Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh ổn mà, ở nơi đó sống thật vui em nhé

2020-07-04 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Em à, bao yêu thương của em, tình yêu của anh, cả những hi vọng của chúng ta anh sẽ thay em làm tất cả. Màu nắng hôm nay đẹp lắm rạng rỡ như nụ cười của em. Anh ổn mà. Em ở nơi đấy nhất định phải sống thật vui em nhé. Anh cũng sẽ như thế, luôn cả phần của em.

***

Anh vẫn muốn tin sáng mai thức dậy, anh sẽ lại thấy em trong ánh nắng ban mai. Từ ánh mắt, nụ cười, cái ôm, cái hôn…, mọi thứ vẫn vẹn nguyên như những ngày tháng ấy. Chỉ tiếc rằng em đã mãi đi xa thế giới này.

Chuyện tình yêu chẳng giống như chuyện cổ tích. Cứ đêm về có ánh trăng, có vì sao anh lại thầm nguyện ước cho nơi đấy em được bình an và luôn nở nụ cười hạnh phúc.

Tình yêu chúng ta, những kỷ niệm, những lời nguyện ước anh xin cất lại để em ở nơi đó đỡ phải bận lòng.

Thật sự có những lúc anh rất yếu đuối, cứ nghĩ mọi thứ như một giấc mơ, dẫu cho có là ác mộng thì tỉnh dậy là hết. Bàn tay em vẫn nhỏ bé nắm chặt lấy tay anh chẳng hề xa rời. Em vẫn bảo rằng bàn chân anh hay đi trước cứ phải để em chạy theo phía sau. Có ai ngờ đến một ngày em lại đổi ngược vị trí, không những đi trước mà còn là đi mãi, bỏ lại một mình anh bơ vơ.

Mất em rồi, anh như mất đi một nhịp thở, mất một vòng tay, mất luôn cả ánh mặt trời.

trai_mo_2

Đã 5 tháng kể từ ngày em về một nơi khác biết có tốt không, anh thì luôn mong là em sẽ ổn. Dăm ba lần em về thăm anh trong giấc mơ, anh thấy như thế cũng đã đủ rồi. Người đi nhẹ lòng và người ở lại cũng không quá đau khổ mặc dù tình yêu ấy vẫn còn đong đầy.

Cứ nghĩ sẽ phải mất một khoảng thời gian rất lâu để anh có thể bình tĩnh lại sau sự ra đi đột ngột của em, một người anh đang yêu thương, anh đang chăm sóc lại rời bỏ anh đi.

Nhớ về lại ngày hôm đó, bầu trời là một màu đen xám xịt, anh cầm lấy đôi bàn tay lạnh ngắt của em mà khóc trong vô thức. Cảm giác một người mình yêu thương hơn cả bản thân mình mất đi, anh đã bao lần không muốn tiếp tục cố gắng sống trên đời nữa.

Từ ngày mất em, anh phải dần quen với sự cô đơn, quen với nỗi buồn và nó khó lắm em à. Chúng ta là bạn 4 năm, yêu nhau 9 năm, tổng cộng đã 13 năm rồi. Từ lúc còn là những đứa học trò đến ngày chúng ta trưởng thành, chúng ta đều luôn ở cạnh nhau. Mất em, thật sự là anh như mất cả nửa cuộc đời.

Ông trời luôn biết cách để thử thách lòng người nhưng thử với anh như vậy thì quá tàn nhẫn em ạ. Có những nỗi đau sẽ theo một con người đến tận cuối cuộc đời, nó không còn giằng xé như những ngày đầu tiên nhưng lúc nào cũng âm ỉ, ê buốt, trái gió trở trời là lại quặn thắt từng cơn. Cứ năm này qua năm khác, vẫn mãi như vậy.

Trong một đời người, trái tim nhỏ bé và yếu đuối chỉ có đủ chỗ chứa cho một tình yêu khắc cốt ghi tâm. Những mối quan hệ khác có thể không phải là tạm bợ nhưng cũng không thể đủ nồng nàn và đau đớn đến như vậy.

anh-on-ma-1

Em à, anh biết có làm gì đi nữa thì em cũng đã rời xa anh mãi mãi và sẽ không bao giờ quay lại được đâu. Anh cũng biết rằng có những nỗi đau anh cần đối diện, biết rằng mình sẽ phải sống thật tốt cho những ngày tháng sau này, khi vắng em. Vì đường đời dài em ạ. Chỉ tiếc là em không thể đi cùng anh.

Em à, bao yêu thương của em, tình yêu của anh, cả những hi vọng của chúng ta anh sẽ thay em làm tất cả. Màu nắng hôm nay đẹp lắm rạng rỡ như nụ cười của em. Anh ổn mà. Em ở nơi đấy nhất định phải sống thật vui em nhé. Anh cũng sẽ như thế, luôn cả phần của em.

Mãi yêu em, thiên thần của anh.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Xem thêm: Tình yêu năm 17 tuổi của bạn bây giờ ra sao?

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Không được bỏ cuộc

Không được bỏ cuộc

Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.

Nơi cỏ mọc xanh rì

Nơi cỏ mọc xanh rì

Người ta vẫn thường khen má giỏi, nhưng má khiêm tốn: “Tôi chỉ đang sống thôi mà.” Nhưng tôi biết má sống không chỉ cho má mà còn cho nhiều hơn một người, đó là chúng tôi. Rằng một điều hiển nhiên mà cả xóm đều biết, nhờ má mà có những mùa nước lũ không ai bị bỏ lại.

Bạo lực tinh thần có biểu hiện thế nào?

Bạo lực tinh thần có biểu hiện thế nào?

Những lời nói, cử chỉ, sự thờ ơ, ám thị, khinh miệt hay hạ thấp người khác một cách có chủ ý và lặp đi lặp lại cũng có thể trở thành một hình thức bạo lực tinh thần.

Ta tìm kiếm điều gì ở tình yêu tuổi 22

Ta tìm kiếm điều gì ở tình yêu tuổi 22

Điều quý giá nhất chúng tôi dành cho nhau có lẽ là sự thấu hiểu và sẻ chia, những điều chẳng thể nhìn thấy bằng mắt thường. Chỉ khi thực sự bước vào căn nhà tâm hồn của đối phương, kiên nhẫn soi chiếu từng ngóc ngách, dành thời gian lặng lẽ quan sát, ta mới có thể hiểu được.

Nếu có thể hãy chọn thứ tha

Nếu có thể hãy chọn thứ tha

Anh nói nó nếu có thể nếu nó có thể tha thứ được để trái tim nó sẽ ấm áp hơn, để nó biết cuộc sống này còn rất nhiều tình người còn rất nhiều tình thương xung quanh nó, vì nó xứng đáng được yêu thương vì nó xứng đáng với một cuộc sống tốt nhất, mà chỉ chính nó mới làm đươc điều đó.

Thằng ăn học

Thằng ăn học

Cái giấy tốt nghiệp đại học mà người ta vẫn gọi là bằng cử nhân đối với những đứa dân tỉnh lẻ như nó thực ra là tờ giấy mỏng tang đóng trong khung gỗ rẻ tiền mẹ nó mua ở chợ chiều. Thằng Cường không treo mà nó cuộn lại, cất trong túi áo cũ như giữ một món nợ chưa trả.

Mưa xuân

Mưa xuân

Mưa xuân mưa xuân yêu mưa xuân Đôi mắt biển xanh thuyền đậu vắng Mới lớn nên hay cười uỷ mị Ai biết lòng ai như triết nhân

Con đường ngắn nhất

Con đường ngắn nhất

Lâm đi theo con đường tắt để nhanh giàu và thăng tiến, lợi dụng mối quan hệ và chức quyền, nhưng cuối cùng bị phát hiện sai phạm, mất gia đình và tự do. Truyện nhấn mạnh: “Con đường ngắn nhất không phải là con đường đúng nếu thiếu đạo đức và cống hiến cho đời.”

Người làm được 3 điều này khi 40-55 tuổi thực sự rất khôn ngoan, đáng nể

Người làm được 3 điều này khi 40-55 tuổi thực sự rất khôn ngoan, đáng nể

Làm được 3 điều này, bạn sẽ thấy mình an yên với hiện tại, không tự tiêu hao, không lo lắng.

Mùa hè năm ấy, ve chưa kịp hét hết khúc chia ly

Mùa hè năm ấy, ve chưa kịp hét hết khúc chia ly

“Phượng Hồng”, bài hát gắn liền với bao thế hệ học trò. Nhưng với cô, nó không chỉ là âm nhạc, mà là hồi ức. Là thanh xuân. Là một người. Là mối tình non dại chỉ mới chớm nụ mà chưa bao giờ nở.

back to top