Cảm ơn vì cậu đã nhận tớ là bạn thân ( Thì thầm 249 )
2013-04-18 21:00
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team
"Bạn hiền của tớ à. Nếu một ngày tớ và cậu chẳng thể bên nhau nữa thì hãy vững một niềm tin dành cho nhau nhé. Nhìn thấy cậu hạnh phúc tớ vui lắm. Giờ tớ phải tiếp tục con đường của tớ mà tớ vẫn đang đi dở. Mong bình yên và hạnh phúc mãi bên cậu. Bạn tốt chúc bạn hiền luôn vui vẻ nhé. Hãy chờ tớ tớ sẽ sớm quay về thôi."
Đọc được stt trên của cậu, tớ vừa buồn, vừa vui, có phải ngày ấy tớ làm cậu cảm thấy buồn không? Tớ thật ích kỷ, tớ chỉ biết đến bản thân mình thôi, khi buồn thì tìm đến cậu, lúc vui thì khoe với cậu mà tớ không để ý đến cảm xúc của cậu, tớ không biết cậu vui hay buồn. Tớ đòi cậu phải nhận tớ làm bạn thân, nhưng liệu tớ có xứng đáng không hả cậu khi mà tớ lúc nào cũng đòi hỏi cậu phải quan tâm tớ, chia sẻ với tớ, nói chuyện với tớ.

Tớ lại nhớ cái hôm ngồi ăn cơm với cậu ở nhà bác chủ, cậu đúng là ngang mà, biết tớ không ăn được nhiều cơm nên xới ít, lấy cho cậu bát cơm đầy, cậu lại còn tranh bát cơm của tớ. Ngày 2 tết, tớ với cậu lang thang ngoài Hà Nội, lúc đi xe, gió thổi mạnh, cậu sợ tớ lạnh mà đưa áo cho tớ mặc, vậy mà lúc thấy cậu bỏ áo khoác, tớ còn ngốc nghếch hỏi: " ơ, cậu nóng à " trời ơi sao tớ lại vô tâm đến thế chứ !
Rồi...cậu có người yêu, không ai khác, lại là mối tình đầu, 4-5 gì đó, và tớ hiểu được cô bạn ấy vẫn là người mà cậu yêu nhất sau một khoảng thời gian dài. Cậu biết không? Tớ thấy buồn, thấy hụt hẫng, như thể tớ sắp mất đi một thứ gì đó quan trọng ấy, tớ ích kỷ cậu nhỉ ? Nhưng đâu đó, tớ lại thấy vui, tớ vui vì cậu hạnh phúc, vì cậu đã tìm lại được yêu thương trọn vẹn, tớ đã nghĩ: từ nay, tớ sẽ trả cậu về với yêu thương, tớ sẽ ít nói chuyện với cậu hơn, ít đi chơi với cậu hơn, ít tìm đến cậu hơn, vì cậu còn có nhiều việc phải làm, và vì cậu đã có người yêu, tớ không muốn làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa cậu và bạn ấy, nhưng cậu à, cậu đừng thấy tớ như vậy mà nghĩ tớ không còn quan tâm cậu nữa nhé, chẳng phải thế đâu, tớ sẽ âm thầm cổ vũ cậu theo cách của riêng tớ, không ồn ào, không ra mặt.
Tớ sẽ lặng lẽ dõi theo từng bước đi của cậu, ghi nhận từng thành công của cậu. Chính vì thế, cậu đừng tưởng tớ không nói chuyện, không hỏi han là tớ không biết mà có thể giấu tớ chuyện gì, cứ thành thật mà khai hết tất cả đi, cũng đừng vì tớ không cổ vũ, không có một lời động viên mà cậu lại bỏ cuộc, không cố gắng, cậu mà làm thế là ăn đòn ngay đấy, vì tớ vẫn đứng một chỗ và nhìn về phía cậu mà, thế nên, cậu biết phải làm gì rồi chứ ?
Bạn tốt ơi, từ nay, tớ sẽ tự lo cho bản thân mình, tớ sẽ không buồn, không khóc nữa, tớ sẽ học cách tự bảo vệ mình và không cho ai được phép làm tổn thương tớ nữa đâu, Bạn của tớ ơi, cố gắng lên cậu nhé, cậu sẽ mãi là bạn tốt của tớ, mãi mãi là người bạn đặc biệt của tớ ! Hạnh phúc cậu nhé. Đừng lo cho tớ, tớ sẽ không sao đâu.
Gửi từ thính giả Nguyen Nuong : email nuongtk82it@
Thì thầm số 249 được thể hiện qua giọng đọc Bum Bum và Nhóm sản xuất Dalink Studio
(...)
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Sống đơn giản liệu đời có thanh thản?
Dù có sinh ra ở nơi đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ắt hẳn mỗi người đều sẽ chứng kiến muôn vàn thay đổi lớn nhỏ diễn ra xuyên suốt cuộc đời mình. Đó có thể là những rung chuyển khẽ khàng như cách một chú chim non mới nở từ trứng nhỏ sau bao ngày được ấp ủ, chở che bởi đôi cánh dang rộng đầy yêu thương của mẹ, là thanh âm giọt mưa xuân gõ nhẹ trên phiến lá thông xanh khi nắng hồng vừa tắt. Hay lớn lao hơn, ta có thể nghĩ tới khoảnh khắc lần đầu tiên làm mẹ, lần cuối cùng được siết tay người mình yêu say đắm trước giây phút chia biệt,...

Blog Radio 793: Em sẽ trở về vào mùa xuân
Khi mùa xuân đến thì chỉ cần lòng người đón nhận thôi thì ở đâu rồi chắc chắn đất trời cũng nở hoa.

Blog Radio 792: Năm nay bạn có về nhà đón Tết sớm?
Vậy là hắn được nghỉ Tết sớm hơn mọi năm rồi. Về nhà vẫn là hơn nhất. Đã bao nhiêu năm hắn chẳng thể về sớm để được ăn cái Tết dài ngày hơn, được ở cạnh gia đình lâu hơn.

Blog Radio 791: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 2 – Hết)
Đừng khóc. Em có anh mà. Ở bên anh nhé, được không? Tôi không đáp, chỉ vùi đầu vào trong ngực Kiên, vòng tay cũng nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng to rộng của anh. Có lẽ, chim sáo đã tìm được bến đậu rồi…

Nỗi buồn mang tên hạnh phúc
Có một buổi sáng nào đó, khi bạn ngước mặt lên nhìn bầu trời vẫn bắt gặp khoảng không màu xanh trong veo ấy, nhưng lòng bạn lại ướt mưa…Bởi lẽ Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó.

Không dám mở lời yêu
Cũng đã lâu rồi con tim này không còn rung động. Có phải nó đã già cõi rồi không? Ai cũng có một thời thanh xuân tươi đẹp còn đối với tôi thanh xuân là một cái gì đó thật xa xỉ, bao nhiêu là lo toan.

Blog Radio 790: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 1)
Người ta thường thích trêu ghẹp những bông hoa dại nhưng rồi vẫn trở về với những đóa hoa có danh, có phận được cắm ở trong bình. Những đóa hoa dại mong manh, không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải trở nên mạnh mẽ, kiên cường.

Khi ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ
Một chuyện tình kết thúc không chỉ đến từ một phía, nếu ta tự buông bỏ với chính tình yêu của mình, nó cũng sẽ quay lưng lại với hạnh phúc của chúng ta. Khi ta không làm gì cả, tiếc nuối vẫn còn đó. Nhưng ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ.

Có lẽ đã đến lúc để quên em
Anh không biết trong lòng mình đang có cảm giác gì nữa, giống như là mất mát lại giống như là nhẹ nhõm. Có lẽ là bởi vì anh biết em vẫn đang sống một cuộc sống rất tốt, cũng có lẽ bởi vì anh nhận ra, anh vốn dĩ không có mặt trong kế hoạch của em, tương lai của em, chúng ta rồi sẽ có cuộc sống của riêng mình mà không có đối phương trong đó.

Blog Radio 789: Để anh cho em hiểu thế nào là yêu
Một chàng trai, chưa bao giờ hứa hẹn điều gì cho tôi, nhưng lúc nào cũng âm thầm ở đấy, dõi theo từng bước chân của tôi. Thì ra, tới một ngày, bạn sẽ nhận ra, chúng ta luôn xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp, miễn là ta dũng cảm tiến tới.