Mong tất cả chúng ta luôn để trái tim mình ấm áp
2023-06-24 02:15
Tác giả: Le An Phuongg
blogradio.vn - Tớ không đủ lớn để hiểu những điều sâu sắc ẩn sau lời nói của mẹ. Tớ chỉ mới đủ trưởng thành để viết nên những dòng tâm sự của mình về một xã hội đã thực sự đổi thay. Và tớ cũng hy vọng rằng, từng chút một, những tâm tình này của tớ có thể lay động những trái tim ở ngoài kia. Và tớ tin rằng, trong tiềm thức của mỗi một cá nhân, chốn giàu tình người luôn là nơi mà mọi con người mong muốn được hướng về.
***
Thế kỉ 21, nơi tồn tại sự xáo trộn giữa tình thương và tội phạm, nhưng nổi bật phải là sự xa cách, con người ta khó mà tìm được chốn ấm áp để thuộc về. Có phải vì thế chăng mà từ một xã hội bao bọc trong lớp bảo vệ của sự đồng lòng, lí tưởng mạnh mẽ thì giờ đây lại hỗn loạn trong cái riêng khó mà bày tỏ của mỗi người?
Từ khi còn nhỏ, mẹ luôn kể cho tớ những cuộc gặp gỡ, những lần giúp đỡ đầy bất ngờ những năm nước ta mới thống nhất hai miền Nam Bắc. Những anh chàng lái xe chở hàng đầy tình nguyện giúp đỡ những cô sinh viên nghèo về tận nhà, hay những bữa cơm miễn phí trước cửa tiệm. Họ làm vậy tất thảy vì họ có tình người.
Và chẳng bao giờ những câu chuyện ấy của mẹ kết thúc trong nốt cao mà luôn trầm xuống trong sự buồn bã về cách sống của con người thời đại ngày nay. Mẹ tiếc những tháng năm xưa tình nghĩa, được vui tươi cười đùa, tâm sự cùng những người dù chỉ mới lần đầu gặp mặt, tiếc cả những tấm lòng nhân hậu chẳng khi nào được gặp lại.
Có phải vì thế chăng, khi con người ta tự giam mình trong những chiếc hộp bê tông vuông vức, bận rộn với công việc và cuộc sống thì tâm hồn họ lại trở nên thật nghèo nàn và khô héo? Trước những bề bộn và thú vui của cuộc sống, mọi người đều mong muốn được hưởng thụ, chẳng ai chịu nhìn lại về những gì họ từng có. Họ từng sở hữu thứ tình cảm cao quý nhất - tình người nhưng lại làm vụt mất mà chẳng hề hay biết, họ lãng quên, ngủ quên trên những giấc mơ đẹp mà họ chẳng thể tìm lại được nữa.
Chính vì thế mà những trái tim nhỏ bé còn đậm lòng với quá khứ kia cũng chẳng thể gọi lại những con người đã quên mình như thế và rồi họ cũng dần xa cách, hướng về bản thân nhiều hơn là xã hội. Và sự xa cách lạnh lẽo hơn cả tiết trời chìm trong mưa tuyết ấy lại nhận được sự cổ vũ thầm lặng từ những con người chỉ tồn tại chứ không thực sự sống ngoài kia.
Tớ không đủ lớn để hiểu những điều sâu sắc ẩn sau lời nói của mẹ. Tớ chỉ mới đủ trưởng thành để viết nên những dòng tâm sự của mình về một xã hội đã thực sự đổi thay. Và tớ cũng hy vọng rằng, từng chút một, những tâm tình này của tớ có thể lay động những trái tim ở ngoài kia. Và tớ tin rằng, trong tiềm thức của mỗi một cá nhân, chốn giàu tình người luôn là nơi mà mọi con người mong muốn được hướng về.
© Le An Phuong - blogradio.vn
Xem thêm: Miễn Là Anh, Đâu Cũng Được
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)
Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.
Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)
Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.
Sống chậm tí để thấy đời an yên
"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.
Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui
“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.
Kẹo ngọt vị gừng
Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!
Biết nhiều hay là cần biết?
Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.
Mãi nhớ về cha
Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.
Lạc đường
Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.
Một người, hai cuộc sống
Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.
Chào mừng em đã tìm được nhà của mình
Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…