Nghề xây dựng trong tôi
2025-02-23 17:25
Tác giả:
Chi Hiền
blogradio.vn - Họ đã cùng nhau chiến đấu trong suốt một thời gian dài để cho ra đời sản phẩm đẹp như một bức tranh vẽ. Nhưng đằng sau thành quả đó là sự đánh đổi về thời gian, xa gia đình, sự tàn phá nhan sắc cũng không kém do tính chất công việc phải dãi nắng dầm mưa và đôi khi còn có nguy hiểm luôn rình rập quanh ta.
***
Tôi lớn lên trong một gia đình buôn bán về vật liệu xây dựng. Mỗi ngày trôi qua tôi thấy bố mẹ luôn bận rộn với việc bán hàng, bê vác từng bao xi măng hay những viên gạch lên xe cho khách. Khi màn đêm buông xuống, bàn tay bố mẹ tróc da thịt lại càng thêm đau rát hơn.
Có lần xe hàng về phải bốc dỡ đến 11 giờ đêm mới xong, mà bố mẹ cũng chưa kịp ăn bữa cơm cho ấm bụng. Mẹ bảo tôi tranh thủ ăn từ sớm rồi học bài đi ngủ. Nhưng tôi vẫn muốn đợi bố mẹ để ăn cùng vì tôi luôn chân trọng những bữa cơm ăn cùng gia đình. Vừa ngồi ăn thì nước mắt tôi bỗng tuôn trào, dường như trong suy nghĩ của một đứa trẻ cũng cảm nhận được sự vất vả của bố mẹ mỗi ngày.
Rồi thời gian cứ trôi đi, tôi cũng không biết kể từ lúc nào hình ảnh về những người làm bên xây dựng đã ảnh hưởng tới suy nghĩ của bản thân tôi nhiều hơn.
Ngày ấy vì yêu thích công việc bên xây dựng, rồi nhìn sự vất vả, gian khó của nghề nên từ một cô gái vốn yêu thích văn từ nhỏ, từng học lớp chuyên văn nhưng vẫn quyết chuyển hướng chọn học ngành xây dựng ở Đại học. Thế rồi, những tháng ngày tuổi trẻ sau này học toàn thấy các môn về cơ học đất và nền móng, kết cấu bê tông cốt thép, sức bền vật liệu, kết cấu thép, cấp thoát nước công trình… Nói chung về chuyên môn kỹ thuật đối với một cô gái không phải dễ dàng, nhưng tôi luôn cố gắng học hành chăm chỉ mỗi ngày.
Rồi sau này tốt nghiệp ra trường đi làm, công việc của tôi luôn gắn liền tiến độ thi công khẩn trương của công trình. Rồi lại cặm cụi làm những báo giá, dự toán gửi khách hàng, có lúc hồ sơ bản vẽ nhận qua email lúc nửa đêm, tôi lại phải ngồi dậy làm việc thâu đêm tới sáng. Nhiều khi thấy mệt mỏi, hay muốn bỏ nghề thì tôi lại bật bài hát “Những ánh sao đêm” của nhạc sỹ Phan Huỳnh Điểu sáng tác:
“Tôi đứng trên tầng gác thật cao
Nhìn ra chân trời xa xa
Từ bao mái nhà đèn hoa sáng ngời
Bầu trời thêm vào muôn vì sao sáng
Tôi ngắm bao gia đình lửa ấm tình yêu
Nghe máu trong tim hòa niềm vui lâng lâng lời ca”

Thả hồn vào cùng lời ca bay bổng như thúc giục lòng người, tạo thêm động lực cố gắng thật nhiều để chứng kiến những ngôi nhà mình từng tham gia sẽ là niềm vui và tự hào.
Trong ký ức của tôi vẫn nhớ mãi hình ảnh một bác thợ xây với cuộc đời lam lũ, vất vả vì miếng cơm manh áo cho cả gia đình. Bác ấy mặc bộ đồ bảo hộ màu nâu nhạt, trên tấm áo đó còn nhiều chỗ vá rách vai do những thanh sắt ở công trường cọ vào. Đôi khi còn có nhiều chỗ dính xi măng, hay lớp vữa trát rơi lấm tấm trên mái tóc bạc phơ. Bác làm việc chăm chỉ, chịu khó và sống có trách nhiệm lắm.
Trời nắng nóng, tôi thấy bác chỉ đội một chiếc mũ cối trên đầu, mồ hôi cứ thế mà nhỏ từng giọt từ trên mặt xuống như mưa. Tuy có nhiều vất vả nhưng bác thợ xây đã góp phần xây dựng lên bao mái ấm, công trình đẹp. Thế nhưng công việc nặng nhọc cũng làm cho đôi tay của bác trở nên thô ráp, nứt nẻ.
Có lẽ từ đó càng thôi thúc tôi muốn gắn bó với nghề xây dựng nhiều hơn bởi ở đó tôi cũng gặp được những con người chân chất, mộc mạc. Tuy nghèo khó nhưng họ sống tình cảm, chịu thương chịu khó và luôn nở nụ cười rất tươi.
Có những ngày tôi dành hàng giờ để nghiên cứu các bản vẽ thiết kế xây dựng, rồi lại cặm cụi ngồi bóc tách khối lượng, lập dự toán, hoặc báo giá khách hàng đến tối muộn.
Hay những lần bụng bầu to vượt mặt, tôi vẫn còn ngồi ở Công ty làm hồ sơ, để gửi qua thư cho khách hàng trước 11 giờ đêm. Vì hai vợ chồng cùng nghề xây dựng nên càng hiểu và cảm thông tính chất công việc của nhau nhiều hơn. Lúc đó, cũng thương ông xã ngồi dưới đợi để đón mẹ bầu về cho an toàn. Xong lại nghĩ thương thân mình, thương con nên lại càng cố gắng hơn.
Nhưng lúc đó, tôi không cảm giác thấy mệt lắm, vì thời điểm này tình yêu với nghề trong tôi vẫn đang rực cháy như ngọn lửa. Nên để giữ được ngọn lửa đó thì không thể thiếu lòng nhiệt huyết và đam mê.
Một nghề mà đòi hỏi rất nhiều yếu tố từ tính cẩn thận, tỉ mỉ đến kiên trì bởi “Nghề xây dựng không dành cho những người thiếu kiên nhẫn!”
Trong xây dựng, những người làm nghề giống như tôi hầu hết đều từng trải qua những lần bị thúc giục đẩy nhanh tiến độ công trình không kịp thở. Vì vậy, áp lực đảm bảo tiến độ thi công luôn là một trong số những vấn đề thường gặp mà người làm nghề xây dựng phải giải quyết.
Trong suy nghĩ mỗi người, thì nghề xây dựng luôn gắn liền với gạch, đá, xi măng khô cứng và nặng. Khi nhắc đến nghề thì ai cũng có quan niệm ngành này cực nhọc, dãi dầu với nắng mưa. Không chỉ có vậy mà còn thức khuya dậy sớm nên chỉ phù hợp với con trai. Nhưng quan niệm này đã dần thay đổi vì sự có mặt của những bạn nữ trong môi trường toàn là nam đã làm cho nghề có thêm sự lạc quan và yêu đời hơn. Giống như những tia nắng chói chang chiếu qua từng khe cửa sổ, hay những cơn mưa rào cho cánh đồng đang trong mùa hạ khô cằn.
Dõi theo suốt chặng đường bản thân đã đi qua, những hoài bão của một thời tuổi trẻ. Thấy tâm sự nhiều người trong ngành rằng đồng lương cũng khá khiêm tốn, đổi bằng những ngày tháng với tiết trời cháy da cháy thịt khắc nghiệt. Trời trưa nắng đứng phơi mặt giữa tiết trời gắt gỏng, mà những con người làm bên xây dựng vẫn miệt mài đứng ở ngoài công trình, để kịp tiến độ bàn giao dự án cho khách hàng.
Ai sống ở miền Bắc chắc hẳn không thể nào quên những dự án yêu cầu phải làm ca đêm. Đó là những đêm ngồi túc trực đổ bê tông giữa tiết trời mưa gió rét vào mùa đông, hay những ngày dài đằng đẵng làm công trình ở vùng núi. Chưa kể rằng có những năm tháng làm việc vất vả tột cùng nhưng lại bị nợ lương, rồi không có tiền để chi trả như nhà trọ, tiền sinh hoạt, tiền mua sữa cho con, tiền đi học.… Còn nhiều những tâm sự khác của ngành nghề. Nhưng nếu có đam mê, có cố gắng thì thành quả, trái ngọt gặt được cũng rất tuyệt vời.
_(1).jpg)
Theo nghề xây dựng cái được lớn nhất chính là khi thấy công trình - đứa con tinh thần của mình hoàn thành. Vì mỗi một công trình đều là tâm huyết, là mồ hôi và cả nước mắt của đội ngũ anh em kỹ sư xây dựng. Họ đã cùng nhau chiến đấu trong suốt một thời gian dài để cho ra đời sản phẩm đẹp như một bức tranh vẽ. Nhưng đằng sau thành quả đó là sự đánh đổi về thời gian, xa gia đình, sự tàn phá nhan sắc cũng không kém do tính chất công việc phải dãi nắng dầm mưa và đôi khi còn có nguy hiểm luôn rình rập quanh ta.
Nhiều người từng nói với tôi rằng:
- Tụi xây dựng thì chỉ biết bớt xén, hay rượu chè nhậu nhẹt suốt ngày, lăng nhăng…
Tôi cũng chẳng biết những tiếng xấu của dân xây dựng ấy bắt đầu từ đâu nữa. Ấy vậy mà bây giờ dường như khi mọi người cứ nói đến “dân xây dựng” ra là lại buông ngay những câu nói cửa miệng đó. Thỉnh thoảng, tôi đọc lướt báo thấy có một số tiêu cực của ngành nghề, nhưng nói chung thì nghề xây dựng cũng hoàn toàn giống như bất cứ một nghề nào khác.
Tôi không đề cập đến các mảng tối của xã hội này vì bất cứ ngành nghề nào cũng có nhược điểm hay những tiêu cực nhất định. Nhưng nó chỉ là thiểu số và không phải là thước đo để đánh giá cho một đội ngũ đông đảo kỹ sư xây dựng. Bởi vì ở đâu đó vẫn còn tồn tại nhiều người thực sự tài giỏi, tâm huyết với ngành nghề. Những gì họ nhận lại được hoàn toàn tương xứng với công sức bản thân bỏ ra.
Chúng ta cũng thường thấy người làm xây dựng hay ăn nhậu. Nhưng thực tế có những người không thích uống rượu, mà cũng không phải là người nghiện hay nát rượu. Vì đặc trưng của ngành nghề chính là thường xuyên đi đây đi đó. Có thể đến các chốn vùng quê cho đến các rừng núi cao nguyên quả thực những thứ để giải trí sau giờ làm việc không nhiều.
Màn đêm buông xuống, anh em ngồi quây quần ăn cơm bên ánh điện. Mấy anh em vừa ăn, vừa nhâm nhi một vài chén rượu cùng trò chuyện, hỏi thăm nhau để giải khuây. Lâu dần đã trở thành thói quen. Rồi ca hát để giảm bớt nỗi nhớ nhà… Dù người không biết hát thì lâu dần cũng thành hay hát mà còn hát hay nữa.
Tôi từng nghe tâm sự của một người trong nghề:
- Buổi tối ở vùng núi chán lắm, buồn cũng chẳng biết làm gì. Có lúc không có sóng điện thoại nên muốn gọi điện về hỏi thăm vợ con cũng chịu, ăn cơm xong một lúc là anh em đều lên giường đi ngủ cả.
Ai trong nghề đều hiểu thời gian khởi đầu một công trình luôn là giai đoạn cực nhọc và đầy khó khăn nhất. Có lẽ vì thế nên niềm hạnh phúc của những người kỹ sư, người làm nghề xây dựng thì đó chính là khi mà bản thân thấy được các công trình to đẹp mà bản thân cố sức tạo dựng. Và cũng chính vào lúc ấy người thợ xây dựng lại tiếp tục sứ mệnh của mình, là tiếp tục hành trình đi đến những vùng đất mới để từ đó thực hiện công việc xây dựng quê hương, đất nước của mình.
Môi trường làm việc ở các công trình xây dựng vô cùng khắc nghiệt. Không chỉ tiếng ồn, mưa gió mà cả bụi bặm, lạnh giá. Ngoài ra, do tính chất dự án phải đi xa nên họ cũng ít khi gặp được gia đình của mình. Tuy nhiên, thời gian công tác vẫn còn phụ thuộc vào tiến độ của công trình. Có khi đi công tác vài tháng nhưng có khi mất đến vài năm. Thậm chí rằng còn làm vào ngày lễ tết nên họ có ít thời gian ở bên gia đình mình. Chính điều này có thể khiến họ gặp nhiều stress và cả các áp lực vô hình khác.
Trong bài hát "Một đời người, một rừng cây" của nhạc sĩ Trần Long Ẩn có đoạn:
"Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng
Gian khổ biết dành phần ai
Ai cũng một thời trẻ trai
Cũng từng nghĩ về đời mình
Phải đâu may nhờ rủi chịu
Phải đâu trong đục cũng đành
Phải không anh phải không em”
Nghề nào cũng vất vả và phải khổ luyện mới thành tài, cần phải lắng nghe mình trước khi bắt đầu vào con đường khổ luyện. Trân quý những tháng ngày cống hiến của con người trưởng thành từ nghề xây dựng.
Đồi núi còn có đoạn lên đoạn xuống, “Sông có khúc, người có lúc”. Tình hình kinh tế mấy năm gần đây liên tục khó khăn bởi ảnh hưởng suy thoái kinh tế toàn cầu. Trong đó, đầu tư xây dựng cũng chịu ảnh hưởng nặng nề. Điều đó, cũng không ngạc nhiên lắm khi tâm lý các anh chị em trong nghề xây dựng cảm thấy hoang mang, lo lắng tương lai sau này sẽ đi về đâu. Trong hoàn cảnh đó, không ít người trong số chúng ta thấy chán nản, muốn đổi nghề.
Có câu nói: “Một bức tranh đẹp đôi khi chỉ cần một tác giả. Nhưng bức tranh tình yêu không thể đẹp nếu như chỉ vẽ bởi một người”. Hai từ “Tình yêu” ở đây không chỉ dừng lại ở tình yêu, hạnh phúc lứa đôi đơn thuần, mà đó là sự lớn lao hơn, bao trọn hơn cả cuộc sống này. Đó chính là “Tình yêu” cộng đồng những người tham gia trong dự án xây dựng, từ các kiến trúc sư thiết kế, quản lý dự án, quản lý thi công, giám sát và kỹ thuật. Nhưng quan trọng không thể thiếu bàn tay của những người thợ xây dựng, để biến những bức vẽ về xây dựng đó thành những sản phẩm tuyệt vời tô điểm cho cuộc sống này.
Đến với nghề là duyên, nhưng để gắn bó, chung thủy với nghề suốt thời gian mấy chục năm không phải ai cũng làm được. Ngành Xây dựng có nhiều nghề, nhưng nghề nào cũng vất vả, nặng nhọc, áp lực, đòi hỏi người theo nghề phải có lòng quyết tâm và sự hy sinh nhất định.
© Trần Hiền - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Ngày Gió Ngừng Thổi Ở Bến Bờ Bình Yên | Bản Full | Blog Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.
Định mệnh của em
"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."
Những năm tháng không quên
Hưng và Khánh, hai cậu học sinh với tính cách đối lập, tình cờ gặp nhau trong lớp học thêm và dần trở thành bạn thân qua những lần cùng chia sẻ sách vở, bài học. Họ gắn bó qua các kỳ thi căng thẳng, những buổi ôn luyện, và cả những giấc mơ về tương lai: Hưng muốn trở thành kỹ sư, còn Khánh mơ làm bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ.









