Ai rồi cũng phải lớn thôi mà
2020-05-07 01:30
Tác giả:
YuNguyen
blogradio.vn - Làm người lớn khó lắm ai ơi, nhưng đó là quy luật, đâu ai có thể làm trẻ con mãi được. Nếu được thì trên thế giới này chắc toàn là trẻ con, chẳng ai muốn lớn, chẳng ai muốn phải gồng gánh, phải lo toan vì cuộc sống tất bật này.
***
Có những chiều lang thang trong tiềm thức, dừng chân tại những nỗi buồn đã cũ, chẳng hiểu vì gì, chỉ biết là bản thân đang gồng gánh một điều gì đó. Và tôi nhận ra mình hình như đang chênh vênh, vô định, làm những công việc mà không thấy niềm vui, nhưng ta vẫn cố gượng, bởi vì áp lực cuộc sống quá lớn và tôi không thể cho phép bản thân được nghỉ ngơi.
Có những lúc thật tệ, thật khó khăn mà tôi nghĩ chẳng ai thèm lắng nghe lấy một lời than vãn, bản thân cũng không muốn đem cái năng lượng tiêu cực làm chùng xuống cảm xúc của người khác, vì thế tự bao giờ tôi lại trở thành một kẻ “đùa giỡn với cảm xúc của chính mình”. Thật ra lắm lúc tôi cũng muốn tìm ai đó, thân quen cũng được, xa lạ cũng được, chỉ cần nghe tôi nói, hoặc có thể thở dài một cái cùng tôi, cũng mãn nguyện.
Hoặc cũng lắm khi tôi muốn khóc, khóc thật lớn để quên đi với những áp lực này, những điều đã quá sức chịu đựng của một đứa con gái yếu đuối như thế. Tôi đủ lớn để hiểu tâm hồn con người ta mỏng manh đến nhường nào. Đôi khi bản thân buồn vì những chuyện đâu đâu, tình cảm, gia đình, hay áp lực công việc, mọi thứ như có sắp đặt vậy, cứ lựa chọn lúc bản thân cảm thấy yếu đuối nhất thì mọi thứ không hay lại đổ dồn vào tôi. Cuộc sống này vốn dĩ quá khắc nghiệt, mỗi ngày, mỗi giờ chúng ta đều phải học cách chấp nhận và chống chọi lại nó, chắc cũng vì vậy mà tâm hồn tôi chết đi ít nhiều.
Càng trưởng thành, tôi lại càng muốn mình bé lại, làm người lớn mệt mỏi quá đỗi. Người lớn ngộ lắm, họ chỉ ao ước khát khao một ngày được an yên, được trở về ngày chưa phải bận tâm suy nghĩ, chưa phải gồng gánh những bộn bề của cuộc đời, càng lớn họ càng thấy cô đơn và thiếu vắng hạnh phúc. Vậy bao nhiêu thì mới đủ lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn đấy? Bao nhiêu công việc thì có được hạnh phúc và sự bình yên mà hồi bé ta cứ phải nghĩ thoát khỏi vòng tay gia đình để được lớn lên thật nhanh? Làm người lớn khó lắm ai ơi, nhưng đó là quy luật, đâu ai có thể làm trẻ con mãi được. Nếu được thì trên thế giới này chắc toàn là trẻ con, chẳng ai muốn lớn, chẳng ai muốn phải gồng gánh, phải lo toan vì cuộc sống tất bật này.
Dần rồi quen, tôi nhận ra tôi phải sống cho hiện tại và tương lai, không thể cứ ì ạch ngồi lì một chỗ vì những chuyện buồn đâu đâu. Vậy nên, trước khi quá muộn, hãy thử đi tìm chính mình, tìm lại chúng ta của ngày xưa, vô lo, vô nghĩ, vô tư và tự tại. Hạnh phúc mới là điều quan trọng và sống đúng với những hoài bão mới là hạnh phúc. Hãy biết yêu bản thân mình hơn, làm những điều mình cảm thấy vui, sống đúng là chính mình. Tìm chính mình không khó, cái khó là bản thân có muốn tìm và thực sự muốn sống đúng là chính mình hay không, hay chỉ muốn sống một cuộc đời theo khuôn mẫu và chán ngắt, cứ lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn mà chính ta cũng chẳng thoát ra được.
Tạm gác lại những suy nghĩ vẩn vơ, đừng phí thời gian vì những dòng tin nhắn vu vơ làm ta buồn nữa, cũng tạm gác lại những việc yêu đương mệt mỏi. Cũng đừng vì những câu nói tổn thương rồi lại đắm chìm vào chúng, chúng chỉ làm ta thêm gánh nặng, mệt mỏi. Và thật ra chênh vênh cũng là một đặc trưng của tuổi trẻ, chẳng có ai không lo lắng về tương lai, nhưng quan trọng bạn đặt bản thân mình vào những vị trí phù hợp, vừa sức, vừa tầm. Chênh vênh để ta tự vấn bản thân đang thiếu và cần những gì, để bù đắp thêm, để học hỏi thêm, vì khi lớn hơn một chút bạn sẽ hiểu tuổi trẻ là gì và mỗi người sẽ có cho mình một định nghĩa phù hợp riêng.
Tuổi trẻ mà, cứ sai đi vì cuộc đời cho phép, cứ thử một lần sai với cuộc sống nhưng đúng với cuộc đời chúng ta. Yêu bản thân hơn, cho phép bản thân thoát khỏi những quy tắc và giới hạn. Chúng ta chỉ có một lần để sống, đừng sống vì ai và cũng đừng là bản sao của ai cả, đừng so sánh bản thân với bất kì ai, vì là con người ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu, đừng ép một con cá phải leo cây và cũng đừng bắt một con mèo phải bơi.
Hãy suy nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng tích cực, thì mọi chuyện sẽ tích cực. Đừng lo chuyện của ngày mai, ngày nào có nỗi lo của ngày đó. Hãy cứ sống đẹp, sống tử tế thì cuộc đời bỗng nhiên hạnh phúc, ít muộn phiền. Quá khứ xin hãy là chuyện của quá khứ, đừng vì nó mà ảnh hưởng đến hôm nay và ngày mai. Chỉ cần là được sống, sống tử tế, thì sự tồn tại của bạn trên cuộc đời này mới đúng nghĩa là sống.
© YuNguyen – blogradio.vn
Xem thêm: Tôi tìm niềm vui giữa một trời chen nắng...
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Thêm Một Lần Nữa, Cùng Nhau!
Tôi nắm chặt tay anh, còn anh thì thong thả đi về phía trước, hướng về căn phòng ấm áp của cả hai. Dù có ra sao đi chăng nữa thì sau này, chúng tôi sẽ lại lên kế hoạch cho một chuyến đi ngắm nhìn hoàng hôn trên biển, thêm một lần nữa và cùng với nhau...

Tình đầu của ba không phải mẹ...
Ba kể ngày xưa, thời niên thiếu Hai người nhập ngũ, một người đi Mưa đạn trút xuống, bụi mịt mù Người nằm lặng lẽ, hồn người đi...

Đèn vàng
Mọi người có công nhận không, nếu chúng tôi được bật sáng là những con đường sẽ thêm phần nhộn nhịp đông vui, rồi tôi sẽ yên tâm vì mọi người sẽ an toàn đi đến những nơi cần đến.

Trung thu xưa
Mỗi người một chân một tay, thế là năm cái lồng đèn được ra lò. Cái của bọn con trai là hình ngôi sao còn bọn con gái là hình tròn, được cái Lan khéo tay nên vẽ hoa trên đó trang trí nên đẹp lắm.

Ông ngoại tôi
Câu chuyện của nhân vật tôi kể về chuyến đi sang thăm ông ngoại cùng em gái mình. Nhưng sự xuất hiện của người cậu đã đánh tan khung cảnh bình yên đó.

Duyên nợ
Ngân phải giữ bằng được gia đình cho cu Minh, giờ vẫn phải níu kéo để Phan chăm lo cho vợ con về tài chính bởi Ngân biết hiện tại mình không đủ sức nuôi con, và chính bản thân cũng không biết sống bằng gì.

10 cô gái ngã ba Đồng Lộc
Một huyền thoại ta nhớ mãi không nguôi Nơi Trường Sơn một trời ngập hoa lửa Mười cô gái thanh niên - một lời hứa Hứa trọn đời cho Tổ quốc thân yêu.

Điều buồn hơn cả đơn phương
Rõ ràng tôi rất mừng vì cậu ấy không chấp nhận ai. Nhưng nghĩ lại thì điều này cũng có nghĩa là tôi sẽ không bao giờ có thể tỏ tình với cậu ấy.

Những giọt chiều rơi rơi
Có lần anh về nhà mà cứ đi công việc biền biệt chẳng chở chị chở con đi chơi được một lần. Chị nói chị rơi nước mắt đã nhiều buổi chiều nhiều buổi tối lắm, mà vì con nên chị cố sống cho hạnh phúc gia đình.