River flows in you – Chúng ta cất điều gì trong trái tim mình?
2015-10-30 15:57
Tác giả:
Giọng đọc:
Hằng Nga
Tôi thích nhạc không lời, nhưng sở thích lại vô cùng lạ lùng. Tôi chỉ nghe được những bản nhạc cuốn hút mình từ ngay khi những giai điệu đầu tiên vừa vang lên. Và suốt đời trung thành cùng nó.
Tôi lần đầu nghe thấy River flows in you trong một buổi chiều mùa đông lạnh buốt của nhiều năm trước giữa lòng Hà Nội. Tôi khi ấy mười tám tuổi, lần đầu xa nhà đi học, cái gì cũng bỡ ngỡ, lại còn vừa cãi nhau với bạn cùng phòng. Tôi nhớ khi đó, chiều muộn loe hoe tơ sáng, gió buốt khiến lá phượng rơi lả tả, tôi ngồi một mình trên ghế đá góc sân kí túc xá, và tiếng nhạc vang lên.
Tôi vẫn nhớ cảm giác của mình khi đó, khi những giọt nước mắt đầu tiên rơi ra khỏi khóe mắt – một cảm giác trống rỗng đến choáng ngợp khi những căng thẳng phút chốc bị rút sạch khỏi người, và sau đó, có thứ gì đó mềm mại, nhẹ nhàng, day dứt cứ thế len vào, cứ vậy đong đầy… Tôi đã thích bản nhạc này từ lần đầu tiên nghe thấy.

Tôi vẫn nghĩ River flows in you là bản nhạc dành cho cả một đời người. “Dòng chảy trong trái tim” – hay “Sóng ngầm” – là điều mà bản nhạc ngắn này gợi lên trong tôi mỗi khi vang lên. Ngay từ những âm thanh đầu tiên cho đến tận những nốt nhạc cuối cùng, tiếng nhạc là một dòng chảy ngầm da diết, mãnh liệt ẩn dưới sự mềm mại, ngọt ngào từ thanh âm dụ hoặc của những phím piano bao phủ lấy thính giác. Tôi nhìn thấy trong đó tuổi trẻ với những nhiệt huyết dâng trào xem kẽ những khoảng lặng không tên. Tôi nhìn thấy trong đó những cơn sóng ngầm cuồng loạn đang thôi thúc vỗ bên dưới mặt sông êm ả.
Bạn có thấy không, sự cô độc kiêu hãnh của tuổi hoa niên ẩn dưới những nốt lặng ngọt ngào của bản nhạc?
Bạn có thấy không, sự mãnh liệt khắc khoải muốn xô bờ của những khát khao khi đoạn điệp khúc vang lên dồn dập?
Bạn có thấy không, những lớp lớp tâm tình dồn lên, réo rắt, đan cài trong những tiết tấu nhanh như nhịp sống hối hả ngoài kia?
Bạn có thấy không những khoảng lặng đầy khắc khoải trong những giai điệu chậm như giọt nước mắt khẽ rơi?
Bạn có thấy giống không, bản nhạc này và tuổi trẻ mà chúng ta đang sống? Từ những giai điệu nhịp nhàng bỡ ngỡ khi vừa bước chân vào cuộc sống; những băn khoăn, suy tư, đau khổ, day dứt và sự nổi loạn, bùng cháy khi đối đầu với lớp lớp những khó khăn, đến những nốt trầm tiếc nuối khi bạn đã trưởng thành?
Một đời người gói gọn trong vài khuông nhạc, như một dòng chảy liền mạch bất tận, khiến tiếng nhạc chạm vào tim bạn, ẩn ẩn đau, ngọt ngào, tiếc nuối, trống trải, hoang dại, vội vã, thờ ơ đan xen với nhau.
Tôi hiểu, trưởng thành chưa bao giờ là một quá trình dễ dàng với bất kì ai. Trưởng thành đau đớn, dằn vặt và đầy tiếc nuối, nhưng chỉ cần trong tim bạn vẫn luôn có một dòng chảy, vẫn kiên định một dòng chảy, bạn sẽ không sợ lạc đường. Tôi nghe River flows in you và thấy mình như đang trôi đi trên những khuông nhạc. Cuộc sống mềm mại cứa vào bạn từng nhát dao, để bạn chầm chậm lột xác, chầm chậm hoàn thiện. Tất cả những đau đớn hay dằn vặt, tiếc nuối, người nghệ sĩ đã giấu thật chặt dưới lớp âm thanh thánh thót, ngọt ngào. Vì thế, River flows in you là “sóng ngầm” – gợi con người chân thật của bạn, con người bạn muốn che giấu, muốn giữ cho riêng mình.

Bạn có nghe thấy không, con tim mình đang réo gọi? Những hồi ức hiện lên theo những nốt nhạc, nụ cười và nước mắt, bị cuốn dần vào dòng nhịp điệu cho tới khi tất cả chỉ còn lại sự trống rỗng chờ được đong đầy…
Bạn có nhận ra không, mình đang trôi về đâu giữa dòng chảy cuộc đời này? Bạn có còn nhìn thấy không, dòng chảy của riêng bạn, chỉ riêng mình bạn, trong sâu thẳm trái tim? Bạn có mệt mỏi không? Có hối hận không? Có muốn bước tiếp không?
“If there is a road made just for you
That road is right there in your heart
If you can, endure it through
Then put all of your soul into trusting it
Holding you, holding you, it´s in you, river flows in you
Slowly more slowly
There is a river flowing inside me
Holding you, holding you, it´s in you, river flows in you
Waiting the waiting
Will I be there then?...”
Năm nay, tôi hai mươi hai tuổi, vừa nộp đơn nghỉ việc, không tiền, không tài, với hai bàn tay trắng và một gánh nặng trên vai, loay hoay tìm cho mình một hướng đi mới. Tôi mệt rồi, mệt mỏi khi phải gồng mình lên trưởng thành, vậy nên, tôi quyết định dừng lại một chút, để nhìn xem dòng chảy trong tim mình đang dẫn đến đâu…
Năm nay, tôi hai mươi hai tuổi, một buổi chiều cuối thu, vẫn trên ghế đá ngày nào, lắng nghe những giai điệu quen thuộc của River flows in you, chợt ngẩng nhìn vòm hoa sữa đã tàn gần hết và tự hỏi bản thân mình đang ở vị trí nào trên những khuông nhạc kia? Giữa dòng? Cuối dòng? Hay đã lạc dòng?
© Tiêu Dao – blogradio.vn
Giọng đọc và techmix: Hằng Nga
Bản nhạc: River flows in you (Yiruma)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.