Ru mình trong mùa Giáng Sinh
2015-12-25 15:35
Tác giả: Linh
blogradio.vn - Em bỗng thèm chút nắng vàng rực rỡ, thèm chút gió se sắt mùa, thèm những con đường vắng chỉ nghe tiếng hơi thở dìu dịu, thèm nụ cười hiền bên mái hiên, thèm ly trà sen thơm nồng, thèm tiếng vọng thuở xưa ngày tháng chưa sầu muộn. Thèm tan về cũ kỹ cô miên.
Tháng mười hai em dấu tàn phai đi đâu?
Tháng mười hai, những con phố trầm mình là lạ. Còn những vạt nắng cứ thế xuyên khẽ qua những nỗi đau dông dài ươn ướt còn đọng giọt. Bất giác thấy bỡ ngỡ trước khung cảnh rất đổi khác.
Tháng mười hai là một khoảng không gian êm ắng, bình lặng. Có gió nhè nhẹ mang theo bao nhiêu chiếc lá rụng đầy khắp nơi, thấy vắng đâu đó những giá lạnh của mùa.
Tháng mười hai không thừa nắng để rải đều xuống những cánh đồng hoang, cũng chẳng đủ để em ngâm mình trong những bản nhạc country hát về mùa Noel có tuyết.
Nhưng em vẫn thích mọi thứ thuộc về tháng mười hai. Dù tháng mười hai gắn liền với giá rét, với cô liêu, với mùa đông và cả cái lạnh lẽo cô đơn. Ngay cả những khi đông nằm im kề vách tường thời gian riêng một bóng, rít từng vị sầu. Những rét buốt chẳng thể đóng băng tháng năm hay những mảnh vỡ thêm xù xì dưới bóng cội già lay lắt.
Có phải bởi khi tháng mười hai từng cánh hoa rơi nghiêng giữa trời không nắng khiến em hoài tưởng thời gian đủ để giữ lại tháng năm không u buồn. Em vội vàng đi nhanh chẳng muốn dừng bước mà với tay chạm vào mùa đông.
Em cứ ngồi đó mơ màng để chiều buông qua, nghe tim đập nhịp đập thời gian trôi. Không sầu như khúc nhạc da diết của Piano bên vị ngọt ngào Capuchino góc tĩnh. Em ngồi đó, nở nụ cười, tay cầm cành hoa nghiêng nghiêng mắt biếc, thấy lòng chơ vơ trong chiều đông dần nhạt nắng.
Có phải là vì tháng mười hai khiến em thấy mình như đã đánh rơi chiều trong lạnh giá. Kể từ buổi người buông tay người.
Có những khi người ta có thể mang cả mùa đông và tình yêu đặt trong những ngôi nhà lung linh, ngọt ngào, đầy mơ ước. Người ta có thể tạo ra một câu chuyện cổ tích giữa mùa đông dài tê tái. Nên tháng mười hai em giấu những tàn phai để cảm xúc đi hoang.
Em giấu đi những thinh lặng để đứng dưới giáo đường nghe nhạc thánh ca và mang cả mùa đông có tuyết chạy về ôm những cơn nắng. Nhiều lúc em cứ vậy, tự ồn ào rồi cũng tự dịu êm, tự nhớ chơi vơi xong rồi lại quên mau như một kẻ buộc phải xóa đi những kí ức thừa.
Tháng mười hai có thể giúp em tìm lại thổi những cơn gió hắt hiu, lạnh lùng trở nên nhẹ nhàng, ấm áp được hay không?
Tháng mười hai có thể cho em cảm nhận được cái hương thơm dịu vợi, thanh thoát?
Tháng mười hai có thể giúp em thêm dũng cảm và dùng lòng tốt để tiếp tục đeo đuổi ước mơ kiếm tìm hạnh phúc hay không?
Tháng mười hai để em chờ đợi!
Chờ đợi một lần tháng mười hai quay trở lại và đến bên em.
Em bỗng thèm chút nắng vàng rực rỡ, thèm chút gió se sắt mùa, thèm những con đường vắng chỉ nghe tiếng hơi thở dìu dịu, thèm nụ cười hiền bên mái hiên, thèm ly trà sen thơm nồng, thèm tiếng vọng thuở xưa ngày tháng chưa sầu muộn. Thèm tan về cũ kỹ cô miên.
Tháng mười hai, em mang những xúc cảm để ru những chiều mùa đông bằng đóa hoa màu vàng nắng. Ru những nỗi cô liêu hoang vắng bằng những con đường có bóng dáng anh qua. Ru những nỗi buồn ngọn gió ùa về, ru những bóng mây trôi qua vùng mắt, ru những êm đềm xưa ơi!
Tháng mười hai đã lạnh, những kỷ niệm nằm ngoan dưới những dại khờ. Em sẽ nhặt đông cài lên bông tuyết trắng, hứng lấy vài giọt thấm lên bờ môi khô và gói ghém những chênh vênh ngày cũ, sẽ thắp lên ánh lửa hồng hòa trong tiếng kinh cầu để một mùa giáng sinh an lành, hạnh phúc và ấm áp sẽ luôn cạnh bên.
© Linh – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình
Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)
Và có lẽ đây chính là tấm ảnh mà mình tâm đắc nhất. Trong bức ảnh, mười ngón tay đan chặt vào nhau, anh ôm bó hoa mà mình tặng còn mình thì cầm tấm bằng tốt nghiệp của anh.
Bạn thân
Bởi thế không biết có bao nhiêu đứa con gái thầm thương nhớ trộm cậu và thư tình luôn được gởi đến cho cậu. Và tớ cũng không ngoại lệ, nhưng tớ được may mắn hơn người khác ở chỗ là tớ vừa học chung lớp vừa là bạn cùng bàn của cậu.
Mùa thu xa anh
Nắng ngập ngừng trên những ô cửa lặng im Mùa đã về, hanh hao màu cây cỏ Gió heo may từng cơn se sắt lạnh Một khung trời thâm thấp lại mờ sương.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)
Đúng là dòng đời đưa đẩy, bản thân sẽ chẳng thể nào biết trước ngày mai ra sau, tương lai như thế nào. Ngày ấy chỉ vì đôi phút ngẫu hứng lại khiến mình rẽ hướng mà thay đổi nguyện vọng theo học Hà Nội. Mọi thứ từ ngày đó cứ chệch ra khỏi quỹ đạo vốn có của nó.
Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta
Nhưng và rồi mình nhận ra được một điều rằng dù có như thế nào mình vẫn phải tiếp tục sống, mình không được từ bỏ bản thân bởi đó là điều tồi tệ nhất trên đời này.
Duyên - Phận
Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?
Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết: "Cộng vào nửa đầu, trừ đi nửa sau"
Đôi khi, tìm được hạnh phúc trong cuộc đời, chúng ta không cần làm phép nhân chia phức tạp, mà chỉ cần làm phép cộng trừ là đủ.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)
Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.
Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê
Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.