Anh ấy, tiểu thuyết và...tình yêu
2013-04-08 16:15
Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team
Một chuyện tình…
- Đừng như vậy nữa được không em? Chúng ta…không thể tiếp tục yêu nhau nữa sao? -Đôi tay của người đàn ông cao lớn run rẩy nắm lấy bàn tay của người con gái anh yêu thương. Cơn gió rét mướt thổi tung làn tóc bồng bềnh, những sợi tóc chạm tới cả gương mặt anh. Mùi hương vốn ngọt ngào mà trở nên đầy cay đắng. Cái nhìn sắc lạnh trong đôi mắt, bàn tay bé bỏng cứ dần tuột khỏi tay anh, đôi môi nhỏ nhắn buông ra một câu từ biệt. Nỗi đau đớn cuộn trào trong lồng ngực khi hình bóng của cô trộn lẫn trong dòng người đông đúc kia.
Và anh trách, anh không trách cô, anh chỉ trách bản thân mình. Sai lầm vốn bắt đầu từ anh, và cô chỉ là người kết thúc những tháng ngày yêu thương lừa gạt đó mà thôi. Có lẽ đã muộn màng, khi đến phút cuối cùng, anh chợt nhận ra rằng anh đã yêu cô…
Thở phào nhẹ nhõm, Minh Anh ngả hẳn người ra ghế, tận hưởng cái cảm giác khi kết thúc một câu chuyện dài. Mùi hoa oải hương nồng nàn khiến trí óc cô vẫn còn vương vấn với cái kết của câu chuyện. Là một nhà văn trẻ, cũng nổi tiếng nhờ một vài tác phẩm thuộc dòng văn học mạng, nhưng chưa bao giờ cô nghĩ đến chuyện tìm một cái kết phù hợp với thị hiếu và nhu cầu của độc giả. Cô yêu thích sự lãng mạn, sùng bái những câu chữ trau chuốt, mượt mà.
Thỉnh thoảng, Minh Anh tự nhận thấy mình thật cực đoan khi nghĩ rằng kết thúc có hậu trong truyện cổ tích thật nhảm nhí. Người ta cứ ca ngợi thứ tình yêu bất diệt, khi công chúa và hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi. Nhưng sự thật là hoàng tử rồi sẽ trở thành vua, hoàng hậu thì yểu mệnh, rồi một ngày kia nhà vua sẽ bắt đầu một câu chuyện cổ tích khác, khi cưới cho mình một bà hai, để cô công chúa nhỏ có một mụ dì ghẻ độc ác. Cái kết của cô không lâm li bi đát như mấy bộ phim tâm lý, ít nhất là không có nhân vật nào bị chết vì ung thư hay máu trắng, nhưng rõ ràng là làm phật lòng những độc giả tuổi teen khao khát thứ hạnh phúc tuyệt đối. Cô đơn giản là muốn viết một câu chuyện tình chân thực nhất, có thể chất chứa những đau khổ, dằn vặt, những hờn ghen, lừa lọc dối trá, những ham muốn chiếm hữu tầm thường nhưng cũng chan chứa những rung động, yêu thương ngọt ngào… Cô muốn tác phẩm của mình phản ánh những sự thật trần trụi trong tình yêu, nhưng với thái độ phản ánh mềm mỏng, nhẹ nhàng. Văn phong ấy có thể khiến những người viết theo trường phái hiện thực bực bội, nhưng lại là một thứ thuốc an thần cho những kẻ đang yêu.
- Alô?
- Chị, hôm nay có rất nhiều bưu phẩm của chị, chị có muốn lấy ngay không ạ?
Ngoài viết văn, Minh Anh có hùn vốn với chị gái mở một cửa tiệm thời trang tương đối lớn. Trước đây thì từ việc sắp xếp nhân sự, lấy hàng hay quản lí trang bán hàng qua mạng đều do chị gái cô đảm nhận. Nhưng từ ngày bà chị “theo chồng bỏ cuộc chơi”, rồi có con gái đầu lòng, mọi chuyện lại đổ dồn lên đầu cô.
- Ừ, em để đó, lát chị qua.
Sau khoảng thời gian ngụp lặn với mớ cảm xúc hỗn độn của thế giới nhân vật trong cuốn sách của mình, cô cũng muốn ào tới cuộc sống hiện thực ngoài kia. Mở tủ quần áo, chọn một chiếc váy trắng, vest đen, giày và chuỗi vòng màu đỏ. Cô không quen trang điểm, chỉ thoa nhẹ một lớp son bóng màu hồng cam rồi xách túi đi ngay.
Tác giả : Littlebon
Được thể hiện qua giọng đọc : Jun
Kỹ thuật : Jun
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.