Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những ngày giáp tết

2025-03-10 15:55

Tác giả: Nguyễn Quang Vinh


blogradio.vn - Người quê tôi, vốn hiền hòa, chấc phác trong cuộc sống đời thường, khi xuân về lại càng trở nên dịu dàng và thân thương đến lạ. Từ trẻ tới già lúc này với vẻ mặt thật hân hoan, nụ cười trên môi thì luôn tươi như hoa nở. Tay bắt, mặt mừng đón chào thăm hỏi khi thấy người đi xa mới về.

***

Một chút khí lạnh đang còn vương vất quanh đây. Cái làn gió nhẹ ấm nồng là hơi thở của mùa xuân tuy chưa kịp thổi lên, vậy mà sự rộn ràng, nôn nao xuất phát từ lòng người đã bắt đầu...

Cuối năm, thiên nhiên như khoác lên mình chiếc áo ngàn hoa rực rỡ những sắc màu. Hình ảnh sẽ dễ dàng bắt gặp dù bất cứ nơi đâu. Không khí mùa xuân thì tràn ngập trong từng mỗi trái tim. Nhịp thời gian chợt nhanh rồi hối hả. Muôn hoa như hẹn hò đua nhau nở để kịp chờ đón tiết xuân sang.

Lang thang trên các nẻo đường thôn xóm của quê tôi, một góc trời miền Tây để chiêm ngưỡng hương sắc của mùa xuân. Bên cạnh sắc Mai vàng đại diện cho mùa xuân phương nam, không thể thiếu với tất cả mọi nhà, thì hoa Vạn thọ cũng đâu kém phần rực rỡ, bởi chúng luôn hiện diện trong từng khoảng sân, vuông rào hay lối ngõ và trong từng cái Tết ở quê tôi. Màu sắc của chúng thì vàng, cam, đậm nhạt vô cùng phong phú. Ngoài ra còn cơ man nào: Hoa cúc, hoa lan, mồng gà, sống đời, bông giấy... Mỗi loại, mỗi màu, có mỗi vẻ đẹp riêng, nhưng ý nghĩa chung vẫn là điểm tô cho mùa xuân thêm đầy hương sắc.

Người quê tôi, vốn hiền hòa, chấc phác trong cuộc sống đời thường, khi xuân về lại càng trở nên dịu dàng và thân thương đến lạ. Từ trẻ tới già lúc này với vẻ mặt thật hân hoan, nụ cười trên môi thì luôn tươi như hoa nở. Tay bắt, mặt mừng đón chào thăm hỏi khi thấy người đi xa mới về.

Tết cổ truyền - là văn hóa, tâm linh, mãi mãi là cái hồn của dân tộc Việt Nam. Còn là dịp để chúng ta thắt chặt lại hơn nữa sự ấm áp tình người vốn cũng đã phai nhạt phần nào do ảnh hưởng từ cách sống của xã hội đương đại. Dịp cho con cháu hiếu đễ với người thân, cha mẹ ông bà, hướng tấm lòng mình về quê hương, nguồn cội, tổ tiên.

Nếu bạn có mặt trong một phiên chợ cuối năm quê tôi, bạn sẽ cảm nhận trọn vẹn điều này. Dù bạn là ai, hay người lần đầu tiên mới đến bạn cũng sẽ được chào đón ân cần như người quen thuộc, một điều mà không phải bất cứ nơi đâu cũng có thể tìm thấy được.

Dạo một vòng trong dịp cuối năm để mừng khi thấy quê tôi ngày càng thay da đổi thịt. Những con đường đất năm xưa nay thênh thang trải nhựa và pê-tông hóa, những mái nhà tre lá tạm bợ lụp xụp xưa kia nay được thay bằng tường xây ngói đỏ. Cái chợ Tết tuổi thơ năm nào ọp ẹp chật như nêm nay đã là ngôi chợ mới khang trang bán mua đông đúc.

Và...

Một chút lắng lòng khi tâm tư như quay ngược trở về vùng ký ức... lờ mờ, rõ dần, rồi lại nhớ như in những ảnh hình về mẹ. Tất tả, lo toan, tay xách, nách mang cuối năm chợ Tết.

Tôi chợt nghe cái cảm giác nghèn nghẹn dâng lên nơi cổ họng. Một thoáng trong tôi bỗng buồn vui lẫn lộn. Buồn: bởi có những thứ vô cùng quý giá đối với mình, giờ đây... mãi mãi đâu thể nào tìm thấy nữa. Nhưng vui, vì thôn xóm, làng quê nay không còn cảnh khó nghèo mà đã ấm no, yên bình hạnh phúc đón xuân sang.

© Nguyễn Quang Vinh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cảm Ơn Những Vấp Ngã Trên Đoạn Đường Trưởng Thành | Radio Tâm Sự

Nguyễn Quang Vinh

Trong cuộc sống, nếu hạnh phúc không mỉm cười, thì hãy tự biết góp nhặt cho mình những niềm vui nho nhỏ...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những mảnh ký ức (Phần 4)

Những mảnh ký ức (Phần 4)

Một cách duy nhất để được ăn phở đó là “bị ốm”, phải được ốm, không ăn được gì thì sẽ được ăn phở. Thế là trưa nắng thay vì trông thóc, bọn tôi lăn ra phơi người để được ốm và cũng được ốm thật!

Bữa cơm gia đình

Bữa cơm gia đình

Câu hỏi ấy đặt ra với tất cả chúng ta chứ không phải riêng một bất kỳ ai. Xa nhà để phát triển bản thân, ở gần người thân gia đình nhưng vì mối quan hệ xã hội mà ta níu kéo giữ gìn rồi quên đi bữa cơm gia đình, có đáng hay không?

Tết xa quê

Tết xa quê

Nhớ cha nhớ mẹ mấy lần Mái tranh cũ rích lắm phần xác xơ Giao thừa pháo nổ hững hờ Bếp hồng nơi đó bơ vơ một mình

Lặng lẽ chiều xuân

Lặng lẽ chiều xuân

Chiều nay lặng lẽ bên thềm Ngàn hoa hé nở êm đềm tỏa hương Bếp chiều quyện khói hay sương Chút gì như vấn như vương lòng người.

Những mảnh ký ức (Phần 3)

Những mảnh ký ức (Phần 3)

Mà trời ơi sao cái cơm ý nó ngon không cưỡng lại được, tôi ăn nhiều đến nỗi mà bố tôi còn phải hãm lại không cho ăn nữa. Xong thêm cái món thịt lợn rang cháy cạnh bỏ hành lá, lấy miếng cháy chấm với cái nước mỡ đấy thì đúng miếng ngon nhớ nhất trên đời này.

Định kiến và tình yêu

Định kiến và tình yêu

Định kiến là thứ như con dao hai lưỡi. Nó không chỉ làm tổn thương những người yêu thương nhau, mà còn giam cầm họ trong những chiếc lồng vô hình.

Chuyện tình qua con mắt của một anh chàng ngành Y

Chuyện tình qua con mắt của một anh chàng ngành Y

Bốn năm yêu nhau, đủ để học xong một tấm bằng đại học, nhưng không đủ để hiểu được con đường đời của nhau sẽ đi về đâu.

Những mảnh ký ức (Phần 2)

Những mảnh ký ức (Phần 2)

Tôi cũng không thể nhớ được chi tiết trong bài viết ấy như thế nào, chỉ biết những điều tôi viết có lẽ là những điều mà bất cứ đứa trẻ nào được yêu thương đều sẽ yêu thương lại bằng những điều dung dị và ấm áp nhất đến những người thân yêu của chúng…

Mình sẽ mạnh mẽ và kiên cường, để cuộc đời không thể lay đổ

Mình sẽ mạnh mẽ và kiên cường, để cuộc đời không thể lay đổ

Có những điều càng muốn gần lại càng xa, càng muốn giữ lại càng không níu được. Cứ ngỡ đã gặp được người muốn gặp, thật ra lại chỉ là, người cùng chung một đoạn đường, đi ngang qua nhau trong vài khoảnh khắc rồi cứ thế xa mãi,... giao nhau tại một điểm và chẳng bao giờ gặp lại.

Mất mát của sự ngây thơ

Mất mát của sự ngây thơ

Có người nói rằng trưởng thành là một chuỗi những mất mát. Mất đi niềm tin ngây thơ, mất đi những ảo tưởng đẹp đẽ, và đôi khi, mất đi cả chính mình của ngày hôm qua.

back to top