Trung thu xưa
2023-09-29 03:15
Tác giả: Việt Hùng
blogradio.vn - Mỗi người một chân một tay, thế là năm cái lồng đèn được ra lò. Cái của bọn con trai là hình ngôi sao còn bọn con gái là hình tròn, được cái Lan khéo tay nên vẽ hoa trên đó trang trí nên đẹp lắm.
***
Ngồi bên ban công, uống một tách trà ấm cùng với một ít bánh quy để nhâm nhi vào buổi chiều thì còn gì bằng. Trong lúc đang ngắm nhìn phố xá, chợt tôi thấy lũ trẻ trong xóm tay cầm đèn trung thu chạy ra vỉa hè ngồi chơi. Nhìn bọn nhỏ làm tôi lại như thấy mình hồi xưa, cũng thích đến trung thu để được rước đèn, phá cỗ cùng chúng bạn.
Cơn gió kí ức ùa về, tôi còn nhớ đó là vào những năm của thế kỉ XX, lúc đấy tôi mới chỉ là một đứa trẻ hồn nhiên, tinh nghịch. Hôm đó khi tôi đang cắt cỏ sau vườn thì thằng Tuệ chạy sang nhà tôi, nó quát tôi tại sao còn ngồi ở đây cắt cỏ biết hôm nay là trung thu rồi không? Tôi vào nhà xem lại lịch thì mới biết hôm nay là trung thu, tôi hò reo, vui sướng, nghĩ đến món bánh trung thu tối nay được ăn lại làm tôi háo hức, phấn khích tột độ. Thằng Tuệ kéo tay tôi ra bờ đê, ở đó con Na, thằng Tùng, cả cái Lan nữa. Thằng Tuệ đứng ra chỉ đạo mọi người để bắt tay làm đèn trung thu không là không kịp. Tôi và Tùng là con trai nên được phân công đi chặt Tre, cái Na, Lan là con gái chân yếu tay mềm nên đi xin giấy kiếng. Còn thằng Tuệ thì khéo tay nhất nên sẽ là người làm khung lồng đèn. Cả nhóm mỗi người một việc, chẳng mấy chốc nguyên liệu đã có đủ. Tùng chặt tre ra thành từng thanh nhỏ, Tuệ tỉ mỉ lấy mấy cái thanh tre đó để làm khung. Được cái nào thì cái Lan sẽ lấy keo dán giấy kiếng vào khung lồng đèn. Mỗi người một chân một tay, thế là năm cái lồng đèn được ra lò. Cái của bọn con trai là hình ngôi sao còn bọn con gái là hình tròn, được cái Lan khéo tay nên vẽ hoa trên đó trang trí nên đẹp lắm.
Nhóm chúng tôi giải tán về ăn cơm thật nhanh để chuẩn bị ra tổ dân phố để vui chơi, phá cỗ. Bình thường ăn mãi chả hết bát cơm mà hôm nay chúng tôi ăn nhanh một cách lạ thường. Tầm mười lăm phút sau, bọn nó đã tập trung đầy đủ ở ngoài tổ dân phố. Trẻ em đứa nào đứa nấy trên tay cùng cầm đèn trung thu, nghêu ngao hát bài rước đèn ông sao. Bác Đa đi tới, trên tay bưng chiếc bánh trung thu khổng lồ, vừa nhìn thấy bác đám trẻ con đã bu quanh để tranh nhau ăn bánh. Vợ bác còn đem thêm nào là bánh cốm, kẹo, bim bim,... Cả đám hò reo, ca hát, nhảy múa, phá cỗ trung thu. Mới cắn một miếng, nhân bánh mùi đâu đỏ thơm phức, ngọt ngọt, thơm mùi mè được rắc ở trên. Nhớ nắm trước là nhân đậu xanh, năm nay là đậu đỏ. Tôi háo hức không biết năm sau còn là nhân gì nữa.Mọi người chơi tới khuya mới về nhà, trên đường về chúng tôi vẫn còn ngân nga bài rước đèn ông sao.
Trung thu phải như thế chứ, còn bây giờ thế kỉ XXI, thật khó để tìm thấy được hương vị bánh như ngày xưa. Bây giờ bánh trung thu muôn hình muôn vị, đèn trung thu bây giờ nào là siêu nhân, công chúa, các loại nhưng nó được làm bằng nhựa. Trẻ em thời nay đa số thì trung thu là ở nhà, xem ti vi, điện thoại, mạng xã hội. Chứ cũng chẳng được tự tay làm chiếc đèn trung thu, được thử cái mùi vị bánh hồi xưa. Đối với tôi mà nói, đó là kỉ niệm quý giá, nó sẽ mãi trong tâm trí tôi.
© Việt Hùng - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Bản Thân Hạnh Phúc, Tuổi Nào Cũng Là Thanh Xuân | Radio Chữa Lành
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
“Sau cơn mưa trời lại sáng”
Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.
Bông hồng đỏ
Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?
Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?
Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.
Tháng tám và em
Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.
Khi con đã lớn khôn
Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.
Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...
Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.
Mạnh mẽ bước qua quá khứ
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
Đừng kết thúc, em nhé!
Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Có một mùa nhớ thương
Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.