Ai sẽ còn mang nắng để nghe ta thở than cuộc đời
2019-05-05 08:30
Tác giả:
Linh
blogradio.vn - Có điều gì đó ngỡ đã ngủ yên cứ ào ạt trở về trong ngăn tim, những hoài niệm cũ giữa những mất mát, giữa những chia lìa vẫn còn đâu đó mùi hoàng lan thơm trên mái tóc, vẫn còn ngã ba có cây sấu già rụng hoa trắng xóa, vẫn còn những cột đèn lặng thinh chờ đón những cơn mưa. Những ký ức trắng hồng như một giấc mơ. Vài điều cũ kỹ ẩn hiện mà chẳng biết nói gì. Thấy tiếc nuối chút gì đó, nhưng thôi hãy cứ gom kỷ niệm lại như những kỷ vật vô giá để dù hạnh phúc có còn ở xa lắm, sẽ vẫn nhớ đến như một điều tốt đẹp.
***
Sớm nay bầu trời chợt vương nét mi ngoan hiền bằng khoảnh khắc đẹp rực rỡ, lưng trời một màu vàng óng rải lên mái nhà đỏ, lên tán cây cao, lên mảnh sân nhỏ trước hiên nhà, lên sợi tóc mềm mại khẽ lơ thơ trong gió. Bất chợt thấy một nụ cười khiến ánh mắt ai kia ngẩn ngơ đến lạ.
Nắng hạ vẫn mênh mông, trong veo một khoảng trời xanh thẳm, bình yên. Hoa vàng đã ngập màu nắng hong khô má hồng ai, hong khô cả những giọt sương đêm. Dường như có gì đó đọng lại một nỗi tương tư, không phải là lá rụng, không phải mây xám về giăng ngang trời hạ mà nắng khiến lòng cứ bâng .
Dường như sự hạnh ngộ luôn là một định mệnh, giống như sắc mầu của nắng có xa vắng trong buổi chiều hạ vắt mình lên ô cửa nhỏ, thì nắng có tự nối lại những sợi tơ đứt đoạn để tâm khảm được an yên. Ngồi nhìn ngắm dòng thời gian phủ lên không gian những âm điệu của hạ, thấy nhành hoa sấu trắng li ti mang hình dáng người thiếu nữ tỏa lên giữa nền trời trong xanh dìu dịu như chìm vào sắc nắng, những bông hoa đón ánh nắng như những nụ hàm tiếu của cô gái tuổi xuân thì mang theo yêu thương trên làn da thắm hồng mang theo vị ngọt của tháng năm.

Nắng có còn vương nét mi hạ, có còn xốn xang và dành nhiều tình nồng đấy chứ? Thanh sắc này chẳng mang nhiều mùi ngon ngọt cho lòng ai thấy vị thơm ngon. Vì trong mắt nắng có kẻ khô cằn và trỗi dậy mang niềm yêu trăn trở mà lau khô đi tất cả bằng không gian im lắng. Tĩnh mịch ấy nhiều khi chỉ là gió khẽ cấu vào sự muộn phiền của nắng, vì hạ có lúc muốn lãng quên vẻ hào nhoáng và bóng bẩy ấy đi để nhìn thấy gió đẩy đưa mùi ươm nồng của nắng mà tìm quên.
Nắng sẽ tìm lại mùi vị của ngày, dù có cháy lòng hơn nữa cũng sẽ là cỏ dại mà tồn tại qua trăm năm, qua nghìn năm, triệu năm. Khi ấy nắng vẫn đong đầy ánh vàng, sẽ bình yên như ai đó vừa bước qua khe khẽ, sẽ thu lại vòng tay, sẽ trộn đều vào hơi thở, vẫn là mùi vị đó, là mùi nắng thơm nồng ấy, vẫn là thứ tình ấy chảy trôi qua năm tháng. Dù dòng chảy của cuộc đời có cho những khoảng riêng để thả lòng, để mơ mộng thì thế giới ngoài khung cửa vẫn rất xanh, thanh thản và đủ ngọt ngào, hương hoa mùa hạ thơm ngát hệt như một giấc mơ của thanh xuân.
Giấc mơ của những chiều gió mát mùa hạ khiến người ta muốn được nhìn thấy nhau, nắng tỏa sức sống để con tim đập lại những cảm xúc dịu dàng, êm đềm như những vuốt ve tình đầu. Những ngày nắng đã gõ cửa nghe hồn mình rêu phong. Có điều gì đó ngỡ đã ngủ yên cứ ào ạt trở về trong ngăn tim, những hoài niệm cũ giữa những mất mát, giữa những chia lìa vẫn còn đâu đó mùi hoàng lan thơm trên mái tóc, vẫn còn ngã ba có cây sấu già rụng hoa trắng xóa, vẫn còn những cột đèn lặng thinh chờ đón những cơn mưa.
Những ký ức trắng hồng như một giấc mơ. Vài điều cũ kỹ ẩn hiện mà chẳng biết nói gì. Thấy tiếc nuối chút gì đó, nhưng thôi hãy cứ gom kỷ niệm lại như những kỷ vật vô giá để dù hạnh phúc có còn ở xa lắm, sẽ vẫn nhớ đến như một điều tốt đẹp. Khi ấy sẽ đón tháng ngày bằng đôi mắt, bằng dải tóc bềnh bồng và chảy an yên cho lòng tương tư dịu dàng đầy thổn thức, thắm đượm mầu nắng, sẽ đón ngày tháng bằng giọt lệ pha lê ai rơi, như hơi thở của mùa yêu ùa về trên con đường nhỏ, để bầu trời rực nắng đong đầy trái tim, nơi mảnh ghép thời gian dẫu chưa trọn vẹn nhưng tháng ngày rồi sẽ lại tròn, dấu chân kia sẽ lại in bóng như chưa bao giờ xa cách.

Thời gian hãy chầm chậm lại thôi nhé, để nắng có thể in bóng hình khi ký ức chưa dần phai nhạt dấu son môi. Bởi nhiều thứ còn chưa kịp nhận ra, chưa kịp ôm ấp vào tim thì đã lần lượt bước sang trang, giống như giữa cơn nắng giao hòa lại lất phất giọt mưa rơi, vài chiếc lá vàng ngu ngơ đón đợi, vài giọt mưa như khẽ chạm môi hôn đem ngọt ngào cho một tình yêu không đoạn kết.
Đôi khi những giây phút tịnh yên lại tựa hồ như khói, tựa hồ như sương bảng lảng trôi đi đâu mất. Vậy mà nắng vẫn ló rạng những chồi hoa mơ màng mang một niềm hi vọng nhỏ, dù biết có kết niên thành ước nguyện mang nắng theo cùng thì ước nguyện ấy cũng có thành sự thật bao giờ. Chỉ có thể như nắng đượm lên nét vàng làm lao xao mái ngói chiều ai, hòa với đàn chim trắng nhặt nắng bằng dải hình cầu, phảng phất mang hương vị của nắng.
Nắng hãy cứ gửi hương nồng nàn cho lòng tương tư hạ đầy dịu dàng và thổn thức, để một mai khi nắng không còn về nữa, ai sẽ còn mang nắng để nghe thở than cuộc đời.
… Và nắng ơi, có còn vương nét mi hạ.
© Linh – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Có ai đó đã bị bỏ quên bên rìa cuộc sống của anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lời hẹn cây xấu hổ
Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.














