Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bao lâu rồi kể từ khi chúng ta gọi nhau là 'người cũ'

2019-03-21 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Tháng ba về rồi anh à! Mới đó mà dòng thời gian đẩy chúng ta đi xa nhau quá! Bao lâu rồi anh nhỉ? Bao lâu rồi ta không còn nắm tay nhau đi trên hè phố, không gọi trìu mến tên nhau, không còn trao nhau cái ôm ghì chặt khi đông đến? Bao lâu rồi chúng ta đã gọi nhau bằng hai từ “người cũ”?

***

Gửi anh, thanh xuân của em!

Em đã từng nghe ở đâu đó câu nói: “Sau này cái gì chúng ta cũng có, chỉ là không có chúng ta!”

Tháng ba về rồi anh à! Mới đó mà dòng thời gian đẩy chúng ta đi xa nhau quá! Bao lâu rồi anh nhỉ? Bao lâu rồi ta không còn nắm tay nhau đi trên hè phố, không gọi trìu mến tên nhau, không còn trao nhau cái ôm ghì chặt khi đông đến? Bao lâu rồi chúng ta đã gọi nhau bằng hai từ “người cũ”?

Không biết anh có khỏe không? Em có rất nhiều thứ không biết muốn hỏi anh nhưng hết lần này đến lần khác viết rồi xóa trong quãng thời gian dài qua!

Hôm nay có người hỏi em về thanh xuân của em như thế nào, em đã không chần chừ trả lời thanh xuân của em chính là anh! Anh là thanh xuân đẹp đẽ và đau thương nhất mà em từng trải qua.

Hải Châu, một ngày nắng ngập tràn lối đi em đã gặp anh - chàng trai như ánh ban mai trên những phiến lá me già. Con đường trước mặt trãi đầy hoa me tây bỗng nhiên đẹp hơn rất nhiều bởi nụ cười sáng lạng của anh. Chàng trai với đôi kính cận cầm trong tay cuốn sách đang đứng cười với nhóm bạn bên kia đường, giây phút đó em biết thanh xuân của em chính thức bắt đầu rồi!

Những tháng ngày sau đó em thường lui tới những nơi anh hay đến, từ thư viện trường, hàng ghế đá ngay lối đi hay thậm chí là quán café anh hay ngồi chỉ để vô tình bắt gặp nụ cười kia.

blog radio, Đã bao lâu rồi chúng ta gọi nhau bằng hai từ “người cũ”

Ngày hôm đó là một ngày xuân đầy nắng như cái ngày em gặp anh, anh gấp cái laptop trước mắt lại và đi thẳng về phía em:

“Cô bé, em định nhìn trộm anh tới khi nào?” Anh nở nụ cười thật tươi chậm rãi ngồi xuống cái ghế tựa màu hồng đối diện em

Em bối rối đến ngập ngừng: "Em, em…em không…”

Anh nghiêng đầu khoanh tay trước ngực nheo mắt nhẹ nhàng hỏi: “Em đói không đi theo anh, trưa rồi còn ngồi ngây ra đó à? Ăn xong mới có sức làm kẻ theo dõi! Haha.”

Anh đứng dậy dứt khoát cầm lấy ba lô của em và bước nhanh ra quán bánh mì trước cổng trường. Thế là từ ngày đó em không còn làm kẻ theo dõi biến thái nữa mà chuyển qua làm cái đuôi nhỏ mỗi khi anh tới trường. Đi đâu anh cũng dẫn theo con nhóc là em và rồi chúng ta yêu nhau lúc nào không biết.

Xuân rồi đến hạ, thu rồi đến đông chúng ta đã bên nhau bình yên như thế. Bao nhiêu năm thanh xuân của em đều cùng chàng trai đó trãi qua. Cũng 5 năm rồi từ ngày tốt nghiệp, sóng gió của cuộc sống và áp lực công việc đã vô tình khiến chúng ta trở thành kí ức thanh xuân của nhau.

blog radio, Đã bao lâu rồi chúng ta gọi nhau bằng hai từ “người cũ”

5 năm tạm biệt thanh xuân rực rỡ, tạm biệt anh khiến em biết rằng có những thứ một khi quay đầu không thể nào có thể gặp lại nhau nữa. Ngày biết tin anh sắp cưới nước mắt nhẹ nhàng chảy dài trên gò má không còn mềm mượt bởi thăng trầm năm tháng của em. Mừng cho anh nhưng sao xót xa cho bản thân mình quá, thanh xuân ấy không thể nào có thể quay lại đúng không anh? Chỉ còn em đơn phương với những tháng năm đã cũ, chỉ còn mình em chênh vênh giữa kí ức và sau này. Sau này khi chúng ta đã biết quý trọng tình cảm hơn thì tất cả cũng như cơn gió lạc giữa biển người, sau này chúng ta chỉ có thể nghĩ về một thời mà lắc đầu mỉm cười, sau này người anh vuốt tóc không còn là em, sau này người cùng em bước vô lễ đường không còn là anh và sau này, sau này nữa chúng ta chỉ có thể xem nhau là niềm nhớ!

© Nguyễn Lê Quỳnh My – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

back to top