Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chênh vênh giữa ngã rẽ tình yêu…

2014-06-03 12:15

Tác giả: Đoàn Hòa


Café Blog - Cái người ta gọi là hạnh phúc. Liệu có đong đầy được trong kí ức không anh? Hay chỉ là những phút thoáng qua mà không nhận ra nhau giữa những ngã rẽ đầy người tấp nập.

***
Một con đường sẽ luôn có những ngã rẽ đúng không anh?

Có những khi nó đến đầy bất ngờ. Ngã ba, ngã tư, hay là những ngã sáu như những con đường ở Hà Nội mà em và anh từng đi qua. Ngã rẽ này, ai biết được đó có phải chăng là lối thoát. Nhưng em và anh đã rẽ hai ngả đường để rồi không bao giờ gặp nhau trên suốt quãng đường xa lạ ấy.

Những lúc phóng xe qua những con đường, gặp những ngã rẽ, em lại tự hỏi rằng liệu em và anh có gặp nhau nữa không trên những điểm dừng ngắn ngủi. Lại chợt:

“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ,
Vô duyên đối diện bất tương phùng”


Lang thang trên đường, rồi tình cờ bắt gặp một đôi tình nhân trẻ. Họ đi cạnh nhau nhưng không nắm tay. Giống mình hồi xưa anh nhỉ? Chợt nhìn sang bên cạnh, đôi bạn trẻ ngồi trên xe máy nhưng không ôm eo, không tựa lưng. Giống, Nhưng liệu họ có như mình không? Chia tay giữa ngã rẽ con đường.

Tự nghĩ thấy mình thật lạ lùng. Nhìn con đường ngập hoa sưa trắng muốt giữa trời tháng ba, em đã từng ao ước anh sẽ đưa em đi ngắm hoa sưa chứ. Nhưng rồi cũng ở ngã rẽ ấy, anh đã đi con đường khác, cũng có hoa sưa nhưng không có.

em chênh vênh

Đi dọc đường Ngọc Lâm ngập hoa sữa tháng tám thơm ngọt, em từng mong ước buổi tối được cùng anh đi dạo , nắm tay hạnh phúc. Nhưng ở giữa ngã rẽ của hạnh phúc tình yêu và lý trí, anh đã đi theo hướng khác mà không có em và tình yêu ấy. Đi dọc đường gần Hồ Văn Quán đầy hoa bằng lăng tím, thủy chung ư, lãng mạn ư? Rồi cũng chỉ có em đi một mình bởi ở ngã rẽ chúng ta đã chia đôi.

Muốn quên đi, nhưng rồi khi mà tưởng chừng như đã quên thì lại là lúc mà ta nhớ nhất. Những cành hoa sưa trắng muốt đầy tinh khôi, nhẹ nhàng. Đến mùi hoa sữa như nồng nàn, như níu kéo em lại những kí ức xa xưa. Rồi cả màu tím ngập trời của những niềm tin chung thủy của tình yêu ấy. Tất cả chúng như muốn níu em lại những kỉ niệm, những hồi ức ngọt ngào ấy. Nó khiến em chới với, chênh vênh. Rồi những khi em muốn cố mà nắm mà níu mà giữ lấy thì chúng cứ cố tình trôi tuột đi. Nhưng rồi khi em muốn buông tay mà quên đi lại là khi chúng khiến em đau đớn, xót xa nhưng chưa bao giờ bị mất.

Cái người ta gọi là hạnh phúc. Liệu có đong đầy được trong kí ức không anh? Hay chỉ là những phút thoáng qua mà không nhận ra nhau giữa những ngã rẽ đầy người tấp nập.

Mong manh tình về trong những nhớ thương cũng làm cho ta ngây ngất ngọt ngào. Nhưng chợt tỉnh khỏi giấc mộng khi chúng đã trở nên nhạt nhòa ngay trước. Muốn níu những không chỉ đơn giản cứ đưa tay ra là níu lại được. Muốn tìm nhưng không phải cứ vội vã là ta sẽ thấy nhau. Muốn được hạnh phúc nhưng không phải cứ mong là được.

Muốn yêu thương không phải cứ đợi ai tặng cho. Bởi giữa những chênh vênh ấy, ta vẫn bắt gặp những ánh mắt lạc hướng đang kiếm tìm nhau. Giữa những chới với, lạc nhịp ấy, ta vẫn luôn đi mà không lạc lối giữa Có thể những ngã rẽ ấy đã khiến ta đau khổ, xót xa hay hối hận. Nhưng rồi tất cả cũng sẽ trở về nhưng những nốt ban đầu đầy tình ý. Sẽ cũng có những nốt nhạc bị lỗi nhịp nhưng không khiến bản nhạc mất đi giá trị của nó. Cũng có những lúc ta thấy nhạt nhưng không phải là đã hết yêu. Cũng như có lúc ta thấy chênh vênh giữa những ngã rẽ vô tình nhưng lại giúp ta đi đúng hướng.


Bởi thế, hãy để những chênh vênh trở về với nốt lặng của thời gian!

•    Đoàn Hòa


Tớ từng thích cậu như thế đấy!

MỜI BẠN TRUY CẬP VÀO ĐÂY ĐỂ TÌM HIỂU VỀ CUỐN SÁCH MỚI NHẤT CHO MÙA HÈ 2014

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nghề giáo

Nghề giáo

Có người thầy cầm lấy ngọn đuốc đỏ Mang ánh sáng thắp lên triệu vì sao Có người thầy lặng lẽ vương bụi phấn Hát cho em một khúc ca yêu đời.

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Tự chấp nhận và yêu thương bản thân là một quá trình phát triển cá nhân quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi chúng ta làm được điều này, chúng ta có khả năng sống một cuộc sống tràn đầy niềm tự hào, tự tin và tình yêu.

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Mưa bóng mây tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong thời khắc ngắn ngủi ta bắt gặp khoảnh khắc kì diệu ấy, có lẽ lòng ta sẽ chợt lắng lại trong những xúc cảm bồi hồi.

Những ngày xanh tươi

Những ngày xanh tươi

Đôi lần chúng tôi muốn bỏ cuộc nhưng tim chúng tôi có dòng máu đỏ nóng rực chảy qua, dòng máu làm chúng tôi nóng lên mỗi khi tinh thần lạnh đi vì mệt mỏi.

Lời yêu chưa nói

Lời yêu chưa nói

Tình yêu thầm lặng suốt nhiều năm tháng đã biến thành một món quà vĩnh cửu, một sự kết nối không bao giờ bị đứt đoạn. Tôi đã học được rằng tình yêu không bao giờ kết thúc, nó chỉ thay đổi hình thức. Tình yêu của chúng tôi, bất chấp mọi khó khăn, vẫn tồn tại, và nó đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống và trái tim tôi.

Vang vọng tiếng sáo

Vang vọng tiếng sáo

Nắng chiều nhè nhẹ rọi cao Thất thanh tiếng hót lao đao giữa đời Sáo đi khắp mọi phương trời Lần theo gió mát à ơi thân mình.

Đời là những cung đường

Đời là những cung đường

Đi sai đường không có nghĩa sẽ sai đích đến. Hãy nhớ rằng, “chỉ cần có niềm tin, đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích”. Đi đường vòng sẽ xa hơn nhưng bạn sẽ ngắm nhìn được nhiều thứ mới lạ hơn mà những “bước chân mòn” sẽ không thể có được.

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cảnh ôm lấy con người nhỏ bé ấy vào trong ngực mình, vỗ về, an ủi như một đứa con nít. Thảo nấc lên từng tiếng thổn thức mà trái tim đau như cắt vì biết rằng từ đây tình yêu trong cuộc đời mình không còn trọn vẹn nữa, không còn là tình yêu của cá nhân nhưng là của mọi người.

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Cả hai đối diện nhau, ánh nhìn giao nhau, chạm đến nhau, yêu thương nhau. Tình Yêu trên đời này có lẽ cũng muôn hình vạn trạng như bầu trời, nó hàm chứa Gió, Mưa, Sao, Mây, Mặt Trăng, Mặt Trời và ngàn vạn điều khác.

Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại

Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại

Có thể là chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu và kỷ niệm đó vẫn tồn tại. Đôi khi, trong những giây phút lặng im, tôi cảm nhận được hơi thở của những kỷ niệm đó, và tôi biết rằng tình yêu thanh xuân mà chúng tôi đã trải qua là một phần quan trọng của cuộc sống của tôi.

back to top