Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình

2018-11-23 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Những ngày tuổi trẻ ai mà chẳng mong cho riêng mình một hạnh phúc, nói gì thì nói cũng mong bản thân được yêu thương. Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình. Duyên phận vốn biết là điều không nên cưỡng cầu, nhưng muốn cưỡng cầu một chút để đừng cô đơn nữa!

***

blog radio, Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình

"Bao giờ em mới chịu lấy chồng, tuổi của em người ta con bồng con bế. Em đi sớm về muộn, lủi thủi như thế có buồn không?"

Phải, người ta con bồng con bế. Còn em bận bồng bế cho tương lai của chính mình. Buồn một chút vì đó là lựa chọn của em.

Có lẽ em qua rồi cái tuổi hẹn hò thuở mộng mơ. Sau những mối tình chóng vánh em học cách bước đi một mình và rồi nhận ra mình chẳng có gì trong tay. Tuổi trẻ ấy, em lựa chọn sự nghiệp thay vì tình yêu. Nhìn người ta gia đình êm ấm, chồng con đủ đầy, đôi lúc em cũng tủi thân lắm.

Những ngày bản thân yếu đuối, em thật sự thấy mình chênh vênh. Bởi vì giữa thành phố xa lạ chẳng có ai kề bên. Cô đơn trong con đường em chọn. Đến khi có được sự nghiệp trong tay, em vẫn cô đơn là thế.

Đừng ai hỏi em sao mãi một mình như vậy. Em cũng nào đâu muốn. Có mấy ai muốn bản thân mình một mình như thế bao giờ. Thật sự em cũng muốn có người ở bên, muốn có người quan tâm hỏi han em, muốn có người cùng em đi qua giông bão hay ai đó sẽ bằng lòng đi cùng em. Nhưng vì sự nghiệp, em quên đi mất mình cũng cần tình yêu.

blog radio, Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình

Em biết không còn trẻ để tạo dựng cho mình mọi thứ, em phải lựa chọn một trong hai. Có thể con đường em đang đi suốt đời là một mình. Dù từng thừa nhận rằng một mình cũng tốt. Một mình em có thể không cần bận tâm lo lắng hôm nay ăn gì, ở đâu, một mình em không cần quan tâm lo lắng cho ai những lúc ốm đau, một mình em cũng có thể biết lạnh mà mặc ấm, biết ốm mà uống thuốc. Em không bất cần mà vì chẳng ai đủ kiên nhẫn để chờ đợi em cả, tuổi trẻ cũng bỏ em mà đi kia mà.

Và cũng em, đang biện hộ cho nỗi cô đơn của riêng mình. Em cũng sốt ruột khi nhìn người ta đua nhau cưới, em cũng sốt ruột sau mỗi lần về thăm nhà lại là câu nói quen thuộc của cha mẹ: "Lấy chồng đi con, nếu không thì trở thành gái già mất thôi!" hay "Bao giờ con mới chịu lấy chồng”. Mỗi lúc như thế em chỉ biết cười trừ rồi khất lại từ từ, em bảo em còn trẻ. Nhưng trong lòng em lại khác, em cũng lo lắng cho chính mình. Em sợ một mai em trở thành bà cô già ế chồng. Nhiều lúc em cũng muốn mở lòng ra để yêu thương ai đó, nhưng sợ vướng bận đến sự nghiệp rồi lại thôi. Em tham lam quá thể.

Những ngày tuổi trẻ ai mà chẳng mong cho riêng mình một hạnh phúc, nói gì thì nói cũng mong bản thân được yêu thương. Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình. Duyên phận vốn biết là điều không nên cưỡng cầu, nhưng muốn cưỡng cầu một chút để đừng cô đơn nữa!

© Mạc Nhiên – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Date to marry

Date to marry

Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường

Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan

Hắn và Lan

Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành

Chậm một nhịp để chữa lành

Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ

Bao giờ đáp bến đỗ

Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu

Vượt qua thử thách của tình yêu

Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

back to top