Phát thanh xúc cảm của bạn !

Người cũ có người mới, sao ta vẫn thương hoài?

2018-07-20 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Người cũ chỉ còn là hoài niệm, tựa như làn khói mỏng buổi chiều tà, thoảng qua một cái rồi mất hút theo bóng tối. Người ta nhắc về người cũ, hay còn vương vẫn về người cũ thì cũng chỉ còn là kí ức mơ hồ ấy mà thôi.

***

blog radio, Cuộc đời cuốn đi những hoài niệm cũ

Đã mấy năm, người cũ cũng có người mới, cớ sao mình cứ buồn hoài, thương hoài. Đôi lúc thấy cổ mình cứ nghèn nghẹn, có phải mình đang mắc nợ người ta, hay mình đẩy người ta vào bể khổ, rồi kiếp sau mình có phải chịu tội không?

Nhiều lúc đi tận khuya lắc mới về, thấy người cũ dặn dò thăm hỏi, rồi lại trách móc nặng nhẹ đôi điều, mừng cũng chẳng thể mừng, buồn cũng không tới nơi, chỉ lặng lẽ thở dài. Chờ tin người mới đến não nề ruột gan, nhìn bâng quơ đã thấy gà sắp gáy mà chẳng có mẩu nhắn nào. Lúc ấy mới chột dạ nghĩ về người cũ.

Nhưng dẫu sao người cũ vẫn chỉ là người cũ, có vớt vát cũng chẳng được gì, chuyện tình cảm trách biết trách ai bây giờ, con tim này vẫn vương vẫn trái tim kia, nhưng trái tim ấy đã trót trao nhịp đập cho ai mất rồi.

Người cũ chỉ còn là hoài niệm, tựa như làn khói mỏng buổi chiều tà, thoảng qua một cái rồi mất hút theo bóng tối. Người ta nhắc về người cũ, hay còn vương vẫn về người cũ thì cũng chỉ còn là kí ức mơ hồ ấy mà thôi.

Có lúc đêm đêm người cũ len lỏi vào giấc mơ, có thể là chuyện xưa lắc xưa lơ tái hiện lại, cũng có lúc là chuyện mới toanh chưa gặp bao giờ. Vậy mà tới sáng lại đâu vào đấy, những bước chân vội vã của cuộc sống cuốn người cũ về góc xa xăm nào đó mà chẳng tài nào nhớ nổi, người cũ bây giờ chỉ còn là ảo giác mỗi độ nửa đêm về.

blog radio, Cuộc đời cuốn đi những hoài niệm cũ

Mọi đồ đạc người cũ tặng ngày ấy vẫn còn nguyên, những con gấu bông màu hồng nặng trịch, những con màu tím mộng mơ, những chiếc kẹo mút quấn bằng vải len sặc sỡ, những lãng hoa hồng nhựa ngày tám tháng ba, chỉ có cái chong chóng, cái hộp đựng socola ngày nào đã mất. Đồ vật còn đấy, nhưng nhìn vào chỉ thấy một mớ lớp nhồi bông, chứ chẳng hề lóe lên dù là một tí về người cũ. Thật nhẫn tâm, thật vô tình, nhưng dường như, người cũ "chết" thật rồi.

Vậy nên, đừng gắng nhớ nhung những vụn vặt của kí ức, đừng lấp lửng với ngưỡng cửa quá khứ và tương lai. Nếu yêu thì hãy cứ yêu, thương thì hãy cứ thương, cười đùa thì hãy cứ cười đùa, nhưng tuyệt nhiên ở đó phải không còn hình bóng người mình đã từng thương, người cũ ạ. Bởi cũng chỉ muốn người cũ được hạnh phúc, được bình yên, có vậy lòng mình mới thanh thảnh, mới bước tiếp được.

Suy cho cùng, gặp nhau đã là cái duyên, đến được với nhau dù chỉ là vài tháng, vài năm cũng là cái số. Yêu, không hợp, không tìm được tiếng nói chung rồi chia tay, đi qua đời nhau âm thầm như chiếc bóng, âu cũng là có duyên mà không phận. Có lẽ kiếp trước chỉ vướng bận với nhau đôi điều, kiếp này coi như đã trả, nếu có kiếp sau nữa, chưa chắc đã muốn gặp lại.

Nhắc về người cũ, cứ như nỗi buồn xa xăm nào đó, có chút luyến tiếc tuổi trẻ một thời, có chút thương cảm sự mơ mộng trong tranh một thời, có chút xót xa day dứt sự vô tâm một thời, có chút đắng cay khi cuộc sống cứ dần dà cuốn trôi đi người cũ.

© HỒ MÂY – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

Bình minh trên phố

Bình minh trên phố

Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Phố nhỏ bừng tỉnh trong sương mai. Ánh nắng vàng rơi từng giọt nhẹ, Làm bừng sáng những ước mơ dài.

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó.

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Đôi khi tôi tự hỏi bản thân sao giờ lại bỏ mặc người bạn thiên nhiên gắn bó thân thiết thuở nhỏ của mình, từ những cơn mưa rào rạt rơi lộp bộp trên mái tôn làm mát dịu bầu không khí tới những tán lá râm mát đã che chở tôi khỏi cái nắng tháng 6 oi ả.

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép, để ghép được thì cả hai mảnh đó phải hợp nhau chứ không phải giống nhau. Và muốn tìm được cái hợp nhau thì rất khó, muốn ghép lại được với nhau thì cần phải có thời gian.

back to top