Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Tựa như xương rồng mạnh mẽ trước bão táp sa mạc

2020-05-21 01:25

Tác giả: Bông Bông


blogradio.vn - Cô thích mưa lắm. Nói chính xác hơn là cô thích ngắm mưa. Cứ có cảm giác là nỗi buồn lo đều sẽ được cơn mưa ấy cuốn đi vậy. Nhiều lúc cô ước mình được là nhành hoa kia, được cơn mưa ấy vỗ về, nó sẽ tươi lên sau khi đón nhận những hạt mưa trong lành ấy. 

***

Cô là một cô gái cực kì hướng nội. Từ nhỏ suốt ngày cô chỉ thích ở lỳ trong nhà và nói chuyện với cây cỏ. Cả thế giới của cô ấy là gia đình thân yêu và góc vườn nhỏ xinh có bất cứ loại hoa nào mà cô ấy đem về dọc đường, sáng nào cô gái cũng dậy sớm “tắm” cho chúng nó. Chỗ ngồi ưa thích trên lớp của cô là dãy bàn gần cuối, sát bên cạnh cửa sổ, cô cứ ngồi lặng lẽ quan sát các bạn xung quanh, đôi lúc mỉm cười nhìn xuống phía dưới sân trường có các bạn đang chơi đá cầu một cách yên bình. Cô hài lòng và hạnh phúc khi được sống như vậy. Mặc dù nhiều lúc giáo viên có rầy cô là trầm lặng, ít nói, cần sôi nổi phát biểu hơn hay những cái nhìn từ hàng xóm, bạn bè như là cô gái này bị tự kỉ vậy, nhưng cô gái vẫn có cảm giác rất an toàn và được yêu thương bởi cô luôn được sống trong sự vỗ về và vòng tay thương yêu của gia đình. Họ luôn để cô ngồi hàng giờ ngoài khu vườn mà không hề có sự trách mắng nào.

Khi cô vào thành phố một mình để học đại học, sau đó đi làm, có vẻ như nhịp sống náo nhiệt tại nơi đây vô hình đã làm cô tự khoác lên cho mình một gương mặt khác, một gương mặt hay cười, hay nói, tham gia tích cực các hoạt động. Cô làm trong lĩnh vực dịch vụ nên sợ rằng nếu không sống với gương mặt đó thì cuộc sống sẽ bỏ cô lại phía sau, cô sẽ càng ngày càng chìm nghỉm trong thành phố náo nhiệt này. Mỗi buổi chiều đi làm về, cô cảm thấy con đường dẫn về phòng trọ sao mà cô đơn, người nào cũng hối hả lạ thường. Cô gái cảm thấy kiệt sức sau ngày làm việc bằng trí óc và khuôn miệng hoạt động liên tục. Cô cần được nạp năng lượng trong căn phòng tĩnh lặng và đầy ắp tiếng nhạc Acoustic. Nhưng nhiều lúc cô chỉ muốn bật khóc giữa căn phòng trọ ấy, cô nhớ nhà, nhớ ba, nhớ má, nhớ cô em gái bé bỏng của mình, nỗi nhớ ấy lan tỏa khắp xương tủy. Cô đã sống tại thành phố tổng cộng là bảy năm rồi nhưng mỗi lần đi trên chuyến xe từ nhà vào thành phố, nước mắt cô cứ tuôn rơi. Cô sống cô đơn như thế, nhưng cô không muốn ai biết rằng mình cô đơn. Cô thèm được trở về tuổi thơ, lúc còn trong vòng tay chăm sóc của ba mẹ, lúc còn vô tư vô lo nghĩ. Cô đang mệt mỏi và chìm đắm vào bộn bề cuộc sống, nhiều lúc cô phải tự nhắc mình cô đã 25 tuổi rồi, ở cái tuổi mà bạn bè hầu hết đều đã có gia đình riêng, nhưng không hiểu sao trái tim cô chỉ muốn được bé lại, con tim muốn nhuộm lại dòng máu nhiệt huyết và vô tư của thời bé con.

Cô thích mưa lắm. Nói chính xác hơn là cô thích ngắm mưa. Cứ có cảm giác là nỗi buồn lo đều sẽ được cơn mưa ấy cuốn đi vậy. Nhiều lúc cô ước mình được là nhành hoa kia, được cơn mưa ấy vỗ về, nó sẽ tươi lên sau khi đón nhận những hạt mưa trong lành ấy. Thực ra cô là một người sống lạc quan, nhiều lúc cô thấy mình thật may mắn, cô luôn biết ơn những người đã cùng cô đi trên hành trình dần trở thành người lớn của cô. Nhiều người bước đến bên cô và dạy cho cô biết nhiều điều. Cô ước mình sau khi đi làm dành dụm được một số vốn đáng kể sẽ mở một tiệm hoa ngoài ngoại ô thành phố, sáng sớm thức dậy sẽ tưới tắm cho chúng, thật hạnh phúc khi thấy chúng lớn lên từng ngày như những đứa con tinh thần của mình vậy. Cô gái mong xây dựng được một không gian trong lành trong thành phố này để ba má có thể tận hưởng và có những niềm vui tuổi già mỗi khi đến thăm cô tại đây chứ không phải là căn phòng trọ chật hẹp, thiếu không gian trong lành như ở quê. Ba má đã khổ cả một đời vì cô gái rồi, cô hi vọng ba má sẽ được vui vẻ, an hưởng tuổi già. Sau đó cô sẽ lấy một người chồng thật dịu dàng, hàng ngày cùng cô chăm sóc tiệm hoa nhỏ xinh đó.

Cô ở tuổi 25 nhưng vẫn mông lung về sự nghiệp và tình cảm của chính mình. Cô xác định được ước mơ của mình nhưng cô vẫn không biết làm gì để vươn đến ước mơ ấy. Nhiều lúc cô cảm thấy nó thật là xa vời. Trong lòng cô gái lúc nào cũng có nhiều mớ cảm xúc hỗn độn như thế. Vui có, nhưng chẳng mấy chốc lại buồn, rồi lại hừng hực cảm giác hạnh phúc khi nghĩ về ước mơ của mình. Cô gái ấy trông vẻ bề ngoài mạnh mẽ thế thôi, lúc nào cũng cười nhưng sâu bên trong là một thế giới nội tâm hỗn loạn, dễ bị tổn thương. Nhưng cuộc sống mà, nó cũng giống như thuyết tương đối vậy, có lẽ sẽ hơi khó khăn đối với một cô gái hướng nội tự lập một mình ở thành phố, nhưng biết đâu đó cô gái ấy sẽ trở thành một cây xương rồng mạnh mẽ trước bão táp của sa mạc này. Cô chỉ cần nguồn động viên lớn nhất là gia đình luôn bên cô, mỗi khi cô mệt mỏi sẽ có nơi để gọi về. Đó sẽ là cơn mưa rào ập xuống nơi sa mạc khô cằn và cô gái sẽ được vùng vẫy trong cơn mưa ấy.

“Alo…Má hín?...con về nhà vài ngày má nuôi con nha…”

© Bông Bông - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Đừng như bồ công anh trong gió, hãy là xương rồng mạnh mẽ trước bão giông l Radio Tâm Sự

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)

Và có lẽ đây chính là tấm ảnh mà mình tâm đắc nhất. Trong bức ảnh, mười ngón tay đan chặt vào nhau, anh ôm bó hoa mà mình tặng còn mình thì cầm tấm bằng tốt nghiệp của anh.

Bạn thân

Bạn thân

Bởi thế không biết có bao nhiêu đứa con gái thầm thương nhớ trộm cậu và thư tình luôn được gởi đến cho cậu. Và tớ cũng không ngoại lệ, nhưng tớ được may mắn hơn người khác ở chỗ là tớ vừa học chung lớp vừa là bạn cùng bàn của cậu.

Mùa thu xa anh

Mùa thu xa anh

Nắng ngập ngừng trên những ô cửa lặng im Mùa đã về, hanh hao màu cây cỏ Gió heo may từng cơn se sắt lạnh Một khung trời thâm thấp lại mờ sương.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)

Đúng là dòng đời đưa đẩy, bản thân sẽ chẳng thể nào biết trước ngày mai ra sau, tương lai như thế nào. Ngày ấy chỉ vì đôi phút ngẫu hứng lại khiến mình rẽ hướng mà thay đổi nguyện vọng theo học Hà Nội. Mọi thứ từ ngày đó cứ chệch ra khỏi quỹ đạo vốn có của nó.

Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta

Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta

Nhưng và rồi mình nhận ra được một điều rằng dù có như thế nào mình vẫn phải tiếp tục sống, mình không được từ bỏ bản thân bởi đó là điều tồi tệ nhất trên đời này.

Duyên - Phận

Duyên - Phận

Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?

Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết:

Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết: "Cộng vào nửa đầu, trừ đi nửa sau"

Đôi khi, tìm được hạnh phúc trong cuộc đời, chúng ta không cần làm phép nhân chia phức tạp, mà chỉ cần làm phép cộng trừ là đủ.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)

Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.

Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê

Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê

Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.

back to top