Chúng ta chia tay nhé anh
2022-01-05 01:30
Tác giả:
Vô Tình
blogradio.vn - Chúng ta sẽ đi về hai lối khác nhau, trở thành hai người không quen biết, không bận tâm đến đối phương. Và nếu có vô tình gặp lại nhau trên phố, hãy coi như chưa từng quen vì tình cảm dành cho đối phương đã không còn nữa.
***
Chúng ta sẽ đi về hai lối khác nhau, trở thành hai người không quen biết, không bận tâm đến đối phương. Và nếu có vô tình gặp lại nhau trên phố, hãy coi như chưa từng quen vì tình cảm dành cho đối phương đã không còn nữa.
Chúng ta tình cờ yêu nhau vào một ngày mưa gió bão bùng và chia tay nhau vào một ngày nắng ấm đẹp đẽ.
Chúng ta kết thúc mối tình bằng sự trân trọng và tình cảm vẫn còn dành cho đối phương. Chúng ta thường xảy ra xung đột nhưng không giải quyết một cách rõ ràng mà chỉ lặng lẽ bỏ qua. Chúng ta gây ra nhiều hoài nghi trong tâm trí của đối phương nhưng lại lười giải thích để phá vỡ mối hoài nghi đó.
Em không muốn giải thích, anh cũng không muốn nghe. Em còn yêu, anh cũng còn yêu nhưng cả hai chúng ta đều không nói ra. Chúng ta muốn giải quyết nhưng lại ngập ngừng rồi từ bỏ. Em muốn kết thúc nhưng lại không muốn mất anh. Thật là mâu thuẫn.
Chúng ta từng hứa sẽ cùng nhau bồi đắp tình cảm, từ thích sẽ đến yêu. Nhưng khi đến yêu chúng ta lại dừng lại, quay về xuất phát điểm ban đầu là trở thành người dưng. Chúng ta từng hứa sẽ nắm tay nhau vào một chiều thu, đi dạo dưới hàng cây lá vàng và cảm nhận sự se lạnh của tiết trời. Bây giờ chúng ta lại buông tay nhau giữa chừng, đi về hai phía ngược chiều và không còn gặp lại nhau.
“Mối quan hệ của chúng ta là tiến triển lên hay nhạt dần nhỉ?” em cần lắm câu trả lời từ anh nhưng đổi lại chỉ là sự im lặng cho qua. Em từng nói em rất ghét sự im lặng, anh lại dùng chính sự im lặng để giải quyết mỗi trận cãi nhau. Anh mở cửa trái tim em đồng thời lại chính tay đóng nó lại như một lời kết thúc chấm dứt mọi thứ.
Chúng ta còn yêu nhau nhưng vì sự bất đồng mà rời xa nhau. Em nói lời chia tay nhưng trong tim lại đau rất nhiều. Em cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng không hiểu sao nước mắt vẫn cứ rơi mãi không ngừng. Em mỉm cười để che giấu đi nỗi buồn trong trái tim nhưng sao nụ cười đó lại giả tạo quá. Em nói độc thân vui vẻ lắm nhưng sự cô đơn lại đang bao trùm xung quanh. Em ở nơi này rất buồn còn anh thì thế nào nhỉ?
Chúng ta sẽ hẹn gặp nhau vào một ngày đẹp trời nào đó như ngày chia tay. Nhìn thấy đối phương ở phía đối diện, nở một nụ cười thật đẹp, chào nhau một câu và rồi bước nhanh qua nhau. Có lẽ khi ấy chúng ta không còn đau nữa, không còn yêu nữa, đơn giản chỉ là nhớ đối phương từng là một người mình rất yêu.
Em không trách anh quá vô tâm. Em chỉ trách bản thân em quá tin tưởng vào người vô tâm đó, đặt tình yêu vào người đó quá nhiều để rồi nhận về nhiều lần nuốt nước mắt ngược vào trong. Em vốn mạnh mẽ nhưng khi yêu anh lại bị sự yếu đuối dày vò. Em không muốn khóc nhưng nhiều lần nước mắt lại rơi. Mối quan hệ của chúng ta không mập mờ nhưng lại rõ ràng đến mức đau lòng. Chuyện tình của chúng ta ngay từ ban đầu không có tí tiến triển nào, chỉ là do em ảo tưởng nên đã kỳ vọng vào nó quá nhiều.
Chúng ta kết thúc mối tình đau khổ này có lẽ là điều đúng đắn. Anh tự do không bị ràng buộc bởi sự quan tâm của em. Em tự do không bị ràng buộc bởi sự hờ hững của anh. Ngay từ đầu việc hai chúng ta đến với nhau là điều sai trái, chỉ có thể làm người dưng chứ không thể trở thành người yêu. Kết thúc là cách tốt nhất để chấm dứt mọi thứ, cách tốt nhất để trả mọi chuyện về lại quỹ đạo ban đầu của nó.
Vào một ngày nắng ấm, em chợt nhận ra một điều. Hình như tình cảm em dành cho anh không nhiều như em nghĩ. Hay đơn giản là vì em tổn thương quá nhiều nên em dễ dàng buông tay anh hơn. Sau những giọt nước mắt buồn đó, em lại có thể cười tươi đến đón nhận những điều mới mẻ trong cuộc sống. Và đặc biệt là lựa chọn một người không hề giống với anh, để tránh việc bị tổn thương thêm một lần nữa.
Cảm ơn anh rất nhiều vì đã đến bên em. Xin lỗi anh rất nhiều vì không thể thực hiện lời hứa đó với anh. Hai chúng ta chỉ nên làm người dưng chứ không thể làm người yêu. Chỉ nên nhìn thấy nhau rồi lướt nhanh qua chứ không nên dừng lại và hỏi han vài câu để phải lòng nhau.
© Vô Tình - blogradio.vn
Xem thêm: Chúng ta cuối cùng vẫn là bỏ lỡ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh mắt của tôi không phải ánh ban mai
Và đó là lúc những trang nhật ký chẳng còn về những chú mèo hay một vài cây nấm nhỏ tôi thấy bên đường nữa, mà là đôi ba chiếc sticker kèm với cậu nhóc nhỏ ngủ gật đã đi vào từng đoạn ký ức mãi không quên của tôi.

Chỉ tôi mới giúp được chính mình
Trong mỗi bước đi, tôi nhớ về những lúc ngã gục, nhưng cũng không bao giờ quên việc lấy lại đà và đứng dậy vững vàng.

Còn mẹ là còn nơi trở về
Cuộc sống sẽ vẫn tiếp tục và quay tròn, và con cũng biết, rồi sẽ có một ngày mẹ già đi, hay thậm chí là con sẽ phải xa mẹ, không còn được ở gần mẹ nữa. Nhưng mẹ ơi, con sợ ngày đó sẽ xảy ra, sợ lắm.

Sương à!
Hai Sương nằm trên giường, hai mắt sưng húp, cô khóc không dừng nổi. Cô thương thầm cậu ba từ tấm bé, cậu ba từng cứu mạng cô, cô đã thề quyết gả cho cậu. Nhớ đi nhớ lại, cô vẫn nhớ có mấy lần cậu ba quan tâm, chăm sóc cô dữ lắm mà.

Bà ơi, ở nơi đó bà có nhớ con không?
Giá như thời gian quay lại để tôi có thể trải qua những ngày vui vẻ, hạnh phúc và dâng trào cảm xúc đó một lần nào nữa. "Bà trên thiên đàng có vui không? Bà ở đó có nhớ con không?".

Nếu là hạnh phúc, muộn một chút cũng không sao
Vì cuộc đời này vốn dĩ là những chuyến đi không ngừng nghỉ kia mà, tại mỗi ngã rẽ bạn dều có thể sẽ xa một người mãi mãi. Sau đó bạn có thể lại quen một người, có thể cùng bạn đi đến tận cuối con đường, một người có thể tình nguyện cầm cán ô che chở cho bạn dưới những cơn mưa.

Những chuyến xe
Một chút ký ức ấy quý lắm, nhìn những tán cây xanh rờn, nhắm mắt lại, ông thích thú khi thấy mình lại quay về ngày xưa, ngày mà ông còn phơi phới niềm tin vào cuộc đời sẽ cho ông những điều no đủ, rằng quyết định rời ngành công an để lấy tiền vốn làm ăn sẽ đúng.

“Người nhạy cảm trong thế giới vô cảm” – lời an ủi đến những tâm hồn
Những tâm hồn nhạy cảm có thể tự mình nở rộ như những bông hoa rực rỡ ngoài kia.

Anh trộm nhớ mùa thu
Anh trộm nhắc mùa thu Lại thấy thương những con đường lá đổ Hoa sữa ngọt vùi mình vào lòng phố Heo may ngập ngừng nhớ nhớ quên quên