Cảm ơn anh vì đã luôn tin rằng em mạnh mẽ
2020-05-25 01:30
Tác giả:
Nguyễn Thu Hương
blogradio.vn - Món quà anh tặng cùng lời nhắn: “Mong cô gái của anh sẽ luôn mạnh mẽ như cây xương rồng”, phải chăng từ lâu anh đã dạy em cách mạnh mẽ để khi anh đi chẳng phải áy náy điều gì? Sự thật nếu có là như vậy thì cũng đâu có sao, em sẽ xem đó là điều tốt đẹp duy nhất mà anh để lại.
***
Em gấp lại cuốn sách vừa đọc xong, tay chống cằm, ngước nhìn bầu trời qua ô cửa sổ. Mưa đã tạnh từ bao giờ, trả lại nền trời xanh trong, mây lững lờ trôi, nắng đùa nghịch trên những tán cây. Chậu xương rồng nhỏ anh tặng, em đặt ngay cửa sổ phòng mình, đã mấy lần ra hoa, những giọt mưa còn đọng lại được nắng soi rọi bỗng trở nên đẹp lạ thường…Em bất giác mỉm cười.
.jpg)
“Người thương đã cũ” cuốn sách mà nhỏ bạn thân tặng sau cái ngày em và anh chia tay, hôm nay em mới đủ can đảm mở ra đọc. Dạo trước chỉ cần nhắc đến hai từ “Người cũ” là tim em lại nhói lên từng hồi.
“Chẳng có gì là mênh mông và vô vọng như là tình yêu của Người ở lại”
Anh, có lẽ sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác của người ở lại là em. Cái cảm giác khi mà mình còn chưa một lần đặt dấu chấm hỏi cho cuộc tình này, rằng liệu khi không còn người ấy bên cạnh, mình sẽ ra sao?... thì người ấy đã vội bỏ mình lại, đặt dấu chấm hết cho cuộc tình mà em chẳng có quyền viết tiếp. Cảm giác không thể gọi thành tên ấy, anh sẽ không hiểu được!
Có những thời điểm em cảm thấy vô cùng chơi vơi, vì vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật và nỗi buồn cứ bủa vây em. Em không muốn thần thánh hóa nỗi đau mà mình đang mang, vì càng thần thánh nó em càng khó để thoát ra. Nhưng nỗi buồn là thật, nỗi đau cũng là thật.
Em lựa chọn mạnh mẽ vì em nghĩ mình yếu mềm cho ai xem; em chấp nhận lời chia tay của anh, không nước mắt, không níu kéo và là người quay mặt bước đi. Vì muốn giữ lại niềm kiêu hãnh cuối cùng còn lại trong em. Em xóa hết ảnh có mặt anh, xóa danh bạ điện thoại, hủy kết bạn facebook, xóa hết những thứ liên quan đến anh. Dù biết chẳng dễ dàng xóa được kỷ niệm của hai đứa và hình bóng anh trong tim em cũng vậy. Nhưng những thứ hữu hình ngay trước mắt, em có thế xóa đi khỏi cuộc sống của mình, sẽ chẳng có điều gì bất chợt làm em nhớ đến anh rồi nụ cười trên môi bỗng vụt tắt nữa. Còn những thứ vô hình, em nhờ cả vào thời gian và sự nỗ lực của mình để lãng quên.

Đôi khi em thấy tình yêu của người ở lại giống như chờ đợi một cơn mưa tạnh để tiếp tục hành trình của mình mà mưa mỗi lúc một lớn. Cố quên một người mà nỗi nhớ cứ nhiều thêm.
Nhưng mưa rồi cũng sẽ thôi rơi, nhớ thương mãi một người rồi cũng sẽ nguôi.
Em đã cố gắng, cố gắng từng chút một.
Cố không đi trên con đường ngày còn chung lối, không nghe những bản tình ca cũ, gọi café sữa thay cho ly café đắng ngắt mà em vẫn thường nhâm nhi mỗi tối cuối tuần, hẹn mấy đứa bạn thân la cà quán xá mỗi khi em rảnh. Em cũng học vài khóa nấu ăn, tỉ mẩn trang trí mấy loại bánh ngọt, học hát một bài hát trọn vẹn…điều mà trước đây em chưa bao giờ làm. Hóa ra mọi thứ đều có vị ngọt ngào riêng của nó. Hóa ra một mình em vẫn có thể mỉm cười và tận hưởng cuộc sống theo cách của riêng em.
Thời gian cũng đã xoa dịu đi những vết thương lòng, em cũng thôi ôm tiếc nuối mà ngẩn ngơ nhìn về quá khứ. Ai đó đã nói với em rằng có những điều chỉ đẹp khi mà nó đã đi qua và có những điều khi lặp lại sẽ chẳng còn gì là thú vị. Tình yêu của chúng ta, có lẽ cũng như vậy. Em sẽ gói ghém lại tất cả những kỷ niệm gửi vào đoạn ký ức từng đi qua và bước về phía trước.
Anh đã từng khiến em đau lòng nhưng hiện tại thì không.
Điều đáng sợ nhất trong tình yêu là đánh mất chính bản thân mình, vì bất cứ lý do gì cũng đều không đáng, huống chi một người đã thay lòng đổi dạ. Em đã từng là cô gái mơ mộng hồn nhiên, vì yêu anh mà đôi mắt buồn lặng lẽ. May mắn là em kịp nhận ra em đang tự chôn vùi mình trong cái hố sâu tuyệt vọng của một tình yêu đã tắt. Để rồi tìm lại mình của ngày xưa, không vương chút u buồn.
.jpg)
Anh có hạnh phúc hay không em chẳng còn quan tâm nữa. Vì em phải sống cho riêng mình với những ngày bình yên phía trước. Trời sẽ trong xanh sau cơn giông bão, nụ cười sẽ lại nở trên môi sau những ngày ủ dột. Rồi sẽ có một ai đó thương em thật lòng. Rồi em sẽ trao cho ai đó một tình yêu trọn vẹn dù trái tim có thể vẫn hằn lên những vết sẹo. Chẳng phải tình yêu là điều tuyệt vời mà thượng đế ban tặng con người sao? Vì yêu mà hạnh phúc, vì yêu mà đau đớn thì cũng sẽ vì tình yêu mà sống lại những ngày rực rỡ. Em tin là như vậy!
Chậu xương rồng nhỏ anh tặng vẫn ở nguyên vị trí của nó và là thứ duy nhất em giữ lại, vì mỗi ngày nó đều nhắc em phải kiên cường dẫu bão giông có thi nhau kéo đến. Món quà anh tặng cùng lời nhắn: “Mong cô gái của anh sẽ luôn mạnh mẽ như cây xương rồng”, phải chăng từ lâu anh đã dạy em cách mạnh mẽ để khi anh đi chẳng phải áy náy điều gì? Sự thật nếu có là như vậy thì cũng đâu có sao, em sẽ xem đó là điều tốt đẹp duy nhất mà anh để lại. Sau một cuộc tình, ai đúng ai sai đâu còn quan trọng nữa. Điều mình nên làm là mỉm cười và bước tiếp.
Cảm ơn anh vì đã lạnh lùng và tàn nhẫn bước đi, để em thôi hi vọng. Cảm ơn anh vì đã luôn tin rằng em mạnh mẽ, để đến cuối cùng đó vẫn là lựa chọn duy nhất của em.
Tạm biệt anh, người thương đã cũ.
© Thu Hương - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Hãy là xương rồng mạnh mẽ trước bão giông | Radio Tâm Sự
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo
Trên đời này, mỗi người đều có bài học của riêng mình. Nếu không cùng đường, lặng lẽ rời đi là đủ. Những năm tháng sau này, hãy đồng hành cùng những người ổn định cảm xúc và sống cuộc đời tuyệt vời nhất của chính mình.
Tổ ấm bắt đầu từ sự thấu hiểu
Lần đầu tiên, Mai thấy lòng trùng xuống. Hóa ra, đằng sau những lời nhắc nhở kia là sự quan tâm. Tối hôm đó, bà Lan rót cho Mai một chén trà, ngồi thủ thỉ: “Con biết không, thời mẹ mới lấy chồng, mẹ cũng chẳng hợp với bà nội của Hùng đâu. Nhưng dần dần, nhờ bà dạy mà mẹ mới biết cách cư xử, mới có thể đi dạy học mà vẫn giữ được gia đình êm ấm.”
Ba mẹ ơi
Trân thấy bây giờ trẻ con hay là các con đang cấp hai cấp ba đều thông minh và các con luôn có những chính kiến riêng, rất đáng để ba mẹ để những người lớn chúng ta suy ngẫm. Mà đa số gần như các bậc ba mẹ đều áp suy nghĩ và ý muốn của mình vào con, nhiều ba nhiều mẹ còn mặc nhiên quyết định hết tất cả mọi việc liên quan đến con mà không thử nghe xem con muốn gì, con vui con buồn ra sao.
Trăng chê tiền
Đồng tiền sao dơ bẩn Sai khiến biển thế nhân Biển xanh buồn vô tận Sao trắng chuộng thanh bần
Đã từng yêu thế mà
Giờ thì anh đang rất hạnh phúc với người con gái khác. Em nhận ra cô ấy yêu anh nhiều lắm và luôn để ý từng cái nhỏ nhặt nhất của anh. Và quan trọng cô ấy luôn tin tưởng tuyệt đối ở anh. Những điều mà em chưa từng bao giờ làm được với anh.
Khi cuộc sống của tôi là nốt trầm
Có đêm, nhìn con ngủ say, tay ôm chặt con gấu bông sứt chỉ, Thanh bật khóc. Không vì buồn. Mà vì thương. Thương con phải lớn lên trong một thế giới không còn mẹ. Thương bản thân mình – một người đàn ông đã lạc mất tất cả, chỉ còn một chút tình phụ tử mong manh như khói.
Nếu bạn thấy cuộc sống mệt mỏi, hãy làm ngày 10 điều này
Bạn có đang cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống không? Những guồng quay lặp lại có thể trở nên rất mệt mỏi, nhất là khi bạn không thấy mình tiến bộ. Bạn nhìn xung quanh và tự hỏi: "Cuộc đời chỉ có thế thôi sao?". Những cảm giác này có quen thuộc không? Làm thế nào để lấy lại niềm vui sống?
Sau những cánh cửa đóng kín - Nơi bí mật, tội ác và đam mê dần hé lộ (Shannon McKenna)
Đằng sau những ân oán, nhục dục, tội lỗi, “Sau những cánh cửa đóng kín” còn xoay quay vấn đề về sự tác động của môi trường, gia đình đến người trẻ, về tình cảm giữa cha mẹ với con cái, giữa họ hàng trong gia tộc, giữa tình anh em với nhau hay cả mối quan hệ của những người không cùng huyết thống nhưng vô cùng sâu sắc.
“Yêu anh, có lẽ là sự hối hận nhất của em”
Ngày Vy khoác lên mình chiếc váy cưới trắng, cô đã tin rằng mình là người may mắn nhất thế gian. Hải nắm chặt tay cô, ánh mắt tràn đầy tự hào. Bạn bè, người thân đều ngưỡng mộ: “Tình yêu thanh xuân của tụi nó thật đẹp, cuối cùng cũng có cái kết viên mãn.”
Những đóa hoa bay
Những bông hoa đủ màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, mà tôi cứ hết cầm bông này lại cầm bông kia, không thể biết được bông nào đẹp hơn, rồi tha hồ ngắm những bức tranh nữa.














