Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sách đã chữa lành tôi

2024-01-30 04:20

Tác giả:


blogradio.vn - Cuộc sống là một hành trình dài có lắm thử thách và bài kiểm tra năng lực, sẽ có lúc cuộc sống cho ta niềm vui hạnh phúc nhưng cũng có lúc đem lại cho ta đau khổ mất mát... Rồi mọi thứ cũng qua thôi, cuộc sống là vô thường thế đấy. Hãy cứ xem cuộc sống như là người thầy đang cho chúng ta bài kiểm tra đi.

***

Tôi được sinh ra trong một gia đình bình thường không khá giả cũng chả thiếu thốn, có đầy đủ tình yêu thương từ cha mẹ và những người thân trong gia đình. Nhưng thời thơ ấu đã để lại cho tôi sự ám ảnh và sợ hãi, những cuộc mâu thuẫn dẫn đến cãi vã cho đến những giọt nước mắt của người thân mà tôi chứng kiến được đã khiến tôi lớn lên trong sợ sệt, thậm trí còn khiến tôi sợ cảm giác hạnh phúc vì tôi sợ nó chỉ tồn tại trong khoảnh khắc ngắn ngủi giây sau liền biến mất. Là một con người nhạy cảm, tôi cố gắng trở thành đứa trẻ ngoan và muốn trở thành một người mang hình mẫu mà mọi người đều yêu thích.

Khi tôi đi học, tôi đã trở thành một học trò ngoan có thành tích khá tốt nhưng vì luôn tự ti sợ ánh mắt, suy nghĩ của mọi người tôi vẫn luôn thu mình trong vòng an toàn và dần trở nên nhút nhát đầy tự ti.

Từ khi lên lớp 9, tôi đã bắt đầu tập thói quen tích cực là đọc sách. Quả thực đối với người mới đọc sách như tôi thì hoàn thành việc đọc một cuốn sách là điều không dễ dàng, nhưng đó cũng chính là niềm tự hào và động lực để tôi tìm hiểu thêm về sách. Sách như người bạn đồng hành và dẫn lối để tôi học hỏi và phát triển bản thân rất nhiều. Sách hầu như đều hướng con người ta sống trọn vẹn với hiện tại, trân trọng những khoảnh khắc trong cuộc sống và rút ra bài học. Cuộc sống là một hành trình dài có lắm thử thách và bài kiểm tra năng lực, sẽ có lúc cuộc sống cho ta niềm vui hạnh phúc nhưng cũng có lúc đem lại cho ta đau khổ mất mát... Rồi mọi thứ cũng qua thôi, cuộc sống là vô thường thế đấy. Hãy cứ xem cuộc sống như là người thầy đang cho chúng ta bài kiểm tra đi.

Sách đã làm cho con người tôi dần trở nên tốt hơn, bớt tự ti hơn hẳn. Sách không những là người bạn mà còn là người thầy chữa lành về mặt tinh thần cho tôi. Sách dạy cho tôi hiểu rằng quá khứ dù có đau thương đến đâu cũng đã qua rồi nên ta không cần nghĩ mãi về nó, mà hãy từ nó mà rút ra bài học. Ta cũng không có nhiệm vụ phải lo nghĩ quá nhiều về tương lai để rồi khiến bản thân luôn trong trạng thái bất an, lo lắng; việc của ta cần làm là luôn sống trong hiện tại, hãy biến từng giây phút ta sống đều có ý nghĩa.

Thời gian luôn trôi mãi và nó là vô giá, nó sẽ chẳng cho ta cơ hội trở về quá khứ để sửa chữa lỗi lầm cũng chẳng cho ta đến trước tương lai, vì vậy hãy luôn sống tích cực rèn luyện, trau dồi kiến thức cho bản thân mỗi ngày. Sống như thế chính là ta đang chọn cho mình hạnh phúc, tự do và niềm vui.

Tôi rất biết ơn sách, vì sách mở ra cho tôi một cuộc sống mới và soi sáng con đường tôi đi. Sách giúp tôi thêm yêu mình hơn và khiến tôi tự tin khi làm chính tôi, đó là cả một quá trình dài tôi trải nghiệm từ sách. Tôi biết ơn tất cả và biết ơn những cuốn sách tôi đọc.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cạn Duyên Hết Nợ Chúng Ta Thành Người Dưng | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan

Hắn và Lan

Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành

Chậm một nhịp để chữa lành

Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ

Bao giờ đáp bến đỗ

Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu

Vượt qua thử thách của tình yêu

Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

Mùa hoa trở lại

Mùa hoa trở lại

Buổi chiều hôm đó, Mai và An ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn hoàng hôn. Lần đầu tiên trong suốt ba năm qua, Mai cảm thấy bình yên đến vậy. Những ký ức đau buồn về quá khứ không còn ám ảnh cô nữa, mà thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Mai quay sang nhìn An, cảm ơn anh bằng một ánh mắt đầy cảm kích. An nắm lấy tay Mai, siết chặt. Hoàng hôn dần buông xuống, nhưng tình yêu giữa Mai và An đã bắt đầu nở rộ, giống như những đóa hoa mùa xuân đang dần hé nở.

Cánh cửa sổ cuối cùng

Cánh cửa sổ cuối cùng

Uyên khẽ gấp cuốn sổ lại, ôm chặt vào lòng. Dù mẹ không còn, nhưng bà đã để lại cho cô một hành trang quý giá: niềm tin vào cuộc sống và sức mạnh để yêu thương. Và từ khoảnh khắc đó, Uyên quyết định sẽ sống thật trọn vẹn, như cách mẹ cô từng làm. Ngoài kia, gió đông vẫn thổi, nhưng Uyên cảm nhận được hơi ấm từ những cánh cửa sổ cuối cùng của cuộc đời mình.

back to top