Sài Gòn là thế, đi đâu cũng muốn trở về
2020-09-06 01:25
Tác giả:
Chuông gió
blogradio.vn - Sài Gòn là thế. Đi xa là nhớ. Dù là về quê thì vẫn mong muốn một ngày nào đó trở lại Sài Gòn. Mảnh đất đã gắn bó cả thời thanh xuân tươi đẹp, những kỷ niệm đáng nhớ, những ngày mưa nhưng hạnh phúc, những ngày nắng thêm yêu đời. Sài Gòn là thế, đi đâu cũng muốn trở về.
***
Sài Gòn chiều mệt mỏi. Lắm lúc muốn bỏ phố về quê sống với gia đình, bên người thân với những tiếng cười rộn rã. Vậy là hạnh phúc ngút trời.
Đã có lúc bỏ phố về quê sống, và chợt nhận ra cuộc sống ở quê cũng không bình yên như suy nghĩ. Sài Gòn chật vật bon chen nhưng lại là nơi làm con người ta năng động, phấn đấu và học hỏi. Sài Gòn có muôn cái để học. Học ăn, học nói, học hành động, học ý thức và cả kiến thức. Nơi tấp nập này có hàng triệu nền văn hoá khắp châu lục đến đi mỗi ngày. Chỉ riêng ở Việt Nam cũng có 54 dân tộc với ít nhất 54 nền văn hoá. Và chưa kể một dân tộc ở vùng nào đó có văn hoá riêng, họ chỉ cần đi qua và ghé lại thăm thành phố, để lại chút gì đặc trưng của họ thôi, và chỉ thế đấy, chúng ta học đến bao giờ cho hết.
Quay lại với những chật vật của Sài Gòn, mỗi chiều tan tầm là khói bụi xe cộ chen nhau qua các con đường ngõ hẻm. Càng về đêm, phố bắt đầu lên đèn thì người cũng bớt bon chen vội vã. Họ về với mái ấm gia đình. Và đâu đó trong những gia đình lại có tiếng ồn ào náo nhiệt.
Phố Sài Gòn muôn sắc màu, sắc màu của thiên nhiên, sắc màu nhà cửa, biển hiệu quảng cáo, của đèn trang trí và cái sắc màu độc đáo nhất là sắc màu văn hoá. Người dân sống tại đây mỗi ngày gấp trăm lần người địa phương, họ nhập cư làm ăn, họ tá túc mưu sinh, họ ghé ngang công tác hoặc họ đến vì du lịch tìm kiếm và đam mê. Nơi của sự náo nhiệt là đây.
Chiều trên đường chật vật, vội vã cũng mệt mỏi nhưng nơi đây cũng đầy niềm vui và một tương lai tương sáng. Nó như sắc màu kể trên. Bạn chọn tỏa sáng như thế hay là ưu ám chật vật cả một đời. Ai cũng có áp lực và chọn cách đương đầu hay đầu hàng nó. Bạn không tự vươn lên thì bạn sẽ tự lụi tàn theo tháng năm. Tuổi trẻ không đến 2 lần.
Lại nói về những ngày tháng cô đơn ở Sài Gòn phồn hoa này. Không phải lúc nào con người ta cũng cảm thấy chơi vơi lạc lõng. Có những khoảnh khắc cũng thật sự rất đáng yêu, như lúc này đây, bất chợt nhận được cuộc điện thoại của một đứa em mà hồi nào rồi chưa gặp lại, em đang đi hợp tác lao động tại nước ngoài nhưng nhớ về chị. Gọi hỏi thăm xem chị có nhớ ra em là ai không? Trong lòng chợt vui đến lạ, gặp em và thân thiết từ cái thành phố tấp nập này, rồi cũng chia xa từ đây, không nghĩ có lúc lại gặp lại hay liên lạc nhau, bởi ở nơi đây, kẻ đến rồi đi quên nhau là chuyện bình thường. Ấy vậy mà vẫn có người nhớ nhau.
Sài Gòn càng cô đơn hơn vào những ngày mưa gió. Tất cả mọi người đang vượt mưa gió để về với mái ấm của mình hay tìm một nơi để dừng chân và chẳng còn ai có thời gian rảnh để nhìn xem trong một góc khuất bên đường có người đang lướt nhìn dòng xe hay đúng hơn là dòng đời trôi qua.
Lại nhớ những ngày mưa thời bé xíu. Cái thời tắm mưa cùng nhau. Cái thời trẻ con thơ ngây, không âu không lo, tuổi thơ tràn ngập tiếng cười, tuốt vội lá chuối che đầu hay uốn cong lại hứng nước mưa, cười ha hả và rượt đuổi vang khắp miền quê, rồi cả những cơn mưa như trút nước nhưng với cái đám nít ranh mang giỏ đi bắt cua đồng về để mai có nồi bún riêu thật ngon ngày mưa.
Mưa to thế này thì ngày mai những luống rau muống triền sông sẽ vượt nước non mướt cho xem, lại có món rau xào hay canh chua rau muống với mớ cá rô lội ngược nước. Tuổi thơ ở quê ngày ấy biết lắm cách làm ra món ăn cho riêng mình. Thời nhà nghèo nhưng đầy tiếng cười và sáng tạo ngây thơ của bọn con nít. Có những món cua đồng luộc lạ lùng, hay cá sặc nấu canh cải ban đầu cứ nghĩ không ăn được, nhưng vì cái thời đó, có cái ăn là quý rồi, ăn rồi quen, rồi cảm thấy rất ngon. Cái thời tuổi thơ ấy bây giờ không còn thấy ở những đứa trẻ thời hiện đại. Không biết nên buồn hay vui vì ngày càng phát triển, tụi nhỏ không còn cái cảnh chân lấm tay bùn rượt đuổi nhau về nhà tự tắm giặt.
Nhớ thế thôi, bây giờ đã sống ở cái thành phố này nên thích nghi với việc ngồi quán cà phê nhạc sóng, nhìn mọi người nhảy hiện đại và phải biết đi Spa, hay thẩm mỹ viện mới hợp thời.
Sài Gòn là thế. Đi xa là nhớ. Dù là về quê thì vẫn mong muốn một ngày nào đó trở lại Sài Gòn. Mảnh đất đã gắn bó cả thời thanh xuân tươi đẹp, những kỷ niệm đáng nhớ, những ngày mưa nhưng hạnh phúc, những ngày nắng thêm yêu đời. Sài Gòn là thế, đi đâu cũng muốn trở về.
© Lan rừng tím - blogradio.vn
Xem thêm: Sài Gòn luôn mở lòng sao ta còn chưa gõ cửa?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.