Trên con đường trưởng thành, hy vọng chúng ta sẽ chiến đấu hết mình
2022-11-14 01:20
Tác giả: Amor Fati
blogradio.vn - Trưởng thành không phải một thời điểm, mà là cả quá trình dài, còn có cả những hạnh phúc và đau thương. Ai rồi cũng sẽ lớn, nhưng để trưởng thành hơn từng ngày, đánh đổi có, thay đổi có. Hy vọng tất cả chúng ta sẽ chiến đấu hết mình.
***
"Có thể thời thanh xuân mang tới tuổi trẻ một cách thật tự nhiên, nhưng trưởng thành thì lại khác. Không phải cứ thêm tuổi, cứ tốt nghiệp ra trường thì nghiễm nhiên thành người lớn. Phải lặp lại bao phép thử-sai, chập chững học từng chút một về cuộc đời, học đến đâu, dần dần trưởng thành từng chút một đến đó. Chúng ta trở thành người lớn một cách khó khăn như thế đó."
(Trưởng thành sau ngàn lần tranh đấu)
Một khuya Sài Gòn vắng hoe, tiếng mưa trái mùa ngoài cửa sổ xé toạc mảnh suy nghĩ không đầu không cuối.
Tôi, một người lớn. Ừ thì nghe mọi người nói vậy, nói tôi là người lớn. Chính xác hơn là một cô gái 25 tuổi, người một mẫu, còi cọc như con cò nhan. Ừ thì nghe mọi người nói vậy, nói tôi là người lớn, nói rằng tôi đã phải có trách nhiệm tự bươn chải với cuộc đời. Ừ thì nghe mọi người nói vậy, nói tôi là người lớn. Nhưng mà, tôi đã trưởng thành hay chưa?
Giật mình quay đầu nhìn ra cửa sổ. Cửa kiếng của căn chung cư phản chiếu lại hình ảnh cô gái người lớn nhợt nhạt, trên môi bất giác một nụ cười buồn. Cô gái 25 tuổi đó, chưa biết phải đối diện với sức nặng của hai chữ “trưởng thành” ra sao.
Phải bắt đầu từ đâu nhỉ. Cô gái đó sinh ra trong gia đình nhà nông, không giàu cũng không thiếu thốn, cứ thế lớn lên bằng tình yêu thương, và cả những tổn thương.
Suy cho cùng, cuộc đời cô đến bây giờ khá yên ắng, cô không va vấp nhiều, cũng không phải áp lực chuyện cơm áo gạo tiền. Nhưng cũng chính vì thế, cô không chín chắn được như lứa tuổi của cô, cô vô tư chạy theo những suy nghĩ bồng bột, để rồi bây giờ đây, cô, bị chao đảo bởi chính nội tâm mình.
25 tuổi, chưa có việc làm, chưa xác định được thứ mình muốn để sống chết hết mình với nó. Cô bỏ công việc với mức lương khá ổn định ở một công ty lớn với lý do “mệt” mà chẳng hề mảy may đến những thứ cô phải đối diện sau đó.
Thực ra, cô gái ấy không mệt, mà cô ấy ôm mộng cao hơn vì quá tin vào khả năng của chính mình. Hồi đi học, cô nổi bật, được thầy cô bạn bè chú ý, hẳn bản thân cô đã kỳ vọng rất nhiều.
Bước chân ra đời, cô vẫn kiên tâm nghĩ rằng, nếu tính đến chuyện cả đời về sau thì nhân lúc vẫn còn sức lực tuổi trẻ, phải tìm cho mình con đường rộng mở hơn. Và khi bạn bè đã có những thành công nào đó, cô gái vẫn miệt mài rải CV. Một lần, hai lần, rồi ba lần. Dần dần không còn là cảm giác chưa tìm được nơi phù hợp nữa, mà là nỗi lòng khi sự tồn tại mang tên “tôi” bị chối từ.
Có lúc bất lực, cô tự trách bản thân, phải chăng cô quá nông nổi, đánh đổi an toàn hiện tại để đuổi theo mơ mộng không có thật, cô tự trách bản thân đã đưa ra quyết định sai lầm. Rồi cô cũng tự hỏi dù hiện thực phũ phàng, cô vẫn muốn ôm ấp giấc mơ bay cao, liệu có đúng đắn không.
Cô tự dày vò mình với mớ quẩn quanh như thế, hẳn lòng tự trọng của cô đã tổn thương ít nhiều. Thật may, sau cùng những thất vọng, cô chưa nghĩ tới chuyện từ bỏ. Cô hiểu rằng, một con sâu muốn đi được xa hơn, chỉ có thể cố gắng biến mình thành bướm để vỗ cánh bay đi. Để thành bướm, sâu kia phải đánh đổi, có thể là cả sinh mệnh. Cái cô đang làm, không phải là đánh đổi, mà cái cô cần làm, là thay đổi.
Cô cần thay đổi cách cô đối diện với hiện tại, đối diện với những quyết định của chính mình. Không có quyết định nào là đúng hay sai, chỉ có cách người ta đối diện với nó đúng hay sai mà thôi. Những bản CV lúc này rải đi vô ích, biết đâu sẽ là ngọn lửa biến giọt nước ở khóe mắt trở nên sôi sùng sục, hóa thể khí vươn lên bay thật cao. “Sắp đến rồi, thời khắc biến thành hơi nước tự do bay lên cao nhìn ngắm thế gian”.
25 tuổi, độc thân và nói đến chuyện tình cảm, cô luôn chôn giấu những bí mật méo mó. “Làm sao sống được mà không yêu – Không nhớ không thương một kẻ nào”. Cô có yêu, và cô cũng khao khát được yêu chứ. Cô đem lòng thích một chị đồng nghiệp cũ, và đến bây giờ tình cảm đó vẫn vậy dù đã có nhiều thứ đổi thay.
Cô, một cô gái 25 tuổi, đem tình cảm trao một cô gái khác. Cô đã từng ngờ vực, đã từng chán ghét, đã từng tự chối bỏ chính bản thân mình. Cô có lỗi với ba mẹ, với gia đình, với những người hết mực tin tưởng cô. Cô không dám tưởng tượng đến lúc gia đình biết được thứ tình cảm vẫn đang âm ỉ trong trái tim. Cô khao khát hạnh phúc, nhưng nếu hạnh phúc của cô phải đánh đổi bằng kiêu hãnh của những người yêu thương, liệu có đáng không.
Ngay lúc này, cô thà một mình gặm nhấm nỗi đau, còn hơn để ba mẹ phải khóc. Cô phải học cách nuốt nước mắt vào trong, dù nó chua chát tận cùng. Cô chấp nhận để vết thương trong lòng đóng vẩy, từ từ thời gian sẽ làm cô quen dần cảm giác. Nhưng phải chăng cô cũng có quyền yêu và được yêu.
Đến một lúc nào đó, khi cô đã là cô của phiên bản hoàn hảo nhất, một cô gái không chỉ là người lớn, mà đã là người trưởng thành. Khi cô đủ bản lĩnh để bảo vệ thứ mà cô muốn bảo vệ, cô sẽ không chút hoài nghi nói với thế giới rằng, tôi yêu cô gái đó. Lúc đó, cô không phải đánh đổi hạnh phúc của một ai. Cô gái ấy sẽ thay đổi, thay đổi chính bản thân và thay đổi nhìn nhận của mọi người, để mọi người thật lòng chúc phúc cho cô.
Giữa đống ngổn ngang, tương lai, tình yêu và công việc, cô lại nhìn vào cửa kiếng. Nụ cười buồn lúc nãy đã có lại chút hồn, tươi hơn một chút, và xinh hơn một chút. Không sao, cố gắng thêm tí nữa, kiên trì hơn tí nữa.
Trưởng thành không phải một thời điểm, mà là cả quá trình dài, còn có cả những hạnh phúc và đau thương. Ai rồi cũng sẽ lớn, nhưng để trưởng thành hơn từng ngày, đánh đổi có, thay đổi có. Hy vọng tất cả chúng ta sẽ chiến đấu hết mình.
© Amor Fati - blogradio.vn
Xem thêm: Những vết thương rồi sẽ lành thôi em à | Radio Tâm sự
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Đã nắng rồi, Đà Nẵng!
Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc
Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.
Những cánh đồng đen (Phần 2)
Tình yêu đối với Thương là một thứ xa xỉ, nhưng đó lại là thứ nó khao khát hơn ai hết. Và Thương đã mang thứ tình cảm đó gửi gắm lên người Đông.
Viết cho tháng tư
Tháng tư là khoảng thời gian tuyệt vời để dạo bước trên những con phố, lặng ngắm đời thường, để lòng mình hòa quyện vào khung cảnh yên bình của thành phố.
Sóng và cát
Lớn hơn một chút nữa, người bạn kia không biết từ bao giờ đã trở thành một phần cuộc sống của nó, và nó cũng cảm nhận được một sự “đáp lại” của mảng cát trên bờ ấy. Bờ cát ấy cũng muốn xả thân mình xuống mặt biển xanh trong, gợn sóng ấy cũng càng lúc càng lớn hơn…
Những cánh đồng đen (Phần 1)
Đúng vậy, Thương chưa từng chơi búp bê. Thậm chí có khi chưa từng được nhìn thấy con búp bê trông như thế nào. Bà chưa từng mua cho nó. Bà chỉ toàn bắt nó làm việc và làm việc. Bà từng nói với nó, nhà này không nuôi kẻ vô dụng.
Em sắp là người già
Tôi cũng quan niệm đó là chuyện bình thường của một con người, cứ để mọi chuyện được tự nhiên rồi điều gì tới thì sẽ tới, vì người ta có tuổi trẻ thì ắt có tuổi già, miễn là người ta thấy vui với những việc hàng ngày là được.
Duyên phận
Sau ba năm thì cuối cùng em cũng chính thức trở thành vợ của anh, những tưởng bí mật bấy lâu sẽ chôn vùi mãi mãi nhưng nào ngờ nó lại được khơi dậy. Ngày anh gặp lại chị ấy thì em cũng đủ nhận ra trái tim anh bao năm qua chưa từng có chỗ cho em.
Đôi khi bạn quên những điều giản đơn
Bạn biết không, chén cơm nóng nổi ấy sẽ sưởi ấm được trái tim chai sạn của bạn trước những uất ức, chịu đựng mà có thể bạn chưa sẵn sàng để chia sẻ ra cho bất kì ai.