Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ tôi sáng dáng hình đất nước

2015-12-22 01:42

Tác giả:


Vang vọng mãi như khắc vào ngàn năm tượng đài những người đã làm rạng danh Đất nước. Đó là mẹ, là các anh và cả chúng ta ngày hôm nay. Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu và sáng ngời muôn thủơ bởi những con người biết làm sáng hình đất nước.


***




Nghe bài hát Đất nước tôi - Hữu Hòa

Đã bao nhiêu lần tôi tự hỏi: Liệu trên thế giới này có nơi nào chiến tranh tang thương mà lại rất đổi anh hùng như nước mình không? Liệu có mảnh đất nào mà mỗi tấc đất hôm nay đã thấm máu xương của những thế hệ đi trước nhiều như nước mình không? Và, liệu có một đất nước nào lại có nhiều bà mẹ đau khổ nhưng cũng hết sức gan góc như đất nước mình không?


Những câu hỏi ấy cứ vấn vương mãi trong tôi mà không có lời giải đáp. Nhưng, có một điều tôi chắc chắn rằng không có một nơi nào trên Thế giới có một đất nước thứ hai như đất nước Việt Nam – từ “Đất nước” được hiểu với đầy đủ ý nghĩa thiêng liêng của nó!

Đã bao nhiêu lần tôi tự hỏi: Liệu trên Thế giới này có nơi nào chiến tranh tang thương mà lại rất đổi anh hùng như nước mình không? Liệu có mảnh đất nào mà mỗi tấc đất hôm nay đã thấm máu xương của những thế hệ đi trước nhiều như nước mình không? Và, liệu có một đất nước nào lại có nhiều bà mẹ đau khổ nhưng cũng hết sức gan góc như đất nước mình không?

Sự đồng cảm đã khiến tôi bắt nhịp ngay tức khắc khi lần đầu tiên lắng nghe những ca từ trong “Đất nước” của Phạm Minh Tuấn (phổ thơ Tạ Hữu Yên). Tiếng thơ cũng với tiếng lòng đã run lên bần bật theo từng điệu nhạc. Đất nước tôi, đất nước tôi... sáng ngời muôn thuở và ngàn lần xin được ngợi ca như thế.

Tôi đã rưng rưng nước mắt khi bắt gặp hình ảnh quá đổi thân quen của người mẹ Việt Nam:

"Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ.

Các anh không về mình mẹ lặng im.."

Mẹ tôi sáng dáng hình đất nước

Ôi! Còn nỗi đau nào trong đời lớn hơn nỗi đau của người mẹ phải vĩnh viễn mất đi đứa con dứt ruột thân yêu của mình? Ba lần mẹ tiễn các con ra chiến trường thì hai lần mẹ lau nước mắt, quằn quại đau thương khi nhận tin các anh tử trận. Mẹ đau lòng hơn thể một phần thân thể bị cắt lìa. Nhưng hơn ai hết, mẹ hiểu được chiến tranh là không thể nào tránh khỏi mất mát, hy sinh. Muốn cho quê hương sạch bóng quân thù thì cần phải có những người con trai, con gái anh dũng như các con của mẹ ngã xuống để “Đất nước” được đứng lên. Mẹ đau lòng nhưng không hề ngã quỵ.

Tôi đã rất cảm động khi xem một bộ phim tài liệu trong đó nói về một người mẹ Việt Nam anh hùng ở Vĩnh Long. Người mẹ ấy chỉ trong vòng có nửa tháng đã phải nhận tin ba đứa con trai của mình tử trận, người con trai còn lại thì bị thương nặng. Trong chưa đầy một tháng trời mà bốn phát súng bắn vào lòng người mẹ đã khiến bà vật vã trên giường bệnh, nhưng nhớ tới nhiệm vụ cách mạng bà lại quật dậy để đi tiếp con đường mà các con mình đang dang dở.

Một bà mẹ khác ở Đồng Tháp có chồng và năm con trai là liệt sĩ. Khi được hỏi tâm trạng của mình khi hay tin chồng và các con mình lần lượt ra đi mẹ nói:

“Đau buồn thì quả là không có gì bằng nhưng mẹ nghĩ nỗi căm thù quân giặc còn lớn hơn nỗi đau này nên phải đứng dậy đi tiếp vì Đảng, vì Đất nước và vì các con mình”. Và mẹ lại tiếp tục con đường cách mạng của mình, nuôi giấu cán bộ và tiếp tế lương thực cho cách mạng đánh giặc.

Mẹ tôi sáng dáng hình đất nước

Thế đấy, những người mẹ Việt Nam là như thế đấy. Sau nỗi đau mất con, mất chồng, mẹ vẫn đứng dậy sáng ngời để “Đất nước” trọn niềm vui.

"Mấy mùa không ngủ

Ngăn bước quân thù

Phía Nam phía Bắc

Vai mẹ lại gầy

Gánh gạo nuôi con"

Đàn con của mẹ đã ra đi, nhưng những đứa con ưu tú chung của Tổ quốc thì vẫn còn và đang tiếp bước các anh. Và mẹ lại gồng gánh trên vai từng gánh gạo để nuôi cả đàn con thân yêu ấy. Hình ảnh của mẹ làm tôi nhớ đến hình ảnh của cánh cò trong ca dao ta đã phải vượt qua bao lửa đạn hiểm nguy để đem từng hạt gạo về nuôi bầy con trẻ.

Tôi chợt nhớ đến những người mẹ Việt Nam trong chiến đấu đã dâng hiến trọn vẹn tình thương cho cách mạng. Các mẹ cũng có con và cũng rất mực yêu thương những đứa con của mình. Nhưng tình thương của mẹ không chỉ bó hẹp như vậy mà trang trải khắp cho các con ở khắp mọi miền, những anh chiến sĩ giải phóng quân. Những đêm hè tiếng mẹ ru con lao xao trong giấc ngủ. Con lớn rồi mẹ lại dìu dắt chúng con theo con đường của cha để xả thân vì Tổ quốc. Những đêm mẹ chong đèn để canh bóng quân thù. Những lúc mẹ lần mò trong đêm tối để dò đường cho quân đi. Những lúc mẹ đấu tranh với quân thù, ngăn cản chúng để chúng con được bình yên dưới căn hầm bí mật của mẹ đào. Lúc mẹ tự lấy dao khứa vào tay mình để hòa lẫn máu của chúng con nhằm che mắt kẻ thù,... sẽ mãi không thể nào chúng con quên được.

Mẹ tôi sáng dáng hình đất nước

Mẹ là như vậy, tình riêng mẹ vẹn, tình chung mẹ tròn. Đối với cách mạng thì hạt muối cắn đôi, bát cơm sẻ nửa:

"Hạt thóc chia đều dẫu no dẫu đói

Ta vẫn vẹn tình đắng ngọt cùng vui"

Mẹ ơi, có khi nào mẹ nhìn lại cuộc đời để thấy mẹ đã dành lại gì cho riêng mẹ? Mất chồng, mất con và mất luôn cả tuổi thanh xuân của mình. Nhưng mẹ còn cả “Đất nước” thanh bình ngày hôm nay, còn chúng con vẫn đêm ngày bên mẹ, tiếp bước các anh. Thương mẹ, nhớ các anh, chúng con nguyện đi theo tiếng gọi của Tổ quốc để không phụ những gì mà mẹ đã ươm mớm cho chúng con.

Bài hát đã kết thúc nhưng những điệp khúc: “Đất nước tôi, Đất nước tôi...” vẫn còn vang vọng mãi như khắc vào ngàn năm tượng đài những người đã làm rạng danh Đất nước. Đó là mẹ, là các anh và cả chúng ta ngày hôm nay. Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu và sáng ngời muôn thủơ bởi những con người biết làm sáng hình đất nước:

“Nước chúng ta, nước những người chưa bao giờ khuất

Đêm đêm rì rầm trong tiếng sóng

Những buổi ngày xưa vọng nói về” (*)

Theo Nhacvietplus


Chú thích:

(*) Trích bài thơ Đất nước - Nguyễn Đình Thi


Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
yeublogviet

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh

Mùa đông không anh

Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ

Hạnh phúc riêng của mẹ

Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.

Thích ứng với cô đơn

Thích ứng với cô đơn

Những chuyện ngày xưa kể nhau nghe hằng tuần đã trở thành những thước phim tồn đọng, và chính chủ cũng đang dần quên đi những nỗi đau chứa đựng bên trong đó mất rồi.

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Với cô, anh là khoảng trời bình yên sau bao giông bão của cuộc đời. Để rồi thương nhau.

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Thi thoảng, mình lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp với người ấy, rồi lại tự đặt ra vô vàn câu hỏi, kiểu nếu như mình đã làm khác đi, nếu như mình kiên nhẫn và vị tha hơn, nếu như người ấy chịu thay đổi đi một chút nhỉ…

Mùa đót chổi

Mùa đót chổi

Hân thương các học trò của mình. Tình thương yêu của Hân, một cô giáo miền xuôi vượt đèo, lội suối lên gieo chữ nơi miền ngược suốt ba năm nay là cố gắng dạy cho các em viết được những nét chữ nắn nót, vuông vắn, biết đọc ê a đánh vần hay những phép tính, bài toán đơn giản.

Gió qua miền kí ức

Gió qua miền kí ức

Tuổi 18 đôi mươi Cùng những ngày vội vã Hôm nay mưa tầm tã Sao em buồn thế em?

back to top