Hạ vẫn mãi trong anh
2023-05-26 01:15
Tác giả:
Nguyễn Quang Vinh
Có một dòng sông không bao giờ lên tiếng
Mặc nhiên, hiền hòa, cứ thế lặng lẽ trôi
Có những con sóng lăn tăn chẳng bao giờ chảy vội
Vì biết ngàn năm sóng cũng sẽ bạc đầu.
Ta xa nhau rồi, em nhé có tìm nhau?
Như cây cỏ cằn khô đợi cơn mưa đầu hạ
Những hạt rơi ướt mềm mơn chiếc lá
Cô đơn nào run rẩy chạm bàn tay.
Đêm chưa ngủ sâu chợt thao thức trông ngày
Hạt mưa bay vỡ oà vào sông nhỏ
Anh biết, tình ta chỉ thoáng qua như cơn gió
Mải miết xa, biệt tăm tích lưng chừng.
Chiều anh về hoa tím bỗng rưng rưng
Thổn thức gì, hay chạm vào miền ký ức
Mùa hè cuối cùng còn vở thơm, bút mực
Trống điểm vang rồi, em vội vã về đâu?
Loài hoa ngày xưa mãi sẽ chẳng nhạt màu
Dù chuyện ban đầu chỉ đôi lời ước hẹn
Nhưng niềm yêu thương trong anh luôn trọn vẹn
Suốt cuộc đời này anh dành hết cho em.
Hạ lại về, trên con đường cũ thân quen
Cánh bằng lăng nhuộm góc trời kỷ niệm
Nỗi niềm riêng anh phải đau giấu giếm
Sao ùa về, tim thổn thức em ơi
Bây giờ em ở đâu,
Có được ấm êm hạnh phúc trong cuộc đời?
Hay phải đắng cay giữa muôn ngàn sóng gió
Anh xin nguyện cầu bình yên cho em đó
Dẫu biết rằng mình có thể chẳng còn nhau.
Song, lòng anh, em nguyên vẹn mối tình đầu
Thời gian trôi không phôi phai màu nhung nhớ
Những gì ta cho nhau dù chỉ vụng về, bỡ ngỡ
Nhưng đến bao giờ, hạ vẫn mãi trong anh.
© Nguyễn Quang Vinh - blogradio.vn
Xem thêm: Nợ Thanh Xuân Lời Yêu Chưa Ngỏ l Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ước mơ cánh cò
Cánh cò là hiện thân cho những người miền quê lam lũ, vất vả, cơ cực. Nhưng bên sâu trong đáy lòng là nỗi khát khao được bay nhảy tự do với đời mà không bị trói buộc. Đáng tiếc, cả tuổi thơ của tôi đã bị ràng buộc bởi hoàn cảnh đẩy đưa, từ đó kìm hãm hết sức sáng tạo mong muốn được thỏa sức.

Đường xa xa mãi
Anh cũng không nhớ bàn tay anh đã in dấu lên bao nhiêu công trình, bao nhiêu ngôi nhà. Anh không thể nhớ bàn chân anh đã đi qua biết bao vùng đất khác nhau, biết bao dự án lớn nhỏ khác nhau, anh chỉ biết cuộc sống của anh gắn liền với công việc từ đó.

Chúng ta có thực sự không thể quên một người
Là do ta và người có duyên không có phận, cứ nghĩ là hết duyên cho nhẹ lòng. Nợ kiếp này ta đã trả đủ cho người rồi, từ nay ta sẽ đi con đường có nắng của ta, không hối hận cũng không quay đầu.

Vẻ đẹp của sự cô đơn
Cô đơn cho phép con người trải nghiệm một ý nghĩa sâu sắc đến từ việc tự thân và tiếp thu tâm linh cá nhân. Nó cung cấp cho chúng ta cảm giác tự do, không bị ràng buộc và không bị ảnh hưởng bởi những yếu tố khác. Trên hết, sự cô đơn mở ra cơ hội để chúng ta thấy rõ giá trị của những mối quan hệ, sự kết nối và sự chia sẻ.

Niềm!
Ta không thể biến mất nhưng lại mong mỏi những nỗi đau thôi giằng xéo, ta không thể thôi bi lụy nhưng vẫn hy vọng một ngày nào đó người cũ sẽ quay về để đêm ngày kề cạnh.

Mùa sang
Mắt ai cười rồi lịm đi thành con sóng Ngỡ dòng sông băng trong ngực vỡ òa! Em thờ thẩn cuộn theo làn sóng dữ Tìm dấu trăng nghiêng đỉnh núi xa mờ...

Ngoại ơi! Con đã lớn rồi
Chiếc xe lăn bánh, tôi nhòm ra nhìn, Ngoại vẫn đứng đó với cái nón lá trên đầu mà nhìn theo, rồi Ngoại cứ xa dần xa dần đến khi mất hút trên con đường làng ngập nắng.

Cô giáo mầm non
Mỗi ngày mười tiếng ở trường Các cô bảo mẫu yêu thương học trò Nâng niu từng phút từng giờ

Miền ký ức
Bạn thấy đấy, tuổi thơ là thứ không bao giờ bị đánh cắp, ngay cả khi đã lớn, tuổi thơ vẫn ở đó để mỗi ngày lặng lẽ ghé qua chữa lành những vết thương cho bạn.