Việt Nam trong tôi là…
2017-09-02 01:30
Tác giả:
Việt Nam là nơi đã sinh ra tôi, là quê hương, đất nước tôi, là cội nguồn gốc rễ trong con người tôi. Mỗi khi nhắc đến hai từ Việt Nam, tôi lại thấy tự hào. Tôi – một cô gái Việt Nam, sinh ra và lớn lên trên một dải đất nhỏ bé nhưng anh hùng. Dải đất bình yên nằm bên bờ Thái Bình Dương ấy, có ai ngờ phải oằn mình lên qua bao nhiêu cuộc chiến tranh. Mỗi tấc đất đều thấm đẫm bao nhiêu xương máu của những thế hệ đi trước, đổi lấy độc lập, tự do, để ngày hôm nay thế hệ trẻ như tôi có thể ngẩng cao đầu tự hào. Tôi còn trẻ, nhưng tôi đã được học về những trang sử vẻ vang của dân tộc, về nền văn hóa lâu đời mang một bản sắc rất Việt Nam. Và vì thế tôi càng thấy yêu quê hương mình. Một tình yêu vô điều kiện.
Việt Nam trong tôi là màu da vàng, là mái tóc đen, là dáng hình nhỏ bé. Thời chiến tranh, những cô gái thanh niên xung phong có thể vác trên vai những tải đạn nặng gấp mấy lần khối lượng cơ thể mình. Với dáng dấp nhỏ bé, người Việt Nam đã làm được biết bao điều kì diệu, để có thể ngẩng cao đầu với thế giới rằng một đất nước nhỏ bé với những con người nhỏ bé nhưng lại làm nên những chiến tích phi thường. Những anh hùng như Tô Vĩnh Diện, Phan Đình Giót đem cả tấm thân gầy để chèn nòng pháo, để lấp lỗ châu mai cho đồng đội chiến đấu vẫn còn khiến chúng ta bàng hoàng xúc động. Một Đặng Thùy Trâm dám một mình chiến đấu với 120 lính Mĩ chỉ bằng một khẩu CKC để bảo vệ thương binh ở bệnh viện Đức Phổ, khiến chúng ta khâm phục mãi trong lòng. Họ là những người Việt Nam rất bình thường, nhưng khi đất nước đau thương, họ trở thành những anh hùng bất tử.
Việt Nam trong tôi là lời ăn tiếng nói hàng ngày. Tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ ở đất nước tôi. Tôi tự hào về một thứ ngôn ngữ vừa giàu thanh điệu, nhạc điệu lại có khả năng diễn đạt uyển chuyển tư duy cũng như cảm xúc của con người. Tôi quen một chị bạn người Nhật Bản, chị sang Việt Nam du học chỉ vì hồi còn học đại học ở Tokyo thấy những du học sinh Việt Nam nói tiếng Việt hay quá. Thứ tiếng mà theo như chị nói cứ lảnh lót nửa như hát, nửa như đọc thơ. Vì vậy chị quyết định theo học và nghiên cứu tiếng Việt thay vì sang Trung Quốc du học như dự định ban đầu.
Việt Nam trong tôi là quê hương Tây Bắc hun hút xa, xanh ngắt một màu và mờ ảo trong sương sớm. Tôi thích mỗi buổi sáng được hít hà cái bầu không khí tinh khiết của đất trời, hít vào lồng ngực bầu dưỡng khí của quê hương. Tôi không quên những ngày thơ ấu, tôi hay theo bọn trẻ đi tắm suối, nằm ngửa mặt trên bờ cát dài nhìn trời xanh vời vợi, nhìn những đám mây trôi rất yên bình. Tôi rất nhớ mùi quế cay nồng xứ ấy, mảnh đất đã nuôi dưỡng tôi bao nhiêu năm trời. Quê hương tôi miền Tây Bắc, “quê hương cách mạng làm nên cộng hòa” của một thời, và giờ đây đã trở thành vùng đất xanh của Tổ quốc.
Việt Nam trong tôi là những câu hát ru mà bà và mẹ đã ru tôi ngủ năm nào. “Bà ru mẹ, mẹ ru con. Liệu mai sau các con còn nhớ chăng?” (thơ Nguyễn Duy). Những câu ca dao ấy cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ:
“Đầu làng có một cây đa
Anh ngồi nghỉ mát nàng ra nàng chào”.
Bình dị và thân thương, những câu hát ru ấy đã mang cho tuổi thơ tôi những giấc ngủ yên lành.
Việt Nam trong tôi là tà áo dài thướt tha, dịu dàng, tà áo truyền thống tôn lên những đường nét quyến rũ nhưng vẫn rất kín đáo của người phụ nữ Việt Nam.
Hoa hậu Đặng Thu Thảo trong tà áo dài truyền thống.
Việt Nam trong tôi là những món ăn quen thuộc không điểm hết được tên: rau muống luộc chấm tương, canh riêu cua mồng tơi ăn với cà muối, bánh chưng xanh, thịt mỡ dưa hành mỗi độ xuân về. Những món ăn thấm đượm hương vị quê nhà. Mỗi khi đi xa nhà tôi nhớ nhất những bữa cơm gia đình. Những món ăn đạm bạc nhưng chắc chắn là những món ăn ngon nhất tôi được ăn trong đời, vì trong đó có cả hương vị của tình mẹ.
Việt Nam trong tôi là những áng văn trác tuyệt tôi đã từng học trong nhà trường. Những trang văn đã dạy tôi cách làm người như thế nào và sống nhân nghĩa ra sao.
Việt Nam trong tôi là những miền đất xa xôi mà tôi mới chỉ được biết qua truyền hình, qua mạng Internet: một miền Trung gió lào cát trắng, một miền Nam chói chang ánh sáng với hai mùa nắng và mưa, những miền đất địa đầu, địa cuối của Tổ quốc, những vùng biên giới hải đảo xa xôi,... Tuy chưa một lần đặt chân đến đó nhưng sao tôi thấy thân quen đến thế, vì những người ở đó đều là người Việt Nam, cũng một dòng máu đỏ, cũng một màu da vàng, cũng nói tiếng Việt và chung một nền văn hóa.
Trong mỗi trái tim người Việt có một Việt Nam theo cảm nhận của riêng mình, nhưng tôi chắc chắn rằng những cảm xúc ấy sẽ gặp nhau ở lòng yêu Tổ quốc và tinh thần dân tộc.
Trong đất nước có tôi và trong tôi có một phần đất nước. Việt Nam trong tôi – đơn giản là dòng máu đỏ tươi đang chảy trong huyết mạch.
© Nguyễn Hằng Nga – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em?
Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.
Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê
Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.
Niềm say mê và sự bứt phá
Không có con đường nào trải sẵn hoa hồng, không có thành công nào mà không phải đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt hay không dẫm trên chông gai. Chỉ khi con người biết sống với niềm say mê, bứt phá thì không có gì là không thể thực hiện được.
Yêu lại người yêu cũ
Phải chi, em không yêu anh nhiều thì có thể em đã không phải tổn thương nhiều đến vậy. Em chưa từng hối tiếc vì đã dành thời gian lâu để yêu và bên anh, bởi cũng nhờ anh mà em mới biết yêu một người là thế nào.
Thao thức
Cô lắng nghe mà thấu hiểu những thao thức canh khuya những thao thức trong đêm dài của họ, Trân cũng hiểu luôn nỗi lòng của họ, nỗi lòng của những người mẹ cứ luôn canh cánh cho tương lai cho cuộc sống của các con mình.
5 cách hành xử khiến người EQ thấp bị trừ "âm điểm", ai cũng muốn xa lánh
Để cải thiện chất lượng cuộc sống và mối quan hệ, việc nhận thức và phát triển EQ là rất quan trọng.
Khi chúng ta độc thân đủ lâu
Có ai đó đã nói rằng, chúng ta vốn dĩ không sợ yêu… thứ chúng ta thật sự sợ hãi, thật sự ám ảnh chính là những thương tổn trong quá khứ. Chúng bám lấy cuộc sống của chúng ta như những bóng ma tâm lý khiến chúng ta đau đớn, khiến chúng ta đánh mất niềm tin vào bản chất thuần khiết của tình yêu.
Hai kẻ xa lạ nương tựa vào nhau bới tâm hồn đều vụn vỡ
Thương anh, nhỉ? Thương lấy những nỗi sầu Chữ thương này vì thấu hiểu cho nhau Thương, chẳng gặp, lòng em ngàn vết cắt Bởi lời mình có giúp được chi đâu?
Khám phá linh vật may mắn của 12 cung hoàng đạo
Mỗi cung hoàng đạo đều có 1 linh vật đại diện, phản ánh đặc trưng tính cách và năng lượng của cung hoàng đạo đó. Không chỉ mang lại may mắn, linh vật đại diện còn là vị thần hộ mệnh tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho chúng ta, đồng thời dẫn đường mỗi khi chúng ta nhụt chí.
Mùa hạ của những ngày xưa cũ
Thấy chúng tôi ngoại cứ nhìn hoài mà cười. Giờ tôi nhận ra chẳng có gì quý hơn là những giây phút gặp được con cháu của mình. Bởi có còn mấy mươi năm nữa đâu. Xế chiều như những chiếc lá thu nhuốm màu đỏ của thời gian vậy chỉ chờ cơn gió cuối thổi qua mà thôi.