Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sau 20 tuổi bạn bị hiện thực thay đổi bao nhiêu?

2023-01-15 01:20

Tác giả: Mạn Di


blogradio.vn - Cô ấy nói khi 20 có rất nhiều thứ cô ấy muốn thay đổi, chẳng hạn như cái nghèo của bậc cha chú, ví dụ như sự tầm thường của bản thân, cô ấy nói khi 30 tuổi dường như cô ấy chẳng thể thay đổi điều gì nhưng lại bị cuộc sống thay đổi rất nhiều, ví dụ như tính khí nóng nảy, còn có khuôn mặt trẻ trung.

***

Trước cửa nhà tôi có một cửa hàng "cung ứng rau xanh", bà chủ rất nhiệt tình sẽ hàn huyên với mỗi vị khách bước vào cửa hàng nhỏ: "Hôm nay tan làm muộn vậy?", "Hôm nay nhà bạn ăn lẩu sao?", "Hôm nay mua khổ qua là chuẩn bị làm khổ qua xào trứng sao?". Cứ như vậy cô ấy thông qua một cửa tiệm nhỏ hiểu được cuốc sống của những người đến rồi đi, mỗi lần trước họ mua rau xong trước khi ra khởi tiệm cô ấy đều sẽ tặng người ta ít rau gia vị, có khi là vài cọng rau mùi đôi khi là mấy cọng hẹ, chỉ là một cửa hàng "cung ứng rau xanh" bình thường lại là nơi tôi thích nhất sau khi tan làm mỗi ngày. Bà chủ đeo găng tay áo bạc màu tựa trong góc bận rộn cân, bận rộn chào hỏi, bận rộn nhét vào túi ni lông của bạn mấy cọng rau thơm tất cả những điều này khiến tôi cảm thấy thân cận và ấm áp.

Trong thành phố cô đơn này một cửa hàng "cung ứng rau xanh" chỉ có vài mét vuông này bị chìm trong những công trình cao thấp đan xen nhưng là nơi gần hơi thở cuộc sống nhất, gần nhà nhất. Sau mỗi lần đến cửa hàng tôi bắt đầu biết rằng, bà chủ cột tóc đuôi ngựa mang tạp dề màu xanh giống như tôi, đã ngoài 30 tuổi. Trong thời gian gián đoạn đến cửa hàng ấy, tôi bắt đầu hiểu cuộc đời của cô ấy

Sau khi tốt nghiệp trung học cô ấy miễn cưỡng thi vào một trường dạy nghề, ngành thương mại điện tử, sau khi tốt nghiệp thi vào đại học, mở một cửa hàng, làm nhân viên văn thư trong một công ty nhỏ, còn live stream vài tuần, sau đó gặp được người chồng hiện tại kết hôn sinh con hai người kinh doanh cửa hàng nhỏ này. Từ 20 tuổi đến 30 tuổi ròng rã 10 năm cô ấy chỉ dùng thời gian mấy phút để hoàn thành tổng kết khái quát, cô ấy nói những năm 20 tuổi nhìn thấy rất nhiều câu chuyện chăm chỉ trên mạng, từng muốn đọc nhiều sách rễ cỏ vùng lên, có được chỗ đứng trong thành phố. Cô ấy nói khi 30 tuổi mỗi ngày 4, 5 giờ đã thức dậy ngồi trên chiếc xe ba bánh của chồng, phía sau kéo theo cuộc sống của một nhà ba người. Cô ấy nói những năm 20 tuổi thích sách, thích thời trang, muốn m một cửa hàng quần áo, muốn trở thành phần tri thức có thể diện, chỉ là chưa từng nghĩ đi bán thức ăn. Cô ấy nói khi 30 tuổi cô ấy đã mặc vài chiếc tạp dề cũ kỹ, cô ấy quan tâm đến thị trường và giá rau, đau lòng khi dưa chuột và cà chua héo rũ, thích đất và sương sớm dính nửa trên rau cũ tươi. Cô ấy nói khi 20 có rất nhiều thứ cô ấy muốn thay đổi, chẳng hạn như cái nghèo của bậc cha chú, ví dụ như sự tầm thường của bản thân, cô ấy nói khi 30 tuổi dường như cô ấy chẳng thể thay đổi điều gì nhưng lại bị cuộc sống thay đổi rất nhiều, ví dụ như tính khí nóng nảy, còn có khuôn mặt trẻ trung.

Cô ấy sống cuộc đời 30 tuổi của mình một cách bình an hòa thuận, không tự ti cũng không kiêu ngạo. Tôi nhớ đến một số câu chuyện trong cuốn "Học sinh tuyển đợt 2 của tôi" của Hoàng Đăng, một trường tuyển sinh đợt 2 bình thường bên trong chưa số lượng lớn học sinh bình thường, đa số họ xuất thân bình thường, một đường tuần tự tiến tới bước chân theo giáo dục đnh hướng về thi cử đi vào khuôn viên trường đại học không xuất chúng, nhưng cũng không lạc hậu. Họ từng dã tâm bừng bừng và háo hức muốn thử đối với tương lai, sau đó tốt nghiệp đa số bọn họ thuê trong những căn phòng chật chội nhỏ hẹp chấp nhận một công việc bình thường nhưng cũng vừa ý, những dã tâm đó dần chìm trong giá nhà một đường tăng vọt, trong những chuyến tàu điện ngầm chen chúc nhau, cũng chìm trong sự già nua của cha mẹ và sự bình thường cam tâm tình nguyện.

Nhưng có lẽ, chúng ta những người từng bị cuộc sống mài giũa mới thực sự hiểu được cuộc sống này là vì cái gì, những góc cạnh bị mài giũa ấy ở nơi chúng ta không nhìn thấy được dịu dàng chống đ chúng ta, dạy chúng ta trân trọng sự ấm áp của một ngày ba bữa, chèo chống cho chúng ta trở thành một người lớn bình thường có thể tỏa sáng.

© Mạn Di - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nhìn lại một năm thấy nuối tiếc những điều này | Radio Tâm Sự

Mạn Di

Đi trên đôi chân mới hãnh diện, đi bằng đầu gối có được chi.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hẹn nhau ở ngày mai

Hẹn nhau ở ngày mai

Giá như mọi thứ diễn ra chậm một chút, để cô có thể nói cảm ơn cậu, chậm lại một chút để cô có thể tặng cậu một ly nước, chậm lại thêm một chút, đủ để cô có thể kịp nói rằng, cô thích cậu. Và giá như mọi thứ diễn ra chậm thêm một chút nữa, một chút nữa thôi, để cậu cũng có thể nói, rằng cậu rất thích cô.

7 mẹo để cải thiện chứng nghiện điện thoại của bạn

7 mẹo để cải thiện chứng nghiện điện thoại của bạn

Trung bình, chúng ta dành 7 tiếng mỗi ngày để sử dụng các thiết bị điện tử như điện thoại, máy tính bảng… Trong đó, theo trang Exploding Topics, thời gian sử dụng điện thoại thông minh trung bình của một người là 3 tiếng 15 phút. Nếu bạn không thể rời tay khỏi chiếc smartphone, có thể những mẹo dưới đây sẽ giúp bạn cải thiện chứng nghiện điện thoại của mình.

Nắm chặt tay nhau

Nắm chặt tay nhau

Xin một lần nắm chặt lấy tay nhau Điểm tháng năm cùng bạc màu mái tóc Để đôi tay già nua gầy run rẩy Vẫn luồn vào tay nắm chặt đôi tay.

Gửi vào biển

Gửi vào biển

Gió kéo về réo gọi dãy phi lao Sóng rì rào thả chồng xô bờ cát Biển hát khúc ngân vang tiếng lòng ta gửi Hòa mây trời xoa dịu trái tim đau.

Để không phải hối tiếc khi ngoảnh đầu nhìn lại

Để không phải hối tiếc khi ngoảnh đầu nhìn lại

20 tuổi, 40 tuổi hay 60 tuổi, hãy sống trọn từng phút giây. Đây là cách duy nhất để bạn không hối tiếc khi ngoảnh đầu nhìn lại những gì đã trải qua.

Hãy yêu nhau thật lâu

Hãy yêu nhau thật lâu

Cùng nhau tay nắm lấy Dù có là bao lâu Nắm chặt đừng buông nhé Hãy yêu nhau thật lâu.

Đến bao giờ thì em hiểu được

Đến bao giờ thì em hiểu được

Đến bao giờ thì em mới hiểu được Những ngọt ngào mà em đã từng trao Trái tim anh bỗng lỡ một vài nhịp Ôi cô bé nhỏ nhắn của anh ơi.

Cơn giông đã xa rồi

Cơn giông đã xa rồi

Người giám đốc của nhà máy và cả người phó giám đốc kia, họ đã từng là hai người lính vào sinh ra tử của thời chiến tranh mưa bom bão đạn, và nay họ lại một lần nữa xung trận trong một mặt trận hoàn toàn mới, mặt trận kinh tế.

Đợi một người đâu biết có còn thương?

Đợi một người đâu biết có còn thương?

Cuộc tình buồn chỉ có vậy mà thôi Anh xa rồi, anh đâu cần nhớ nữa Chỉ mỗi em và con tim nức nở Đợi một người đâu biết có còn thương?

Đâu là vũ khí sắc nhọn xóa tan mọi khoảng cách?

Đâu là vũ khí sắc nhọn xóa tan mọi khoảng cách?

Không có con đường dẫn đến sự chân thành, sự chân thành chính là con đường.

back to top