Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu một cơn gió (Phần 10)

2023-08-17 01:10

Tác giả: Airi


blogradio.vn - Vào những tháng cuối thu, thời tiết oi bức của thành phố đã phần nào dịu đi, Hải Đường đang loay hoay trong đống đồ đạc lộn xộn thì tiếng chuông cửa bên ngoài vang lên.

***

Cô đi ra, vừa mở cửa đã nhìn thấy Nam Phong, trên tay anh là một bó hoa hồng to đùng. Cô đưa mắt nhìn, chưa kịp lên tiếng thì anh đã bất ngờ ôm lấy cô, hôn một cái, sau đó ghé sát tai cô, nói:

“Chúc mừng em!”

Hải Đường đẩy anh ra, vờ chất vấn: “Không có rượu sao?”

Nam Phong liền chau mày: “Anh không muốn bị nghe mắng vô cớ nữa đâu!”

Cô bĩu môi, trí nhớ tốt đến phát ghét.

Thấy vẻ hờn dỗi của cô, anh bèn dỗ ngọt: “Anh đến để giúp em sắp xếp đồ đạc, bất kì việc nặng nào, cứ để anh!”

Vẻ mặt đẹp trai cùng thái độ khẩn thiết kia khiến Hải Đường có cố cũng không được, mềm lòng ngay tức khắc. Cô dịch người, mở rộng cửa chào đón anh. Nam Phong vừa vào trong đã theo thói quen đưa mắt nhìn một vòng quanh nhà rồi nhận xét: “Không tồi!”

Cô khoanh tay đứng bên cạnh: “Anh khen dài hơn đi! Tính từ biểu đạt cũng phải có cảm xúc hơn!”

“Căn nhà này kiến trúc rất đẹp! Người chọn nó cũng rất có mắt thẩm mỹ!”- anh lập tức thực hành lời cô nói.

Hải Đường gật đầu hài lòng. Suốt bao nhiêu năm trời, cô làm việc vất vả không ngừng, cuối cùng cũng tích góp đủ.

“Em tính mở tiệm tranh ở đây luôn, chỗ cũ em đã trả mặt bằng rồi, anh thấy sao?”

Nam Phong tiến tới ôm eo cô: “Được…”

Nói xong câu này xong, anh chột khựng lại vài giây, hỏi:

“Em có muốn anh cho ý kiến dài hơn không? Từ ngữ biểu đạt bảo đảm sẽ phong phú!”

Cô đánh anh một cái, lại nhái lời ban nãy của cô. Đáng ghét!

“Anh mau giúp em sắp xếp đồ đạc đi!”

“Yes, madam!

con_gio

Nam Phong giúp cô chuyển đồ đạc và dọn dẹp mọi thứ tới tận trưa mới xong xuôi. Nhìn căn nhà mới sạch sẽ, tinh tươm, Hải Đường cực kì hài lòng. Cô vừa quay sang Nam Phong, định nói điều gì đó nhưng lại chợt thấy mấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán anh, cô bèn đi tới lau giúp. Hôm nay anh quả thật giúp cô không ít việc.

“Em làm cơm trưa rồi chúng ta cùng ăn đi!”

Nam Phong nghe giọng nói dịu dàng kia vang bên tai thì kiềm không được, kéo cô lại gần hôn một cái, sau đó mới nói:

“Có cần anh giúp?!”

Cô lắc đầu: “Anh vất vả rồi, ra kia ngồi nghỉ đi!”

“Thật sự không cần?”

Ừ!”- cô nhấn mạnh rồi đẩy anh ra ngoài.

Nam Phong đi tới, ngồi xuống ghế sofa ở phòng khách, vừa với tay rót một cốc nước lọc, anh chợt nhìn thấy cuốn sổ tay đang nằm trên bàn. Hình dáng của nó có chút quen quen, rất giống với cuốn sổ mà cô hay dùng ở thị trấn SP. Nam Phong bèn cầm lấy, lật đại một trang, quả nhiên là khung cảnh của thị trấn, dù chỉ là những nét vẽ chì nhưng trông nó vẫn rất đẹp và có chút gì đó hoài cổ. Anh lập tức bị những bức tranh này hút vào, tiếp tục lật thêm các trang khác để xem.

Đến khi lật ngược về trang đầu anh chợt dừng lại, bức tranh đó họa một người đàn ông đang cầm chiếc kèn harmonica say sưa thổi bên cạnh bờ suối. Là những kỉ niệm đẹp lúc đó, chỉ nhớ lại một chút thôi mà anh đã không giấu nụ cười trên môi.

 “Yêu một cơn gió!”

con_gio2

Tiêu đề bức tranh khiến Nam Phong bật cười, anh liền đi lại chỗ của cô, cầm theo cuốn sổ:

“Sao em lại đặt tên bức tranh như vậy?”

Nhìn thấy nó, Hải Đường có chút bất ngờ nhưng rồi bèn hỏi ngược lại anh:

“Có gì không đúng? Bộ anh không thích cái tên này sao?”

Nam Phong lắc đầu: “Không…Nhưng em chơi chữ hay đấy!”

“Thế em mang nó đi trưng bày nhé?!”- cô trêu anh.

“Đừng…” - anh vừa nói vừa vòng ra sau lưng cô, ôm chầm lấy - “Anh chỉ muốn nó là thứ thuộc về hai chúng ta thôi.”

Cô mỉm cười, ngẩng mặt lên rồi khẽ đưa tay vuốt má anh, dịu dàng nói: “ Phải, em cũng chỉ muốn cơn gió này thuộc về riêng em thôi!”

Có lẽ chuyện tình giữa anh và cô chẳng có gì đặc biệt, mỗi ngày trôi qua đều rất tĩnh lặng và bình yên, hệt như mọi lứa đôi khác.  Dẫu là thế, cả hai vẫn rất trân trọng tình cảm nhỏ bé này, bởi trong hàng tỉ người trên thế giới liệu được mấy lần ta gặp trúng người khiến bản thân muốn bên cạnh cả đời như vậy?

© Airi - blogradio.vn

 

Xem thêm:

 

Airi

In a lover’s sky, all stars are eclipsed by the eyes of the one you love.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

back to top