bỏ lại sau lưng cả quãng đường dài đã từng vì nhau mà vượt qua bao chông gai. Sẽ dễ dàng chấp nhận nhưng thật sự không đành lòng một tí nào cả! Sao duyên phận cứ trớ trêu gieo xuống bao trắc trở đến đau lòng.

dung-yeu-mot-co-gai-khi-ban-chua-biet-tran-trong-ho-758x506

Sau bao chuyện chưa bao giờ chúng ta ngồi lại rồi nghĩ mình thật tệ. Chúng ta chỉ biết cái sai rồi trách cứ người khác chứ chưa bao giờ chịu nghĩ mình có đúng hay sai. Chúng ta chỉ muốn biết mình nhận gì, mong mình nhận gì từ đối phương mà chưa bao giờ nghĩ cho người còn lại. Đã từng nghĩ sẽ khó mà vượt qua nhưng hóa ra lại dễ dàng buông xuống. Có lẽ mình chưa thực sự yêu nhau, hay cái gọi là tình yêu của chúng ta chưa đủ lớn để khiến chúng ta vì nhau mà ở lại.

Nghĩ kỹ thì chúng ta của ngày trẻ là hạnh phúc nhất, vì chúng ta chẳng đặt nặng nhẹ chuyện tương lai. Chúng ta của ngày trẻ chỉ nghĩ giản đơn thôi, thỏa lòng với chính mình. 

Chúng ta của ngày đó sống hôm nay chỉ lo hôm nay, chuyện ngày mai thì cứ bình thản vì vốn dĩ chẳng thể thay đổi. Chẳng như chúng ta bây giờ sống hôm nay nhưng cứ mãi lo cả đoạn chông chênh phía trước, để rồi, đánh đổi giữa giữ và buông. Rồi cũng có những thứ chấp nhận phải buông dù xứng hay không xứng, đáng hay không đáng. Nghe bảo cuộc đời rộng lớn lắm, đi cả một vòng tròn lớn rồi cũng sẽ gặp nhau. Nhưng vòng tròn mà chẳng có điểm đích thì phải mất bao nhiêu vòng mới có thể gặp lại, hay vĩnh viễn là một vòng tròn cho dù có qua bao nhiêu vòng cũng là vô ích? 

tren-doi-nay-neu-khong-yeu-thi-la-khong-yeu-tat-ca-deu-nguy-bien-758x522

Chắc hẳn với chúng ta là ngoại lệ hoặc là vòng tròn quá rộng lớn đến mức mình lạc nhau ra ngoài quỹ đạo. Trong chúng ta chắc có lẽ chưa từng nghĩ đến việc chẳng còn cùng nhau! Hóa ra tình yêu không đơn thuần là khi chúng ta ở cạnh nhau, hiện tại mà còn có ngày mai với bao trăn trở, suy tư, được, mất. Chúng ta, thật sự không có sau này.

Đi qua gian truân con người ta chỉ muốn khép đời mình vào bình lặng. Cái gọi là yên ổn chẳng phải dĩ nhiên mà có, chỉ là buộc đánh đổi rất nhiều. Đến một lúc nào đó con người ta chỉ muốn thu mình lại trong cái thế giới của chính mình, một mình an ổn, một mình tự vui với chính mình, một mình hạnh phúc, một mình cam chịu. Một mình đôi khi không phải không tốt, chỉ là lắm lúc cần người bầu bạn thì giật mình mình chẳng có ai ở cạnh.

Ngày dài tháng rộng chỉ để lớn lên mà quên mất mình cũng cần trưởng thành. Trưởng thành, thật sự rất khó khăn.

© Mạc Nhiên - blogradio.vn

Xem thêm: Định Mệnh Đưa Hạnh Phúc Đến Bên Em

 

Mạc Nhiên

Đi lên từ đâu không quan trọng, quan trọng là đi lên như thế nào! -))

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Là vì em yêu anh

Là vì em yêu anh

Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.

Chuyện ngày mưa

Chuyện ngày mưa

Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.

Đất và nước

Đất và nước

Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.

Mùa thu vắng em

Mùa thu vắng em

Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.

Người thầy đầu tiên

Người thầy đầu tiên

Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.

back to top