Unloved ( CXAN 140 )
2013-02-27 09:02
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team
"Em cược rằng anh không thể hiểu cảm giác của em khi đi dạo qua nhà anh hàng đêm.
Em cược rằng anh không thể hiểu cái cảm giác khi chỉ đứng ở bên ngoài và nhìn những ánh đèn trong ấy.
Và dường như em không biết tại sao em lại không thể lau khô những giọt nước mưa trên khuôn mặt mình."
Đó là lời bài hát em từng nghe vậy mà giờ đây lại rơi vào chính hoàn cảnh của em như một định mệnh.

Ảnh minh họa
Em là người ít bộc lộ cảm xúc vậy mà anh còn khiêm tốn hơn cả em. Hay anh nghĩ em không đáng để anh bộc lộ, mỗi lúc em muốn nói một điều gì đó thì anh luôn bảo "Sao em nghĩ vậy?" hay "Em không nói gì nữa nhé".
Em cũng xin anh đừng bao giờ tâm sự ở chốn ngày xưa khi còn yêu nhau mình từng đến nữa. Những đêm thổn thức như thế này em cũng không có người để mà tâm sự, ôm máy tính gặm nhấm một mình niềm cảm xúc vô bờ bến. Em đang đi trên con đường chênh vênh khó tả, đi trên con đường hoang vắng, con đường không bao giờ có anh.
Đã 2 tháng rồi không có anh bên cạnh mà cuộc sống của em nó không tĩnh lặng bao giờ cứ gập ghềnh một nỗi đau mất mát. Thời gian để hình ảnh của anh xoá nhoà trong em là bao lâu: 2 tháng, 6 tháng, một năm hay lâu hơn nữa... điều đó chính em cũng chưa biết được nhưng xin anh hãy giúp em, đừng đưa những cảm xúc về anh trong em trỗi dậy, em sẽ không ngoan ngoãn đi theo anh một lần nào nữa.
Em sẽ sống theo lý trí của em, sống đúng với con người của em vô tình, vô tâm và ích kỷ. Em mong anh được hạnh phúc, em mong anh sẽ có người cùng giúp anh san sẻ trong công việc cũng như trong cuộc sống, nhưng em chưa hình dung được là nếu có người nào đó có anh như em đã từng có anh thì lòng ích kỷ của em sẽ bộc lộ như thế nào em cũng không dám chắc được.
Anh ở gần em mà sao thấy ngày một xa vời quá, phải chăng đấy là lòng em đang xa vời vợi, em muốn lãng quên tất cả, em muốn chôn giấu tình yêu này vào góc khuất của trái tim để mỗi lúc thấy cô đơn nhất thì em lục tìm mà hoài niệm một mình tự an ủi.

Ảnh minh họa
Chúc anh luôn bình yên với cuộc sống, với những gì anh cho là nên làm để tìm thấy niềm vui cho chính mình. Em sẽ tập quên anh như chính đứa trẻ tập đi những bước đi đầu đời vậy. Tạm biệt những biệt khúc thân thương nhất. Người đơn phương yêu anh!
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ngày đẹp trời để cô đơn
Chuyến xe cuối ngày đưa Lam rời thị xã, mưa ướt nhạt nhòa trong đêm. Bên ngoài chắc là lạnh, cô chẳng rõ nữa, chỉ thấy gió ngả nghiêng những ngọn cây như lòng cô đang giông bão. Lam chẳng còn nhớ buổi tối hôm ấy kết thúc thế nào. Cô chỉ biết rằng mình đã bỏ lại tất cả. Lam cất chai nước hoa hồng vào tủ, cất luôn những kỷ niệm cũ vào một góc nhỏ trái tim. Đau nào rồi cũng qua, ngày mai còn phải bước tiếp vì chính mình chứ. Người ta đổi thay thì mình thay đổi, còn cả cuộc đời dài phía trước kia mà.

Sống đơn giản liệu đời có thanh thản?
Dù có sinh ra ở nơi đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ắt hẳn mỗi người đều sẽ chứng kiến muôn vàn thay đổi lớn nhỏ diễn ra xuyên suốt cuộc đời mình.

Blog Radio 793: Em sẽ trở về vào mùa xuân
Khi mùa xuân đến thì chỉ cần lòng người đón nhận thôi thì ở đâu rồi chắc chắn đất trời cũng nở hoa.

Blog Radio 792: Năm nay bạn có về nhà đón Tết sớm?
Vậy là hắn được nghỉ Tết sớm hơn mọi năm rồi. Về nhà vẫn là hơn nhất. Đã bao nhiêu năm hắn chẳng thể về sớm để được ăn cái Tết dài ngày hơn, được ở cạnh gia đình lâu hơn.

Blog Radio 791: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 2 – Hết)
Đừng khóc. Em có anh mà. Ở bên anh nhé, được không? Tôi không đáp, chỉ vùi đầu vào trong ngực Kiên, vòng tay cũng nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng to rộng của anh. Có lẽ, chim sáo đã tìm được bến đậu rồi…

Nỗi buồn mang tên hạnh phúc
Có một buổi sáng nào đó, khi bạn ngước mặt lên nhìn bầu trời vẫn bắt gặp khoảng không màu xanh trong veo ấy, nhưng lòng bạn lại ướt mưa…Bởi lẽ Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó.

Không dám mở lời yêu
Cũng đã lâu rồi con tim này không còn rung động. Có phải nó đã già cõi rồi không? Ai cũng có một thời thanh xuân tươi đẹp còn đối với tôi thanh xuân là một cái gì đó thật xa xỉ, bao nhiêu là lo toan.

Blog Radio 790: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 1)
Người ta thường thích trêu ghẹp những bông hoa dại nhưng rồi vẫn trở về với những đóa hoa có danh, có phận được cắm ở trong bình. Những đóa hoa dại mong manh, không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải trở nên mạnh mẽ, kiên cường.

Khi ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ
Một chuyện tình kết thúc không chỉ đến từ một phía, nếu ta tự buông bỏ với chính tình yêu của mình, nó cũng sẽ quay lưng lại với hạnh phúc của chúng ta. Khi ta không làm gì cả, tiếc nuối vẫn còn đó. Nhưng ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ.

Có lẽ đã đến lúc để quên em
Anh không biết trong lòng mình đang có cảm giác gì nữa, giống như là mất mát lại giống như là nhẹ nhõm. Có lẽ là bởi vì anh biết em vẫn đang sống một cuộc sống rất tốt, cũng có lẽ bởi vì anh nhận ra, anh vốn dĩ không có mặt trong kế hoạch của em, tương lai của em, chúng ta rồi sẽ có cuộc sống của riêng mình mà không có đối phương trong đó.