Phát thanh xúc cảm của bạn !

Trung thu xưa

2023-09-29 03:15

Tác giả: Việt Hùng


blogradio.vn - Mỗi người một chân một tay, thế là năm cái lồng đèn được ra lò. Cái của bọn con trai là hình ngôi sao còn bọn con gái là hình tròn, được cái Lan khéo tay nên vẽ hoa trên đó trang trí nên đẹp lắm.

***

Ngồi bên ban công, uống một tách trà ấm cùng với một ít bánh quy để nhâm nhi vào buổi chiều thì còn gì bằng. Trong lúc đang ngắm nhìn phố xá, chợt tôi thấy lũ trẻ trong xóm tay cầm đèn trung thu chạy ra vỉa hè ngồi chơi. Nhìn bọn nhỏ làm tôi lại như thấy mình hồi xưa, cũng thích đến trung thu để được rước đèn, phá cỗ cùng chúng bạn.

Cơn gió kí ức ùa về, tôi còn nhớ đó là vào những năm của thế kỉ XX, lúc đấy tôi mới chỉ là một đứa trẻ hồn nhiên, tinh nghịch. Hôm đó khi tôi đang cắt cỏ sau vườn thì thằng Tuệ chạy sang nhà tôi, nó quát tôi tại sao còn ngồi ở đây cắt cỏ biết hôm nay là trung thu rồi không? Tôi vào nhà xem lại lịch thì mới biết hôm nay là trung thu, tôi hò reo, vui sướng, nghĩ đến món bánh trung thu tối nay được ăn lại làm tôi háo hức, phấn khích tột độ. Thằng Tuệ kéo tay tôi ra bờ đê, ở đó con Na, thằng Tùng, cả cái Lan nữa. Thằng Tuệ đứng ra chỉ đạo mọi người để bắt tay làm đèn trung thu không là không kịp. Tôi và Tùng là con trai nên được phân công đi chặt Tre, cái Na, Lan là con gái chân yếu tay mềm nên đi xin giấy kiếng. Còn thằng Tuệ thì khéo tay nhất nên sẽ là người làm khung lồng đèn. Cả nhóm mỗi người một việc, chẳng mấy chốc nguyên liệu đã có đủ. Tùng chặt tre ra thành từng thanh nhỏ, Tuệ tỉ mỉ lấy mấy cái thanh tre đó để làm khung. Được cái nào thì cái Lan sẽ lấy keo dán giấy kiếng vào khung lồng đèn. Mỗi người một chân một tay, thế là năm cái lồng đèn được ra lò. Cái của bọn con trai là hình ngôi sao còn bọn con gái là hình tròn, được cái Lan khéo tay nên vẽ hoa trên đó trang trí nên đẹp lắm.

Nhóm chúng tôi giải tán về ăn cơm thật nhanh để chuẩn bị ra tổ dân phố để vui chơi, phá cỗ. Bình thường ăn mãi chả hết bát cơm mà hôm nay chúng tôi ăn nhanh một cách lạ thường. Tầm mười lăm phút sau, bọn nó đã tập trung đầy đủ ở ngoài tổ dân phố. Trẻ em đứa nào đứa nấy trên tay cùng cầm đèn trung thu, nghêu ngao hát bài rước đèn ông sao. Bác Đa đi tới, trên tay bưng chiếc bánh trung thu khổng lồ, vừa nhìn thấy bác đám trẻ con đã bu quanh để tranh nhau ăn bánh. Vợ bác còn đem thêm nào là bánh cốm, kẹo, bim bim,... Cả đám hò reo, ca hát, nhảy múa, phá cỗ trung thu. Mới cắn một miếng, nhân bánh mùi đâu đỏ thơm phức, ngọt ngọt, thơm mùi mè được rắc ở trên. Nhớ nắm trước là nhân đậu xanh, năm nay là đu đỏ. Tôi háo hức không biết năm sau còn là nhân gì nữa.Mọi người chơi tới khuya mới về nhà, trên đường về chúng tôi vẫn còn ngân nga bài rước đèn ông sao.

Trung thu phải như thế chứ, còn bây giờ thế kỉ XXI, thật khó để tìm thấy được hương vị bánh như ngày xưa. Bây giờ bánh trung thu muôn hình muôn vị, đèn trung thu bây giờ nào là siêu nhân, công chúa, các loại nhưng nó được làm bằng nhựa. Trẻ em thời nay đa số thì trung thu là ở nhà, xem ti vi, điện thoại, mạng xã hội. Chứ cũng chẳng được tự tay làm chiếc đèn trung thu, được thử cái mùi vị bánh hồi xưa. Đối với tôi mà nói, đó là kỉ niệm quý giá, nó sẽ mãi trong tâm trí tôi.

© Việt Hùng - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Bản Thân Hạnh Phúc, Tuổi Nào Cũng Là Thanh Xuân | Radio Chữa Lành

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Có một ngày

Có một ngày

Em dừng bước và nhìn khắp nẻo Những góc nhỏ một thời vẫn như còn vọng đâu đây

Bây giờ là mùa đông

Bây giờ là mùa đông

Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ

Nếu lỡ

Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn

Sống trọn

Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn

Đông về lại thấy cô đơn

Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi

Tôi muốn được là tôi

Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu

Tiếng yêu đầu

Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh

Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.

 Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn

Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn

Bây giờ ngồi đây viết những dòng tâm sự này trái tim tôi bỗng cảm thấy bình yên đến lạ, dường như tất cả những thách thức vất vả trước kia sảy đến để tôi thay đổi, trưởng thành. Tôi từ một con người lạc lõng mỏng manh nay đã trở nên kiên cường, từ một cô gái khép lòng nay đã mở rộng trái tim. Tôi biết yêu đời yêu mình, tôi rạng ngời hơn bao giờ hết, tôi thầm cảm ơn cuộc sống đã cho tôi vấp ngã cho tôi đau đớn để tôi trưởng thành, tôi nhận ra sau cơn bão tố đau thương dù bị vùi dập nhưng ngọn cỏ ven đường như tôi lại trở nên xanh hơn thắm hơn, cảm ơn cuộc đời.

Đôi lúc ta ngoảnh lại

Đôi lúc ta ngoảnh lại

Đến đây thì tôi tin người bạn của tôi chắc đã hiểu và biết dù chưa trọn vẹn lắm, rằng một người làm công việc về chính trị là như nào. Là người có một cái đầu và một trái tim lớn hơn những người khác đó bạn.

back to top