Tại sao em phải bước tiếp mà không có anh ở bên
2015-10-30 16:33
Tác giả:
Giọng đọc:
Hằng Nga, Hòa Khỉ
Khi bước vào tình yêu, chúng ta sẽ được trải qua đủ những cung bậc cảm xúc, từ nhớ thương, hờn giận, ghen tuông, hạnh phúc và cũng phải chấp nhận cả những đổ vỡ, tổn thương. Người đã đến bên ta vào một ngày nắng đẹp, người dạy cho ta biết yêu một người là như thế nào. Rồi người vội vã bước ra khỏi cuộc đời ta. Đâu có ai dạy cho ta biết phải đi qua nỗi đau như thế nào. Tại sao em phải bước tiếp mà không có anh ở bên? Bởi vì trái tim anh giờ đây đã không còn em nữa. Chỉ có em là cố chấp không chịu quên, cứ cố chấp ôm khư khư lấy những mảnh vỡ của một mối tình đã cũ, dù chúng làm xước tay em.
TẠI SAO EM PHẢI BƯỚC TIẾP MÀ KHÔNG CÓ ANH Ở BÊN
Có những con đường mang tên "đừng cố nhớ". Em cũng biết chắc chắn rằng nỗi đau của em sẽ nguôi ngoai, trái tim con người rồi sẽ lành lại nhưng để đến được với những ngày bình yên đó em không biết mình sẽ mất bao nhiêu thời gian. Có người đi qua nỗi đau một cách nhẹ nhàng, êm ái nhưng cũng có người phải xuyên qua nỗi đau bằng sự mạnh mẽ giả tạo để đêm về tự an ủi mình bằng những dòng nước mắt, bằng những tiếng nấc nghẹn ngào, chỉ một mình mình biết- một mình mình hiểu.
Làm sao để em có thể quên khi mà ngày nào em cũng đi về trên lối cũ, con đường mà 2 năm đêm nào em cũng tiễn anh về, con đường đã từng chứng kiến những bước chân của anh và em, chứng kiến những câu chuyện của em và anh. Giờ đây em vẫn phải đi về trên con đường ấy đó. Vậy thì liệu em có quên được không khi mà em là một người "cố chấp".

Em không là phải là người "phung phí" tiếng yêu thương nên khi em đã trao ai hai tiếng "yêu thương" có nghĩa là em đã trao gửi cho ai tình cảm chân thành của mình. Em đã đặt trọn niềm tin của mình vào tình yêu bởi em nghĩ làm sao mà có thể đem tiếng "yêu thương" ra mà trao một cách tùy tiện. Thế nhưng em đã nhầm, tiếng "yêu thương" chẳng qua chỉ là một lời nói không có giá trị nên người ta có thể nói với bất cứ ai. Chỉ có em là dại khờ đặt niềm tin vào hai tiếng "yêu thương" đó mà thôi.
Em biết thời gian sẽ làm em quên đi nỗi đau mà anh đã gây ra nhưng em không biết mình phải chờ đợi đến bao giờ. Em sẽ chữa lành vết thương cho trái tim mình em sẽ cố gắng chờ đợi ngày đó, còn giờ đây em sẽ phải tự mình đi qua nỗi đau.
KHÔNG AI DẠY EM PHẢI ĐI QUA TỔN THƯƠNG NHƯ THẾ NÀO
Rồi đây em cũng sẽ bình yên. Bình yên theo cách riêng của em. Là em đã sai ngay từ khi bắt đầu. Đáng lẽ em không nên để anh bước vào thế giới của em, cái thế giới mà em đã tạo dựng lên cho mình. Là do em đã tin rằng nếu mở lòng đón nhận yêu thương thì sẽ nhận về những yêu thương chân thành.
Ngày anh đến thật dịu dàng, ngày anh đi cũng thật lạnh lùng. Em cắn chặt môi, nghe từng tiếng nấc nghẹn ngào rơi vào không gian tĩnh mịch. Tiếng khóc không ngân lên mà cứ chìm đắm, chìm đắm vào tận trong tim. Em không dám khóc trước mặt mọi người phải cố tỏ ra mình mạnh mẽ, vẫn phải cười nói, vẫn phải chém gió một cách vô tư để mọi người không che trách mình yếu đuối. Để rồi khi còn lại một mình lúc đêm về nước mắt cứ thi nhau rơi. Đôi khi những giọt nước mắt rơi trong đêm là để nhắc bản thân rằng cảm xúc cũng cần được thể hiện một cách chân thành nhất.
Xin đừng cho rằng những cô gái ngày cười đêm khóc là giả tạo. Tôi nghĩ rằng đó là những cô gái mạnh mẽ, họ biết kiềm nén nỗi đau, âm thầm chấp nhận, họ biết rằng không phải lúc nào cũng cần được che chở. Ai cũng nói rằng tổn thương nào cũng qua, nỗi đau nào cũng dịu nhưng không ai nói rằng mình phải đi xuyên qua tổn thương và nỗi đau đó như thế nào.
HỨA CÀNG HAY CHIA TAY CÀNG THẤM
Bên ngoài trời vẫn đang đổ mưa, từng giọt, từng giọt như rót vào lòng ta những nỗi buồn da diết. Cảm xúc lại ùa về dù lòng đã cố ngăn. Đôi lúc có những lời hứa mà người nói đã quên nhưng người nghe thì vẫn nhớ mãi.
Lời hứa thì cũng chỉ là lời hứa, người nói thì đã quên từ lâu chỉ trách người nghe cố chấp nhớ mãi. Vì người lỡ hẹn một câu mà tôi lỡ cở một đời đợi mong. Những lời hứa xưa giờ đã xa rồi tan biến vào khoảng không vô định giờ chỉ còn mình em nặng mang nỗi niềm xót xa.
Giờ nơi xa ấy anh đang hạnh phúc, bàn tay anh đang đan trong tay ai chỉ mình em ôm nỗi cô đơn. 4 năm thiết nghĩ với chừng ấy thời gian đủ để em quên những mảnh vỡ của tình đầu nhưng sao có cái gì đó cứ âm ỉ trong em. 4 năm qua em vẫn một mình lặng lẽ đi về trên con đường quen thuộc của ngày nào, vẫn đối diện với căn phòng vắng ở nơi đó từng có hình ảnh quen thuộc của anh, bàn tay em vẫn tự đan vào nhau, tự ủ ấm cho mình mỗi mùa Đông qua. Em vẫn cặm cụi miệt mài với công việc, lấy công việc làm niềm vui, lấy học trò làm động lực làm niềm an ủi để bản thân cố gắng. Em vẫn cười nhưng nụ cười của em giờ đây không còn rạng rỡ mà chất chứa một nỗi buồn man mác.
Em vẫn cố tỏ ra bình thường tỏ ra mình đã quên nhưng sự thật thì em vẫn nhớ, nhớ rất nhiều, thời gian chưa làm cho ký ức phai mờ. Em thu mình giấu nỗi nhớ vào tim. Em lặng lẽ hơn cười nhiều hơn để che giấu nỗi buồn trong em. Rồi một ngày nào đó chắc em cũng sẽ quên vì không ai có thể nhớ mãi những thứ không thuộc về mình. Thời gian sẽ làm tàn phai những kỉ niệm và xóa nhòa những ký ức. Rồi em sẽ bình yên, mạnh mẽ đối mặt với quá khứ, trái tim sẽ thôi chồng chành mỗi khi nghĩ về những lời hứa ngày xưa. Bên ngoài dường như mưa nặng hạt hơn trong lòng nỗi buồn dường như da diết hơn. Biển bao nhiêu nước mới thành đại dương, yêu thương bao nỗi hạnh phúc mới đong đầy?
NỖI ĐAU NÀO RỒI CŨNG SẼ QUA
Vậy là anh đã chọn cách dừng lại để rẽ sang lối đi khác, ở lối đi đó không còn có em cùng bước nữa. Nếu đó là quyết định và sự lựa chọn của anh thì em sẽ tôn trọng quyết định đó dù rằng để chấp nhận điều đó là không dễ nhưng em tin với thời gian mọi thứ đều có thể phai mờ dù cho tình cảm mình có sâu đậm đến mấy đi nữa.
Chia tay có thể làm em đau đớn, khiến trái tim em không thở được và làm nước mắt rơi dài mỗi đêm nhưng bù lại chia tay sẽ giúp em mạnh mẽ hơn để vượt qua đau khổ, thời gian sẽ giúp con tim em bình yên hơn sau những ngày sóng gió.
Nhưng là con gái thì không thể mạnh mẽ như con trai không thể quên là quên, không thể nói đi là quay lưng đi, không thể cười khi khóe mi còn đẫm lệ.Con gái là thế yếu đuối, nhu mì giấu nỗi nhớ vào tim. Cắn chặt môi để tiếng nấc không thành tiếng dù rằng nước mắt đã đẫm ướt trong tim tự bao giờ.

Ai đó nói rằng: một chuyện tình đẹp là khi tan vỡ, cả hai người vẫn nhớ vẹn nguyên về nhau, một chuyện tình cao thượng là khi tan vỡ chỉ có một người nhớ trọn nỗi nhớ của cả hai và một chuyện tình buồn là khi những ký ức chẳng còn người nào nhớ tới. Và anh là người đã chọn cách quay lưng nên chắc anh sẽ chẳng buồn nhớ về ký ức vậy thì em xin chọn làm người nhớ trọn ký ức của cả hai. Em không cao thượng đâu anh à chỉ là gì em chưa thể quên, mấy ai đi qua thương nhớ mà dễ quên được đâu. Hai tiếng " đã từng" gợi cho trong ta biết bao cảm xúc, mấy ai có thể mạnh mẽ để đối diện với sự vỡ tan mà không đau không khóc. Nhưng nếu khi người ta đã quyết định ra đi thì dù có đau có phải khóc cạn dòng nước mắt cũng đừng nên níu giữ để làm gì. Nếu muốn đi thì hảy cứ đi đi, hãy bình yên với niềm hạnh phúc của mình không cần bận tâm cho người ở lại.
Con gái bản tính vốn dịu dàng, nhu mì, yếu đuối nhưng khi bị tổn thương thì họ sẽ trở nên mạnh mẽ. Họ biết rằng nước mắt chỉ dành cho người xứng đáng với tình cảm của họ mà thôi, họ sẽ giấu nỗi đau vào tim sẽ lạnh lùng nhìn đời bằng trái tim không nguyên vẹn vẫn cười nhưng nụ cười bớt phần rạng rỡ, vẫn tin vào ngày mai nhưng niềm tin có phần không nguyên vẹn. Con gái là thế đó yếu đuối nhưng không quỵ lụy không đánh mất tự trọng của mình. Nếu đã khóc xong rồi thì hãy mạnh mẽ bước qua quá khứ, bước qua niềm đau tự tin chào đón tương lai nhé. Mạnh mẽ lên nhé những cô gái từng tan vỡ trong tình yêu. Hãy cố gắng tiếp tục mỉm cười vì cuộc sống nếu thiếu nụ cười sẽ buồn chán lắm.
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua chỉ có nụ cười ở lại và luôn rạng rỡ. Sau cơn mưa sẽ lại được thấy cầu vồng cũng giống như muốn thấy bình minh rực rỡ thì phải trải qua đêm tối. Sau những tổn thương ta sẽ biết phải làm sao để mạnh mẽ và sẽ trân trọng hơn những tình cảm chân thành.
Có ai từng yêu mà chưa từng trải qua đổ vỡ, tổn thương. Có ai từng yêu mà chưa từng rơi nước mắt một lần vì tình yêu đó. Thế nhưng biết yêu một người cũng có nghĩa là chúng ta phải biết cố gắng quên đi người mình từng yêu. Dù không ai dắt ta đi qua nỗi đau, ta vẫn có đôi chân này để bước đi. Trái tim rồi sẽ tự biết cách tìm lại bình yên.
Tổng hợp bởi Hằng Nga.
Giọng đọc: Hằng Nga, Hòa Khỉ
Techmix: Hằng Nga
Gửi confession của bạn tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Bình yên ai mua mà bán, ai thừa mà xin
Bạn thân mến đừng cố tìm kiếm sự bình yên vì vốn dĩ bình yên ở rất gần với chúng ta ngay từ những điều đơn giản nhất. Bình yên giống như một luồng gió mát thổi vào tâm hồn của bạn, xua tan đi nỗi lo toan mệt mỏi đang phải gồng mình gánh chịu để có thể thả hồn vào những điều mình đang có và cảm thấy hạnh phúc.

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)
Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay
Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)
Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)
Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương
Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)
Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ
Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)
Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ
Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.