Yêu đương hạnh phúc là khi ta gặp đúng người
2023-04-28 01:25
Tác giả:
Hestia Phạm
blogradio.vn - Tình yêu không chỉ khiến tao có những quãng thời gian hạnh phúc đến mức muốn chết đi mà còn khiến tao trưởng thành hơn khi vượt qua những nỗi đau về cảm xúc nữa.
***
Tôi ngày còn ngây ngô đã từng tự hỏi: “Tình yêu là gì mà khiến đứa bạn cục súc, nam tính hơn cả con trai của mình đùng một cái trở nên dịu dàng, yểu điệu đến thế”. Hồi đó nhìn nó cứ tình cờ thấy người ta là đỏ mặt e thẹn là tôi lại buồn cười, cứ trêu nó
- Tao nghĩ mày chắc tính luôn tới chuyện đặt tên con là gì rồi cũng không biết chứng.
Nếu như nó của trước đây mà nghe tôi trêu thế khéo đã vung tay đập tôi mấy phát rồi nhưng con dở hơi đó bây giờ chỉ quay qua nhìn tôi rồi cười thẹn thùng, trông đến là ngốc.
Và rồi bạn thân tôi thành đôi với chàng bạch mã hoàng tử của nó thật. Thời gian rảnh của nó vốn dĩ luôn dành cho đứa bạn nối khố là tôi giờ thay thế phần lớn thành những buổi hẹn hò với người nó yêu. Thú thật ban đầu tôi cũng thấy hơi tủi thân nhưng rồi mọi thứ cũng nguôi ngoai bởi đối với tôi, nó hạnh phúc thì tôi cũng hạnh phúc.
.jpg)
Cứ như vậy mối tình đầu của nó kéo dài đến hết cấp ba rồi qua cả đại học đến lúc đi làm, ngỡ rằng câu bông đùa nghĩ tới chuyện đặt tên con hồi xưa tôi trêu nó sẽ thành sự thật thì mọi thứ bỗng chốc vỡ vụn chỉ sau một đêm. Thằng khốn kia phản bội cô bạn của tôi, suốt 20 năm chơi chung với nhau lần đầu tiên tôi thấy nó khóc nhiều tới như vậy, khóc đến kiệt sức ngất đi, tỉnh dậy lại tiếp tục khóc. Tôi nhìn nó như vậy trong lòng thực sự rất đau đớn, rất khó chịu. Tình yêu là thứ cảm xúc gì mà có thể giết chết linh hồn người bạn quý giá của tôi một cách dễ dàng tới thế?
Tôi tìm tới chỗ thằng khốn kia, tát cho hắn một cái đau điếng, hắn không đánh trả chỉ khẽ mấp máy môi hai từ “Xin lỗi”. Mười hai năm thanh xuân của cô bạn tôi mà thằng chết tiệt đó chỉ thốt lên được hai từ xin lỗi. Thậm chí hắn ta đã có người khác và qua lại với cô ta được một năm rồi. Vậy mà bạn tôi không hề biết, giấu kỹ thật đấy, khá khen cho thằng khốn đó. Tháng vừa rồi hắn ta thậm chí còn về nhà bố mẹ của cô bạn tôi để bàn chuyện hôn sự rồi cơ mà, sao tên khốn đó có thể trơ tráo tới như vậy. Trước đây khi tình cảm hai người vẫn còn nồng thắm, cô bạn của tôi đã từng lải nhải suốt bên tai tôi rằng tình yêu là thứ cảm xúc xinh đẹp và thiêng liêng biết nhường nào. Thế thì vì lý do quái quỷ gì mà tên đó có thể phản bội mối tình 12 năm của mình một cách dễ dàng như thế? Vì quá lâu nên thấy nhàm chán ư? Vì quá dài nên hết tình cảm ứ? Tình yêu trong lời tâm sự đầy hạnh phúc của cô bạn tôi những năm đó đâu có tầm thường tới như thế.
Cô gái nhỏ của tôi về nhà sau năm ngày nằm trong bệnh viện vì suy nhược cơ thể, nó không còn nói nhiều như trước nữa, nụ cười gần như đã biến mất khỏi khuôn mặt xinh đẹp đó. Nhìn nó cả ngày chỉ biết ngồi thẫn thờ như một con búp bê khiến tôi không đành lòng. Tôi lôi cuốn sổ tiết kiệm chung của hai đứa từ lúc đi làm có tiền đến giờ ra, vốn chúng tôi dự định vào năm 35 tuổi sẽ dùng số tiền tiết kiệm đó để cùng nhau đi du lịch Châu Âu nhưng chắc kế hoạch sẽ phải sớm hơn so với dự định rồi. Tôi xin nghỉ việc, thưa chuyện với bố mẹ hai bên rằng tôi muốn đưa nó đi du lịch. Mọi người đều không có ý ngăn cản gì bởi ai cũng biết cô bạn của tôi hiện giờ cần thời gian để hồi phục.

Vậy là tôi dắt tay nó ra sân bay, cùng nó bay tới những vùng đất xa lạ nơi không có những kỷ niệm đau buồn. Suốt một tuần đầu nó vẫn không chịu cười dù chỉ một chút nhưng rồi cuối cùng những nỗ lực của tôi đã có kết quả… Tôi đã thành công đưa nụ cười xinh đẹp của cô bạn tôi trở lại, nhìn nó đứng giữa khu nông trại rộng lớn tại Thụy Sĩ vui vẻ cho cừu ăn mà tôi thầm thở phào nhẹ nhõm. Tôi biết nó chưa thể nào hoàn toàn vượt qua được nỗi đau này nhưng ít nhất vết thương dù có để lại sẹo nhưng vẫn sẽ lành mà phải không. Chúng tôi dắt tay nhau rong ruổi khắp trời Âu. Vào ngày cuối cùng tại Paris, ngày mai chúng tôi sẽ về nước, chúng tôi thong thả tận hưởng đêm cuối cùng của kỳ nghỉ bên ban công khách sạn, lần đầu tiên trong nhiều tháng nó chủ động nhắc lại chuyện cũ với tôi.
- Này mày đừng có vì chuyện của tao mà không dám yêu đương gì nữa đấy nhé, chỉ là tao xui xẻo đụng phải một đống phân lớn thôi. Mày chắc chắn sẽ may mắn hơn tao mà, mày sắp sinh nhật lần thứ 29 rồi đấy, cũng phải tìm niềm hạnh phúc riêng cho mình đi chứ.
- Tao không sợ yêu đâu nên mày không phải lo, tao chỉ thấy… yêu đương phức tạp quá, mà mày biết đấy tao ghét mấy thứ phức tạp lắm.
Tôi thở dài, không hiểu sao tự dưng nó lại nhắc tới chuyện yêu đương nưa. Tôi biết con nhóc này vẫn chưa thực sự hết vướng bận với chuyện cũ, tôi sợ nó sẽ lại buồn.
- Không, tình yêu không hề phức tạp, nó chỉ đơn giản… là sự rung động giữa hai cá thể thôi. Mày hãy thử mở lòng với ai đó đi mày sẽ thấy tình yêu là một thứ gì đó thú vị lắm đó. Mặc dù tao bị thằng khốn kia phản bội nhưng tao không hối tiếc về quãng thời gian yêu đương nồng nhiệt đó. Tình yêu không chỉ khiến tao có những quãng thời gian hạnh phúc đến mức muốn chết đi mà còn khiến tao trưởng thành hơn khi vượt qua những nỗi đau về cảm xúc nữa.
Nó ngẩng đầu nhìn bầu trời Paris, giọng nói bỗng có chút nghẹn ngào.
- Tao không mong mày phải trải qua chuyện kinh khủng như tao nhưng mà tin tao đi tình yêu diệu kỳ lắm. Sau cú ngã đau này tao nghĩ mình sẽ đứng dậy và làm lại, tao tin định mệnh của tao vẫn ở ngoài đó và đáng chờ tao tới rước anh ấy.
Nó cười vui vẻ lắc lắc lon bia trên tay, tôi nhìn nó, cảm xúc có chút rối bời. Tình yêu… tuyệt vời tới như vậy ư? Khiến bạn tôi dù có bị phản bội cũng không thấy thanh xuân của mình lãng phí, khiến nó vẫn muốn tìm kiếm và lao vào tình yêu một lần nữa ư? Mặc dù lòng còn nhiều đắn đo nhưng tôi vẫn đáp lại nó với dáng vẻ đùa cợt.
- Nói thật là nghe mày giải thích xong tao còn thấy nó phức tạp hơn ấy.
.jpg)
Cả hai cùng cười vui vẻ trong đêm cuối cùng của cuộc hành trình dài. Sáng hôm sau chúng tôi về nước, cuộc sống thường nhật trở lại với đống công việc bộn bề. Và rồi một năm sau chuyến du lịch dài ngày ấy cô bạn của tôi tìm được định mệnh của đời nó và chỉ hai năm sau đó, nó kết hôn. Có vẻ như tình yêu mười mấy năm cũng không bằng được định mệnh trong hai năm nhỉ. Tôi nhìn nó cười hạnh phúc trong chiếc váy trắng mà nước mắt trực trào. Bạn tôi thực sự là một cô gái mạnh mẽ mà, tôi tin người đàn ông mà nó chọn lần này sẽ thực sự có thể chở che nó nốt phần đời còn lại.
- Này tao thậm chí đã kết hôn rồi mà mày còn chưa có người yêu là thế nào hả? Mau yêu đương đi rồi còn kết hôn nữa chứ. Mày mà mặc váy cô dâu là xinh lắm đấy.
Nó cười cười cầm bó hoa cưới nhét vào tay tôi giọng thì oang oang làm tôi chỉ muốn tìm ngay cái lỗ mà chui xuống cho bớt nhục. Nó đưa tôi bó hoa cưới xong thì liền chạy biến đi chào hỏi họ hàng, tôi ngẩn người ngồi mân mê bó hoa cưới. Nói thật cho đến giờ tôi vẫn không mấy quan tâm tới yêu đương, bố mẹ cũng thúc giục tôi, rồi tới nó nữa nhưng nói thật tôi chưa gặp được ai khiến trái tim tôi rung động cả. Cứ như… Nguyệt Lão quên mất sợi chỉ đỏ của tôi vậy.
“Keng…” Một chiếc chuông nhỏ lăn tới chân tôi khiến tôi bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ miên man.
- Xin lỗi tôi lỡ làm rơi chiếc chuông, cô có thể nhặt nó giúp tôi được không.
Một bàn tay to lớn và ấm áp khẽ vỗ vào vai tôi từ đằng sau. “Oa giọng hay thật đấy trầm và ầm nữa” tôi thầm nghĩ. Thì ra chiếc chuông nhỏ này là của chàng trai ngồi phía sau tôi. Tôi cúi xuống nhặt chiếc chuông lên quay lại trả cho anh ta.
“Con nhỏ kia có họ hàng đẹp trai như vậy từ bao giờ mà mình không biết nhỉ?” đó là suy nghĩ của tôi thi thấy người ngồi phía sau. Anh ta khẽ mỉm cười nói cảm ơn với tôi rồi cầm chiếc chuông đeo lại vào cổ của bé mèo trên tay, thì ra đó là vòng cổ của mèo, trông đáng yêu thật đấy. Xong việc tôi quay trở lại với đống suy nghĩ còn đang dang dở. Nhìn vào bó hoa cẩm tú cầu xinh đẹp trong tay tôi thầm nhủ…
“Thật sự, mình chẳng thích mấy thứ phức tạp chút nào.”
© Hestia Phạm - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Nghịch lý con gái: Suốt ngày than ế nhưng lại chưa muốn yêu | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.
Không được bỏ cuộc
Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.






