Phát thanh xúc cảm của bạn !

'Broker' - Điều gì làm nên một gia đình?

2022-08-25 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Vì không chịu được sức ép lẫn sự kỳ thị từ xã hội, rất nhiều cô gái giống So Young đã tìm đến giải pháp an toàn hơn: đặt con vào những chiếc hộp em bé ở trước nhà thờ. Chiếc hộp như tia hy vọng cuối cùng của người mẹ dành cho những sinh linh vô tội, mong rằng con mình sẽ được lớn lên trong một gia đình tử tế, có cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác. Thế nhưng, liệu đó có thực sự là giải pháp tốt?

***

Tác phẩm mới nhất của đạo diễn Hirokazu Kore-eda đặt cho người xem những câu hỏi nhức nhối về hai tiếng “gia đình”: liệu ta có thể tìm được hạnh phúc và mái ấm thực sự với những người không cùng huyết thống?

Khi bắt đầu cảm nhận có một sinh linh đang dần lớn lên trong bụng mình, So Young thấy cả thế giới như sụp đổ. Một cô gái trẻ, chưa lập gia đình, không việc làm ổn định sẽ phải làm gì nếu trở thành mẹ đơn thân? Chưa kể, ở một đất nước có phần độc đoán như Hàn Quốc, việc sinh con ngoài giá thú vẫn bị xem là một tội ác đáng lên án.

Vì không chịu được sức ép lẫn sự kỳ thị từ xã hội, rất nhiều cô gái giống So Young đã tìm đến giải pháp an toàn hơn: đặt con vào những chiếc hộp em bé ở trước nhà thờ. Chiếc hộp như tia hy vọng cuối cùng của người mẹ dành cho những sinh linh vô tội, mong rằng con mình sẽ được lớn lên trong một gia đình tử tế, có cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác. Thế nhưng, liệu đó có thực sự là giải pháp tốt?

CHUYẾN XE CUỘC ĐỜI

Sau chiến thắng vang dội tại LHP Cannes 2018 – giành giải Cành cọ Vàng với Shoplifters, đạo diễn người Nhật Hirokazu Kore-eda không còn giới hạn bản thân trong phạm vi quê hương mà nhanh chóng đưa máy quay ra khỏi biên giới để kể lại những câu chuyện mang tính phổ quát hơn. 

Chuyện phim bắt đầu vào một đêm mưa ở Busan, khi So Young mang con trai Woo Sung đến gửi ở một nhà thờ nhưng không để vào trong hộp em bé. Sự việc trở nên phức tạp khi hôm sau, So Young thay đổi quyết định vì bản năng người mẹ không cho phép cô làm điều đó. Phút yếu lòng của cô gái bỗng trở thành cơ hội cho những kẻ môi giới như Sang Hyeon và Dong Soo – hai gã đàn ông không vợ, chuyên kiếm sống bằng cách đăng bán các đứa bé bị bỏ rơi trên “chợ đen”, gửi chúng cho những gia đình khao khát có con nhưng không thể.

Biết được tình cảnh của So Young, bộ đôi đưa ra lời đề nghị và được chấp thuận với điều kiện: cô sẽ tham gia vào quá trình tìm kiếm cha mẹ nuôi cho con, trực tiếp xem mặt để lựa chọn từng người. Thế là trên một chiếc xe tải cà tàng, chật chội, cũ kỹ đến mức thường xuyên bị bật cửa sau vì không chịu nổi sức gió, So Young cùng hai người đàn ông xa lạ rong ruổi khắp đất nước, mong muốn tìm được một bến đỗ an toàn cho đứa trẻ mới sinh.

broker-

Hành trình của bộ tứ trải dài từ những con dốc ở Busan đến vùng duyên hải Yeongdeok, dọc theo bờ biển Uljin đến khu vui chơi ở đảo Wolmido. Trên chuyến đi rao bán em bé, họ liên tục gặp phải những tình huống oái oăm nằm ngoài kế hoạch. Chẳng hạn như có một cặp vợ chồng đòi được giảm giá và mua trả góp chẳng khác một món đồ trong siêu thị. Một cặp khác tìm cách đóng giả khách hàng để gài bẫy, giúp cảnh sát lật mặt nhóm buôn bán người trái phép.

Hành trình đó không hề đơn giản nhưng cũng đầy ắp tiếng cười, càng trở nên ấm áp bởi sự xuất hiện của những vị khách không mời. Đó là cậu bé Hae Jin mồ côi cha mẹ, lớn lên ở cô nhi viện với khao khát có một gia đình bình thường và trở thành cầu thủ đá bóng. Đó còn là hai nữ thanh tra Soo Jin và Lee luôn âm thầm theo dõi So Young, để rồi tự lúc nào cũng bắt đầu mủi lòng trước số phận người mẹ trẻ mà không hề hay biết.

Các nhân vật của ông có xuất thân và tính cách khác nhau, nhưng dường như ai cũng đang tìm cách che đậy nỗi đau trong quá khứ và một tâm hồn nhiều thương tổn. Sự xuất hiện của bé Woo Sung vô tình trở thành chất kết dính, giúp các số phận tìm được tiếng nói đồng điệu và dần xích lại gần nhau hơn. Đến cuối phim, người xem không chỉ thấu hiểu nội tâm từng người mà như được sống cùng họ, cùng khóc cùng cười trên từng cây số.

GIA ĐÌNH LÀ THỨ GẦN TA NHẤT

Tác phẩm Broker vẫn duy trì phong cách làm phim đặc trưng của Hirokazu Kore-eda với nhịp điệu chậm rãi đến uể oải cùng những khoảng lặng đến rợn người. Ông dịch chuyển từng thước phim từ tốn với tốc độ của một chiếc xe đang leo dốc, xử lý chi tiết tinh tế chẳng khác đầu bếp đang chế biến món sushi. Ống kính thường xuyên bắt trọn những khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, nơi con người luôn bé nhỏ và lọt thỏm giữa khung hình, cô đơn và đầy bất lực.

Suốt 129 phút của tác phẩm, So Young cùng các nhân vật lái xe khắp nước Hàn để tìm một mái ấm cho Woo Sung. Thế nhưng, cô không hề nhận ra điều mình đang tìm kiếm lại ở ngay trước mắt. Dù đã bán biết bao đứa trẻ, Sang Hyeon và Dong Soo vẫn mong muốn người mẹ trẻ có lựa chọn khác để không phải rời xa con trai mãi mãi. 

tac-pham-chu-de-gia-dinh

Cách họ kẻ lông mày, bồng bế, đút sữa, luân phiên chăm sóc em bé chẳng khác những người cha thực thụ. Hae Jin thì không cần ai chỉ bảo, vẫn hồn nhiên tự nhận Woo Sung là em trai. Tất cả biến họ trở thành gia đình mới của Woo Sung dù không phải ruột thịt. Chiếc ghế sờn rách là nơi So Young thay tã, hát ru cho con hằng ngày. Chiếc xe tải trở thành ngôi nhà che mưa che nắng. Không gian ấy chật hẹp và ngột ngạt nhưng không bao giờ thiếu thốn tình người – điều mà So Young luôn tìm kiếm và tưởng chừng không còn nữa.

Chọn một chủ đề nhạy cảm và nhức nhối trong xã hội Hàn, Hirokazu Koreeda kể câu chuyện bằng thứ ngôn ngữ điện ảnh tinh khiết nhưng vẫn giàu chất thơ. Nhà làm phim người Nhật chứng tỏ ông không chỉ là bậc thầy trong việc mổ xẻ khái niệm gia đình mà còn đặc biệt chú trọng từng khoảnh khắc cuộc sống. 

Đáng nhớ nhất tác phẩm không phải cái kết hay việc So Young có tìm được cha mẹ nuôi cho con hay không, mà là khi cô được hít thở bầu không khí gia đình mà những kẻ môi giới mang lại. Trong một cảnh quay, chiếc xe tải chở cả nhóm chạy vào một chuỗi rửa xe tự động và sau đó, tất cả như được thanh tẩy tâm hồn. Một cảnh khác, họ cùng dắt tay nhau bước vào vòng đu quay ở khu vui chơi trẻ em, để rồi trút bỏ tâm sự một cách vô tư như những đứa trẻ.

Trong thế giới của Kore-eda, không có gì đúng – sai hoàn toàn. Từ người mẹ, kẻ môi giới cho đến khách hàng đều biết rõ hành vi của mình là phạm luật, nhưng không một ai nghĩ rằng đó là tội ác. Họ chỉ mong mỏi linh hồn vô tội sẽ có được những điều tốt nhất trong tương lai khi số phận hiện tại quá khắc nghiệt. 

Ngược lại, bộ đôi thanh tra Soo Jin và Lee vốn là người bảo vệ công lý, lại chỉ xem đứa bé vừa chào đời như một cơ hội để triệt phá đường dây buôn bán trẻ em. Đạo diễn chọn góc nhìn trung lập, không phát xét bất kỳ ai mà để khán giả tự chiêm nghiệm và rút ra bài học cho riêng mình. Thông điệp của tác phẩm Broker, vì thế, tưởng chừng to lớn mà lại rất gần gũi, rất đời. 

Theo Elle

Mời xem thêm chương trình

Nhật ký tự do của tôi | Radio Tâm sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top