Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sau 20 tuổi bạn bị hiện thực thay đổi bao nhiêu?

2023-01-15 01:20

Tác giả: Mạn Di


blogradio.vn - Cô ấy nói khi 20 có rất nhiều thứ cô ấy muốn thay đổi, chẳng hạn như cái nghèo của bậc cha chú, ví dụ như sự tầm thường của bản thân, cô ấy nói khi 30 tuổi dường như cô ấy chẳng thể thay đổi điều gì nhưng lại bị cuộc sống thay đổi rất nhiều, ví dụ như tính khí nóng nảy, còn có khuôn mặt trẻ trung.

***

Trước cửa nhà tôi có một cửa hàng "cung ứng rau xanh", bà chủ rất nhiệt tình sẽ hàn huyên với mỗi vị khách bước vào cửa hàng nhỏ: "Hôm nay tan làm muộn vậy?", "Hôm nay nhà bạn ăn lẩu sao?", "Hôm nay mua khổ qua là chuẩn bị làm khổ qua xào trứng sao?". Cứ như vậy cô ấy thông qua một cửa tiệm nhỏ hiểu được cuốc sống của những người đến rồi đi, mỗi lần trước họ mua rau xong trước khi ra khởi tiệm cô ấy đều sẽ tặng người ta ít rau gia vị, có khi là vài cọng rau mùi đôi khi là mấy cọng hẹ, chỉ là một cửa hàng "cung ứng rau xanh" bình thường lại là nơi tôi thích nhất sau khi tan làm mỗi ngày. Bà chủ đeo găng tay áo bạc màu tựa trong góc bận rộn cân, bận rộn chào hỏi, bận rộn nhét vào túi ni lông của bạn mấy cọng rau thơm tất cả những điều này khiến tôi cảm thấy thân cận và ấm áp.

Trong thành phố cô đơn này một cửa hàng "cung ứng rau xanh" chỉ có vài mét vuông này bị chìm trong những công trình cao thấp đan xen nhưng là nơi gần hơi thở cuộc sống nhất, gần nhà nhất. Sau mỗi lần đến cửa hàng tôi bắt đầu biết rằng, bà chủ cột tóc đuôi ngựa mang tạp dề màu xanh giống như tôi, đã ngoài 30 tuổi. Trong thời gian gián đoạn đến cửa hàng ấy, tôi bắt đầu hiểu cuộc đời của cô ấy

Sau khi tốt nghiệp trung học cô ấy miễn cưỡng thi vào một trường dạy nghề, ngành thương mại điện tử, sau khi tốt nghiệp thi vào đại học, mở một cửa hàng, làm nhân viên văn thư trong một công ty nhỏ, còn live stream vài tuần, sau đó gặp được người chồng hiện tại kết hôn sinh con hai người kinh doanh cửa hàng nhỏ này. Từ 20 tuổi đến 30 tuổi ròng rã 10 năm cô ấy chỉ dùng thời gian mấy phút để hoàn thành tổng kết khái quát, cô ấy nói những năm 20 tuổi nhìn thấy rất nhiều câu chuyện chăm chỉ trên mạng, từng muốn đọc nhiều sách rễ cỏ vùng lên, có được chỗ đứng trong thành phố. Cô ấy nói khi 30 tuổi mỗi ngày 4, 5 giờ đã thức dậy ngồi trên chiếc xe ba bánh của chồng, phía sau kéo theo cuộc sống của một nhà ba người. Cô ấy nói những năm 20 tuổi thích sách, thích thời trang, muốn m một cửa hàng quần áo, muốn trở thành phần tri thức có thể diện, chỉ là chưa từng nghĩ đi bán thức ăn. Cô ấy nói khi 30 tuổi cô ấy đã mặc vài chiếc tạp dề cũ kỹ, cô ấy quan tâm đến thị trường và giá rau, đau lòng khi dưa chuột và cà chua héo rũ, thích đất và sương sớm dính nửa trên rau cũ tươi. Cô ấy nói khi 20 có rất nhiều thứ cô ấy muốn thay đổi, chẳng hạn như cái nghèo của bậc cha chú, ví dụ như sự tầm thường của bản thân, cô ấy nói khi 30 tuổi dường như cô ấy chẳng thể thay đổi điều gì nhưng lại bị cuộc sống thay đổi rất nhiều, ví dụ như tính khí nóng nảy, còn có khuôn mặt trẻ trung.

Cô ấy sống cuộc đời 30 tuổi của mình một cách bình an hòa thuận, không tự ti cũng không kiêu ngạo. Tôi nhớ đến một số câu chuyện trong cuốn "Học sinh tuyển đợt 2 của tôi" của Hoàng Đăng, một trường tuyển sinh đợt 2 bình thường bên trong chưa số lượng lớn học sinh bình thường, đa số họ xuất thân bình thường, một đường tuần tự tiến tới bước chân theo giáo dục đnh hướng về thi cử đi vào khuôn viên trường đại học không xuất chúng, nhưng cũng không lạc hậu. Họ từng dã tâm bừng bừng và háo hức muốn thử đối với tương lai, sau đó tốt nghiệp đa số bọn họ thuê trong những căn phòng chật chội nhỏ hẹp chấp nhận một công việc bình thường nhưng cũng vừa ý, những dã tâm đó dần chìm trong giá nhà một đường tăng vọt, trong những chuyến tàu điện ngầm chen chúc nhau, cũng chìm trong sự già nua của cha mẹ và sự bình thường cam tâm tình nguyện.

Nhưng có lẽ, chúng ta những người từng bị cuộc sống mài giũa mới thực sự hiểu được cuộc sống này là vì cái gì, những góc cạnh bị mài giũa ấy ở nơi chúng ta không nhìn thấy được dịu dàng chống đ chúng ta, dạy chúng ta trân trọng sự ấm áp của một ngày ba bữa, chèo chống cho chúng ta trở thành một người lớn bình thường có thể tỏa sáng.

© Mạn Di - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nhìn lại một năm thấy nuối tiếc những điều này | Radio Tâm Sự

Mạn Di

Đi trên đôi chân mới hãnh diện, đi bằng đầu gối có được chi.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

back to top