Yêu anh nhưng chỉ mình em biết
2016-11-11 01:30
Tác giả:
Mun Mập
Giọng đọc:
Hằng Nga
Cơn mưa bất chợt gột sạch bầu không khí ngột ngạt khó thở vẫn còn vương vấn của mùa hạ nắng gắt. Cơn mưa mang theo hơi đất ngào ngạt mùi ngai ngái của mưa, mang theo hương vị café phảng phất quanh đây. Ký ức về anh lại ùa về. Em nhớ anh, nhớ anh cồn cào…
Hôm nay em muốn kể anh nghe câu chuyện tình của một người thứ ba…
Tháng 10 về rồi anh ạ. Em xa anh cũng vào một ngày tháng 10. Cũng hơn một năm có lẻ. Có chăng anh vẫn còn nhớ tới em? Nhưng tất cả những gì thuộc về anh, trái tim em chưa bao giờ quên và cũng không muốn quên vì đó là những điều tuyệt nhất mà định mệnh đã mang lại cho em.
Em quen anh vào một ngày nắng bỏng rát và xa anh vào một ngày thu tháng 10 nhẹ nhàng. Ánh nắng le lắt qua từng kẽ lá chiếu rọi con đường anh đưa em đi. Từng ngày qua đi, em được nói chuyện với anh nhiều hơn và cũng hiểu anh nhiều hơn so với những gì mọi người xung quanh nói. Quen anh, em bắt đầu được biết nhiều điều hơn. Và từ từ, em bắt đầu thần tượng anh. Người ta thường bảo con gái hay ngưỡng mộ những người có tài. Trong lòng em lúc đấy, anh có lẽ sẽ chỉ xuất hiện trong truyện ngôn tình với hình ảnh soái ca. Dần dà em nói chuyện với anh nhiều hơn. Anh động viên, chia sẻ với em những điều em cần làm.

Những lúc đi làm việc cùng anh, anh chăm sóc em như một người em gái, tận tình và đầy yêu thương. Và em cũng không biết, tình cảm của em dành cho anh lớn lên từng ngày như thế nào. Em chỉ biết một ngày không được nhìn thấy anh, không được nghe giọng nói của anh, em cảm thấy ngột ngạt. Người ta thường nói: “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”. Có lẽ đúng thật! Em luôn tự nhắc mình rằng em chi đơn giản là quý mến anh, vậy thôi. Tình cảm đâu có phải mình không muốn là được đâu anh, em bỗng chợt nhận ra em yêu anh từ lúc nào em cũng không biết nữa. Mỗi lần thấy anh, trái tim em lại nghẹn lại.
Yêu anh nhưng lại phải tỏ ra mình chỉ quan tâm anh như một người em gái đối với một người anh trai. Có lẽ anh cũng không biết nên cứ đối xử với em vô tư như vậy, chiều lòng em trước những giận hờn vô cớ.
Yêu anh mà cứ phải kìm nén nỗi buồn khi anh nhắc tới người anh yêu thương.
Yêu anh mà cứ phải âm thầm hạnh phúc khi được anh quan tâm, chiều chuộng.
Yêu anh mà cứ xót xa khi anh chỉ coi em như người em gái.
Lòng tự dặn mình phải độc lập thôi, vì em biết sẽ chẳng thể được ở bên anh lâu nhưng em nhận ra em cần anh, dù chỉ là sự quan tâm nhỏ nhặt, dù chỉ là cái xoa đầu khi em nũng nịu với anh, dù chỉ là những lời khuyên của anh khi em gặp rắc rối…
Và bây giờ…
Đã bao lâu chúng ta không còn trò chuyện với nhau…
Đã bao lâu em không còn được nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của anh…
Đã bao lâu em đã không còn được nhìn thấy bóng hình anh in dấu trên con đường đi về…
Có lẽ anh sẽ không bao giờ biết đã và đang có một người nhớ anh từng ngày, từng giờ. Mỗi giây phút trôi qua em mong, mong sao có thể bất chợt được nhìn thấy anh trên con đường em đang bước đi một mình. Dù rằng không thể nghe thấy giọng nói ấm áp của anh, chỉ cần là thấy được bóng hình anh… Ước mơ nhỏ nhoi ấy sao lại lớn lao đến thế. Vì sao tình yêu ấy cứ lớn lên mà không thể dừng lại? Là không thể dừng lại hay bản thân em vẫn muốn giữ lại một chút gì đẹp nhất cho tuổi thanh xuân đang qua đi của mình?
Em luôn nhớ anh và sẽ mãi nhớ anh...
© Mun nghịch ngợm – blogradio.vn
Giọng đọc: Hằng Nga
Biên tập và thực hiện chương trình: Hằng Nga
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)
Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương
Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)
Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ
Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)
Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ
Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)
Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu
Xin cho tôi về lại thủa hoang sơ, lúc mà tâm hồn vẫn còn đang lớn, khi mà bản thân còn chưa gai góc, nhuốm màu cuộc sống. Xin hãy cho tôi trở lại những ngày hồn nhiên, trong trẻo, được sống với ước mơ thủa nhỏ, sống với con đường mà mình chọn lựa.

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’
Cô chợt nhớ đến đã đọc ở đâu đó một dòng như thế này: “Người cũ vừa khóc, người hiện tại liền thua”. Người cũ của anh khóc rồi.

Trên tình bạn dưới tình yêu
Trăng dưới nước là trăng trên trời, cậu trước mắt là người trong tim. Tưởng chừng như ánh diệu kỳ ấy với tay là có thể ôm trọn trong lòng, nhưng cuối cùng lại đem bản thân ngã nhào vào ao sâu lạnh lẽo từng tấc. Chuyện tình của cậu cũng không mấy vui, tôi đoán thế, chuyện tình của tôi chỉ cần thích cậu là đủ rồi.