Phát thanh xúc cảm của bạn !

Trở về nhà vào mùa hè

2022-09-22 01:20

Tác giả: Saya Le


blogradio.vn - Tôi kéo vali bước vào nhà, tôi gọi ba, mặt dù tôi đã thông báo trước nhưng ba có vẻ bất ngờ, chắc có uống một chút men, đôi mắt cố mở để nhìn cho rõ phải mất mấy giây mới định hình con gái trước mặt, rồi tự nhiên ba bật khóc ngon lành. Tôi thì cười và ghẹo lại, con về ba mừng ba khóc à, thế con quay trở lại Sài Gòn nhé, tôi phải nói sang chuyện nọ, hỏi chuyện khác chứ không bản thân sợ cũng không kiềm được mà khóc.

***

Mọi lần, khi tôi về nhà thường không báo trước với gia đình, một phần là không muốn ông bà ở nhà trông ngóng, một phần là vì tôi có thể tự xử lý mọi chuyện được. 

Mỗi lần về tôi chỉ cần báo với nhỏ bạn thân đang ở quê là đủ, chúng tôi thường hẹn nhau ở bến tàu, sau đó là đi ăn, la cà tám một chút xíu chúng tôi mới về tới nhà. Nhưng đợt này, đổi lại tôi muốn thông báo cho gia đình, như đúng nghĩa của chuyến về lần này tôi muốn dành thời gian cho gia đình trước tiên.

Máy bay hạ cánh, cũng là lúc màn đêm buông xuống, ban đêm không khí ở quê thật tĩnh lặng mới chín giờ tối nhưng nhà nhà điều chìm trong bóng tối và say giấc nồng. 

Tôi kéo vali bước vào nhà, tôi gọi ba, mặt dù tôi đã thông báo trước nhưng ba có vẻ bất ngờ, chắc có uống một chút men, đôi mắt cố mở để nhìn cho rõ phải mất mấy giây mới định hình con gái trước mặt, rồi tự nhiên ba bật khóc ngon lành. Tôi thì cười và ghẹo lại, con về ba mừng ba khóc à, thế con quay trở lại Sài Gòn nhé, tôi phải nói sang chuyện nọ, hỏi chuyện khác chứ không bản thân sợ cũng không kiềm được mà khóc.

bo_4

Trước khi về, bạn tôi bảo mùa này về nắng lắm chịu không nổi đau, tôi cười cười bảo với bạn tôi rằng tao đang thiếu vitamin mà nắng ở quê như vậy mới nạp đủ.

Sống ở thành phố đã gần mười năm, lâu dần giờ giấc sinh hoạt mọi thứ đã quen với nơi này. Về quê, buổi sáng đầu tiên đúng năm giờ loa phát thanh vang lên ngay trước ngõ nhà vừa nghe tiếng của cô phát thanh viên đài tỉnh cả ngủ. Các động tác thể dục cứ văng vẳng bên tai và theo đó là âm thanh hô một hai ba trái phải, một hai ba trái phải tôi thực sự được đánh thức chưa đầy năm phút đồng hồ.

Mùa hè ở quê, buổi sáng còn đọng lại chút hơi sương nên không khí mát lạnh. Nhưng đừng tưởng vậy là thời tiết dễ chịu, chưa đầy hai tiếng đồng hồ sau nắng lên như hong khô tất cả mọi thứ còn xót lại từ đêm qua. 

Tôi cảm nhận nắng vầy cũng dễ chịu chán so với nắng gắt Sài Gòn thì ở quê còn tốt chán. Tôi loay hoay cả buổi sáng dọn lại căn phòng lâu ngày không sử dụng, tính bụng xong xuôi tôi đi hái lá ngô cho mấy chú bò. Vừa bước ra khỏi phòng, nắng chẳng còn ấm ấp của buổi sáng, nắng cũng chẳng có dịu dàng như sớm mai. Mà thay vào đó là nắng rực lửa như muốn thiêu đốt những gì chạm vào, đứng trong hè tôi nhìn ra ngoài sân có thể cảm nhận được khói lửa bốc lên từ lòng đất. Tôi e ngại, đành chui lại trong nhà. Thật sự không dũng cảm đi hái lá ngô vào lúc này.

Không phải tôi nói điêu đâu mà ai cùng miền quê giống tôi sẽ biết cái nắng miền trung mùa hè khủng khiếp tới mức nào.

Vào mùa hè thời tiết rất khắc nghiệt, nắng gắt mọi người thường đi đồng sớm, để khi nắng lên tất cả trở về nhà. Khoảng thời gian tránh nắng mùa này kéo dài từ mười một giờ đến bốn giờ chiều trong ngày. Thật sự nắng lắm các bạn ạ, chỉ cần giăng nắng một hôm là bạn có thể bệnh ngay, nắng nóng có thể làm bạn sốc nhiệt và ngất xỉu nếu không quen. Nhìn thời tiết làm cho cây cỏ chẳng có chút sức sống, mà ngay cả con người cũng khô cằn nữa là.

bo_1

Ngày trước, xóm tôi còn nghèo lắm, một phần là thời tiết ở đây chỉ xoay quanh bốn mùa nắng, nắng ngắt, rồi lại mưa và bão thôi. Tất cả dân làng điều nhờ vào cây lúa làm kinh tế chính. Nhà nào đông con thì thường rất khó khăn. Nhà tôi không phải thuộc diện giàu có trong xóm nhưng tính ra chúng tôi chưa bị bỏ đói ngày nào, hơn nữa ba mẹ còn cho anh em chúng tôi ăn học tử tế.

Thời của tôi đếm trên đầu ngón tay chỉ vài ba đứa đi học và nhà nào cho ăn ăn học là rất được ngưỡng mộ và thường được lấy làm hình tượng cho lớp trẻ sau. Nhà tôi tất cả vốn liếng của cải ba tôi điều dồn vào tất cả anh chị em tôi. Sau này, phong trào đi xuất khẩu lao động mở ra, từ một nhà nghèo nhất xóm nhưng có hai đứa con đi xuất khẩu vươn lên trở thành nhà khá nhất nhì trong xóm. Từ hình ảnh đó, xóm làng tôi điều thay đổi cách nhìn, thay vì đầu tư cho con đi học thì đầu tư cho con đi xuất khẩu, chỉ cần một người trong gia đình có con đi lao động nước ngoài thì sẽ đổi đời.

Thực tế thật vậy, đặc trưng của những nhà có con đi xuất khẩu là những cổng ngõ cao tường, những bờ rào chắn, những mái hiên nhà, những đường dây wifi kéo tận nhà, những dàn karaoke rinh về ngày càng nhiều. Còn nhà tôi vẫn vậy cho đến bây giờ.

bo_2

Tôi và ba đang ngồi nói chuyện về đứa em chú ruột mới đi nhật về, chú tôi cũng đang xây dựng lại cổng ngõ ngon lành lắm. Ba tôi bảo, bé út đứa con mót mà lại làm được việc đó chứ, nhờ có nó mà chú tôi giờ mới sửa xây lại ngon lành. Rồi ba quay sang bảo tôi, hay hồi con đi xuất khẩu có khi giờ ba được nhờ, chứ đợi con giàu tới khi nào. Tôi cũng được đà cao hứng thêm vào đúng là học hành chi chả được gì đi xuất khẩu còn có tiền hơn rồi. Tôi vừa dứt câu liền bị la té khói.

Ngày mai con vô lại Sài Gòn. Ba bảo tưởng đau đợt này về chơi lâu, chứ về mấy hôm lại đi, tôi chỉ biết đáp lại không, con phải đi kiếm cơm nữa ba ơi. Mắt ba tôi buồn hiu, nhìn thì mạnh mẽ vậy á chứ cũng hay khóc thương con lắm. Ngày tôi đi, ba không ở nhà, ra đồng sớm hơn, như kiểu trốn tránh việc phải tiễn tôi vậy. Cuối cùng, tôi vẫn đi và ba vẫn chưa trở về.

Tôi lại kéo vali trở vào Sài Gòn, tiếp tục hành trình đơn độc ở một thành phố náo nhiệt đông đúc. Rất đỗi quen thuộc nhưng xa lạ cũng không kém.

© Saya Le - blogradio.vn

Xem thêm: Giá có thể trốn phố về quê | Family Radio

Saya Le

Life should be more fun

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thân gửi, anh yêu em

Thân gửi, anh yêu em

Nhưng chẳng có từ ngữ nào đủ để miêu tả nỗi nhớ ấy, và càng viết thì anh càng thấy mình rơi vào trong nó sâu hơn. Giờ đây anh đã hiểu nỗi lòng của những người yêu xa, anh muốn ôm và hôn em nhiều hơn bao giờ hết.

Tết là đừng xa nhau

Tết là đừng xa nhau

Cái niềm ao ước đó cứ làm bác Ba trăn trở hoài mỗi khi từ tết xuất hiện, mong sao tết là tất cả được gần gũi bên nhau. Tết là đừng làm mọi người phải cách xa, vậy mà bác cứ ước hoài cũng có được đâu, là vì vậy đó.

Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường

Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường

Người yêu hiện tại của em, anh ấy đã chứng kiến mọi thứ. Anh ấy đã an ủi và chăm sóc em khi em yếu đuối nhất, và em không thể ngừng tự hỏi: Tại sao em lại phải gắn bó với người chồng bạo lực, trong khi em có thể tìm được hạnh phúc thực sự?

Dịu dàng trong đời (Phần 5)

Dịu dàng trong đời (Phần 5)

Cô từng nghe qua một câu nói: “Đến một lúc nào đó bạn sẽ phải bật khóc trước lựa chọn của bạn”, chuyện của Ngọc cũng vậy chuyện của cô cũng thế, mãi đến sau này cô mới có thể hiểu ra những điều này. Cô tổn thương người mình yêu cũng tổn thương cả chính mình

Những chuyện đến với mình đều là cái duyên

Những chuyện đến với mình đều là cái duyên

Cách tiếp nhận, xử lý các vấn đề của mỗi người cũng khác nhau. Những người cảm tính, bồng bột, xốc nổi thì hành động thường thái quá khi đối diện với sự việc. Còn những người chín chắn hơn, trải nghiệm hơn, trưởng thành hơn họ sẽ bình tĩnh để đối đáp.

Bãi sông Hồng

Bãi sông Hồng

Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới, Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng. Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong, Thuyền ai đó mong về lại bến xưa.

Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể

Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể

Người EQ cao không dễ dàng chia sẻ 3 điều này với người khác. Họ luôn biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.

Vì còn thương nên còn vương

Vì còn thương nên còn vương

Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.

Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa

Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa

Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.

Dịu dàng trong đời (Phần 4)

Dịu dàng trong đời (Phần 4)

Khi anh mở lời muốn tiến xa hơn, cô vui vẻ nhưng lại không dám tin, cô lại lùi lại, nhưng khi anh nói: “khi nào em muốn nói anh sẽ nghe” thì cô đã không còn do dự nữa rồi. Hẹn anh hôm nay là muốn kể cho anh quá khứ của cô, lại muốn cùng cho anh danh phận.

back to top